Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Còn Có Thế Có Ý Xấu Gì Chứ

Chương 41: Khiến nam chính lo lắng

Bây giờ cậu hoa mắt chóng mặt, các triệu chứng giống như say nắng hoặc hạ huyết áp, cả người cậu không còn chút sức lực nào.

Dù sao bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên từ bé, không cần phải nói thêm gì, Cố Khải Niên cũng nhận ra tình trạng của Cố Đường có gì đó không ổn.

Mồ hôi lạnh toát ra trên trán, sắc mặt cũng tái nhợt.

Không giống như bộ dạng đùa giỡn với cậu thường ngày.

Cố Đường ngơ ngác cảm thấy mình được bế lên chiếc đệm mềm trong phòng thiết bị, miệng được đổ vào loại nước mát mát, lại bị nhét thêm viên kẹo, cổ và sau tai còn được bôi lên loại dầu lành lạnh.

Cố tiểu thiếu gia phục vụ cậu rất chu đáo, làm xong việc này liền đặt lòng bàn tay có chút lạnh lẽo lên trán cậu.

Như là đang kiểm tra nhiệt độ cơ thể.

[Chúc mừng kí chủ! Hoàn thành thành tích "khiến nam chính lo lắng", thưởng 10 điểm giá trị sinh mệnh! Lập tức thêm vào cho cậu!]

Lo lắng sao?

Cố Đường nhìn Cố Khải Niên bận rộn bôi cái này cái kia lên người mình, lẩm bẩm một chút: "Coi như vẫn còn có chút lương tâm."

“Cậu mới là người không có lương tâm.”

Nghe ngữ khí này, có vẻ như Cố tiểu thiếu gia vẫn còn tức giận.

Nhưng khi nghe Cố Đường có thể nói chuyện, Cố Khải Niên mới thở phào nhẹ nhõm.

Được tăng thêm giá trị sinh mệnh, tinh thần Cố Đường đã khôi phục một chút, ngẩng đầu nhìn đối phương.

Vừa rồi không gần như vậy thì sẽ không nhìn ra, nhưng bây giờ hai người gần như đối mặt nhau, có thể phát hiện ra phía dưới đôi mắt xinh đẹp của Cố tiểu thiếu gia có hai quầng thâm màu xanh nhạt.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc, giống như vẽ một mắt khói nhỏ.

Cố Đường đưa tay sờ lên mí mắt dưới của đối phương: "Mấy ngày nay cậu không ngủ phải không?"

Cố tiểu thiếu gia mím môi không nói gì, vẻ mặt âm khí nặng nề.

Không cần phải hỏi cũng biết là đang mắc chứng mất ngủ.

Cố Đường khẽ cau mày: “Điều kiện ở ký túc xá không tốt, cậu ngủ không được à?”

Điều kiện của ký túc xá ở trường trung học số một Giang Thành rất tốt, ngay cả ký túc xá ở tạm trong thời gian huấn luyện quân sự cũng đảm bảo cho học sinh thoải mái nghỉ ngơi, hai ngày nay cậu đã ngủ ngon giấc, dù Cố tiểu thiếu gia có được sống trong nhung lụa đến mức nào đi chăng nữa, cũng không đến mức không thể ngủ được.

Sau một lúc lâu, Cố Khải Niên mới thốt ra ba chữ: "Tôi không quen."

Vậy là.

Dù điều kiện ở ký túc xá có tốt đến mấy cũng không thể thoải mái bằng nệm ở nhà được...

Cố Đường đang định vỗ vai đối phương nói vài câu an ủi, miệng quý như vàng của Cố tiểu thiếu gia lại thốt ra mấy chữ: "Không có cậu ở đó."

Lúc ở nhà họ cũng không ngủ cùng nhau mỗi ngày mà!

"Không giống mà." Cố Khải Niên cau mày.

Lúc ở nhà, dù Cố Đường có ngủ ở phòng trên lầu, chăn bông vẫn còn mùi hương ngọt ngào do cậu để lại, chỉ cần ngửi là có thể ngủ.

Trong ký túc xá của trường chẳng có gì cả...

Cố Đường ngây người: “Không có tớ cậu không ngủ được à?”

“…”

Cố Khải Niên không muốn thừa nhận, nhưng cậu ấy vẫn chậm rãi gật đầu.

Cố Đường làm sao cũng không ngờ tới, sở dĩ đối phương giận dỗi lâu như vậy chính là vì họ không thể ngủ cùng nhau.

Vóc dáng tăng trưởng thì có lợi ích gì?

Cố tiểu thiếu gia rõ ràng vẫn là một đứa trẻ bám người!

Nói thì nói như vậy, nhưng Cố Đường lại mềm lòng, giơ tay cởi mũ của Cố Khải Niên xuống, sờ sờ mái tóc đen mềm mại của đối phương: “Niên Niên ngoan, cậu phải thích nghi, anh em chúng ta cũng không thể ngủ cùng nhau cả đời được.”

“Tại sao lại không được?”

Được rồi, Cố tiểu thiếu gia hôm nay thật sự không phân phải trái.

Cố Đường không cách nào giải thích rõ ràng cho cậu ấy, chỉ có thể hỏi: "Cậu không thể mãi mãi không trưởng thành phải không? Tương lai cậu còn phải tìm người yêu..."