Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Còn Có Thế Có Ý Xấu Gì Chứ

Chương 20: Bóng rổ

[Quá khen.]

Hệ thống ngượng ngùng một lát, sau đó thanh máu của Cố Đường bắt đầu nhấp nháy và báo động.

[Ah ah ah dừng lại nhanh lên, nó sắp biến mất rồi... Hả?]

Hệ thống sửng sốt, Cố Đường nhanh chóng dừng lại.

Đột nhiên, cậu cảm thấy chiếc ba lô trên vai trở nên nhẹ hơn rất nhiều, sức mạnh của cầu bắt đầu tăng lên thay vì giảm xuống.

Tình hình thế nào?

Một ánh sáng lóe lên.

[Chúc mừng kí chủ! Nhiệm vụ "Hành hạ nam chính chạy vòng tròn 100 lần’ đã hoàn thành xuất sắc! Đi kèm với đó 100 điểm thưởng sức mạnh!]

Cố Đường: "?”

Cậu không làm gì cả.

Cậu tra tấn Cố thiếu gia khi nào?

Ở nơi mà Cố Đường không thể nhìn thấy - con ốc sên khổng lồ đó

Phía sau chiếc ba lô "vỏ sò", Cố Khởi Niên cầm chiếc túi bằng cả hai tay, im lặng sách dùm cậu.

Cố Đường quay đầu lại, cuối cùng cũng nhìn thấy Cố Khởi Niên.

"Cảm ơn cậu Niên Niên!”

Nghe thấy lời cảm ơn của Bánh bao sữa, Cố Khởi Niên từ phía sau bình tĩnh nói: "Không cần khách khí, đêm nay xoa xoa cánh tay cho tôi là được rồi.”

"Được thôi! Vậy cậu xoa vai cho tôi nhé!”

"Nằm mơ đi.”

Không khí giữa hai người tự nhiên thoải mái hơn rất nhiều.

Cố Đường và Cố Khởi Niên giống như hai con kiến

nhỏ cùng nhau di chuyển, cùng nhau kêu tiến về phía trước.

Nhìn thấy cảnh này, Tưởng Y Y xoay người vỗ vỗ chị mình và nói: "Chị có biết vì sao vạn năm qua chị vẫn là nữ phụ không?”

Tưởng Nghị Văn: “?”

Trại trẻ mồ côi Hân Hân là một trại trẻ mồ côi tư nhân đã nhận nuôi hơn 20 trẻ em.

Mặc dù nơi này không lớn nhưng nó được quản lý tốt.

Sau khi đi thăm quan một vòng, Cố Đường cảm thấy rất kỳ lạ: "Có điều gì đó sai sai?”

Tại sao những đứa trẻ ở nhà phúc lợi Hân Hân đều mập mạp, tính cách vui vẻ, hoạt bát, trông không khác gì những trường mẫu giáo nội trú thông thường, thậm chí còn đẹp hơn.

Nó trông giống trại trẻ mồ côi Hắc Tâm ở đâu đó?

Cho dù đứa trẻ Cố Khởi Niên có sống ở đây cũng sẽ không bị ngược đãi bắt nạt như trong sách viết đâu?

Trong đầu Cố Đường tràn ngập nghi vấn trong khi hệ thống đưa ra nhiệm vụ.

[Ký chủ, cốt truyện đến rồi!]

[Cốt truyện ẩn "Tương lai của trại trẻ mồ côi” được mở ra, tiến độ nhiệm vụ hiện tại: 30%, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: điểm kỹ năng!]

Cố Đường: "Điểm kỹ năng gì? Được chỉ định hay là tự chọn?”

[Đợi chút, để tôi kiểm tra thông tin...]

Cố Đường: "Tôi biết là cậu không rành nghiệp vụ mà.”

Khi hệ thống đang nghiên cứu thông tin, "vỏ sò” khổng lồ của Cố Đường đã bị giáo viên mang đi.

Vốn dĩ cậu nghĩ nếu cậu và Cố thiếu gia cùng gánh thì sẽ không nặng đến thế.

Cố Đường nói: "Đã là anh em thì phải cùng nhau chia ngọt sẻ bùi thôi.”

Nhưng giáo viên nói rằng trẻ em mang vác vật nặng sẽ không cao lên được nên Cố Đường sợ đến mức ném chiếc túi nhanh hơn cả túi thuốc nổ, lập tức để người anh em của mình một mình ôm túi.

Cố Khởi Niên lạnh lùng nhìn Bánh bao sữa đang nhanh chóng lăn đi.

Cố Đường ở xa xa cười ngượng ngùng.

Xin lỗi người anh em!

Tôi sợ mình sẽ không cao hơn được nữa!

Cố Đường tính toán, kiếp trước sức khỏe kém, thời gian nằm trên giường còn nhiều hơn cả lúc tỉnh táo, nhưng vẫn cao đến một mét tám. Kiếp này sự hỗ trợ của điểm sinh mệnh, vậy thì nhất định cũng phải cao bằng vận động viên bóng rổ chứ?

Cậu đặc biệt ghen tị với những người có thể chơi bóng rổ, kiếp trước cậu chưa từng chơi bóng rổ, chỉ có thể vẽ và chơi piano.

Cố Đường nghĩ rằng những người chơi bóng rổ đều rất đẹp trai.

Cậu ấy cũng sẽ chơi nếu có cơ hội

Nếu được, cậu có thể chọn điểm kỹ năng sau khi hoàn thành nhiệm vụ không?

Cậu muốn chọn bóng rổ!