Vì Sao Ảnh Đế Cứ Cảm Thấy Trẫm Đang Bán Manh

Chương 24

Triệu Lê ngậm chặt miệng, nhìn có vẻ như định dựa vào địa thế hiểm trở để kháng cự, cậu đã chuẩn bị tinh thần để bất luận Phương Ung Hoà hỏi tội thế nào, cậu nhất định sẽ không nói một lời.

Nhưng câu đầu tiên Phương Ung Hoà nói lại không phải hỏi tội, vì thế dự định trước đó của hoàng đế nhỏ đương nhiên cũng trở nên vô ích.

Khoé miệng Phương Ung Hoà hàm chứa ý cười, không nhìn ra chút dáng vẻ gió bão gần kề nào vừa rồi:

“Cậu nói trước đi, cậu mở TV bằng cách nào.”

Triệu Lê không ngốc, mặc dù ngoài mặt Phương Ung Hoà tỏ ra không có chuyện gì, nhưng cậu đương nhiên nghe ra được sự nghiêm nghị mơ hồ trong giọng nói của Phương Ung Hoà, từ kinh nghiệm rút ra được dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc của mẫu phi từ nhỏ, lúc này bản thân tốt nhất nên ngoan ngoãn trả lời:

“Thì là, trẫm, tôi, nhớ, anh, thứ tự mở TV trước đó, vì thế làm một lần theo thứ tự anh từng làm.”

“Sau đó thì sao, tại sao lại tìm được kênh này.”

“Lúc anh tìm phim hoạt hình, tôi nhìn thấy anh ấn cái điều khiển từ xa đó, thứ tự trên dưới trái phải, vì thế tôi thử ấn một lượt, tình cờ có chỗ xuất hiện hai chữ âm nhạc, nhấn vào thì là cái này, nó phát liên tục từng bài một, nên tôi cứ dừng ở đây thôi.”

Triệu Lê vừa lén nhìn phản ứng của Phương Ung Hoà, vừa cẩn thận giải thích.

Phương Ung Hoà nghe xong liền xoa trán mình, chậm rãi thở dài, xem ra anh vẫn xem thường tên nhóc này rồi, vốn tưởng rằng cậu sẽ không học được dễ dàng, nào ngờ người ta nhìn một lần liền nhớ rõ.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng không phải chuyện bất ngờ, suy cho cùng đứa bé ba tuổi ôm thiết bị điện tử còn có thể học được cách thao tác rất nhanh, chứng minh thao tác của những thiết bị này vốn là kiểu ngu ngốc, người như Triệu Lê, thông minh một chút, trí nhớ tốt một chút, thì nhìn một lần liền học được những thao tác này cũng không phải chuyện khó.

Chuyện đến nước này, Phương Ung Hoà cũng biết bản thân nên điều chỉnh phương thức một chút.

Anh nhớ lại bản thân có phải từng đóng vai người lớn trong nhà?

Lúc đó xử lý quan hệ thân thích ra sao, suy ngẫm một hồi, hình như thực sự chưa từng diễn mấy vai tương tự trước đây.

Nhưng hình như từng xem vài bộ?

Anh nhớ lại vài tư tưởng giáo dục con cái được thể hiện trong mấy bộ phim, biết được rằng lúc này tốt nhất là khai thông chứ không phải chèn ép Triệu Lê.

Vừa rồi Triệu Lê đã làm sai chuyện gì?

Vấn đề duy nhất là mở TV.

Nhưng chuyện này cũng có liên quan đến tính tò mò bản năng của cậu, không thể hoàn toàn trách cậu.

Ném một đứa trẻ thiếu tự chủ vào một môi trường đầy rẫy cám dỗ, người sai chỉ có người lớn, chứ không phải đứa bé không nhịn được cám dỗ.

“Thế nên, cậu cảm thấy loại âm nhạc vừa rồi như thế nào?”

Vừa rồi Triệu Lê dừng ở tuyển tập nhạc rock kinh điển nước ngoài, đám đông reo hò vui vẻ, ca sĩ cũng là ca sĩ lâu năm, rất biết dẫn dắt đám đông, thêm vào đó là chất lượng âm thanh và hình ảnh ở nơi này của Phương Ung Hoà quả thực quá tốt, mấy nguyên nhân gộp vào liền dẫn đến cảnh tượng vừa rồi Phương Ung Hoà nhìn thấy.

“Mặc dù, không nghe hiểu nội dung, nhưng, thì là, rất kích động, tim đập rất nhanh…”

Thực ra cảnh tượng đó còn khiến Triệu Lê chấn động hơn rất nhiều so với những gì cậu miêu tả.

Bằng không cậu cũng sẽ không bất giác vứt bỏ thể diện của hoàng đế và sự dạy dỗ từ nhỏ, giẫm lên sofa nhảy nhót.