Rút Thẻ Không Cứu Được Thế Giới Quỷ Dị

Chương 44: Đừng ngăn cản tôi, tôi vẫn có thể sao chép tiếp!

Trong tầng lớp thượng lưu, mọi người đều có một tủ đựng những thứ kỳ lạ, các loại đồ cổ rồi bày một ít đồ cổ lên để tượng trưng cho lịch sử của gia đình gì đó, cũng có thể cho thấy di sản gia đình.

Thế giới A Mỹ này vẫn chịu ảnh hưởng rất lớn từ các giá trị truyền thống châu Âu.

Có vẻ như năm đó khi ở một thời gian độc lập, không được suôn sẻ, dài dòng dây dưa như vậy và đã xảy ra rất nhiều chuyện. Do đó, một số nước châu Âu vẫn có ảnh hưởng lớn đến quốc gia mới phát triển này.

Ví dụ như kiểu giả vờ là một người của nước Anh cổ đại! Con hổ sẽ không rơi xuống đất và người nghèo cũng không thể mất mặt.

Bán đồ cổ và sưu tầm đều là lựa chọn hàng đầu cho những gia đình giàu có. Ngoài ra còn có những môn thể thao "quý tộc" chẳng hạn như golf, vũ hội, đua ngựa, bữa tiệc từ thiện,...

Chỉ là khi có tiền thì mới bắt đầu tìm kiếm sự cao quý! Cái gì mà lâu đài Harry Potter khiến mọi người muốn cười!

Chú Thiết cũng nói: "Lần mua bán này coi như là hoa hồng của cậu, mặc dù cậu không có tác dụng gì. Những người nhìn thấy nó đều có phần!"

Triệu Hạo cũng có thể có được 80 đôla trong đơn hàng này! Chú Thiết đúng là chính trực quá đi!

Buổi chiều, Triệu Hạo vẫn yên tâm chép kinh thư, cẩn thận tỉ mỉ.

Chú Thiết không khỏi hài lòng gật đầu.

Mấy năm trở lại đây, ông ta cũng hướng dẫn không ít người mới tới, mặc dù nhiều nhất cũng không quá một tháng. Nhưng ông ta vẫn thấy được sự bốc đồng của những người trẻ tuổi bây giờ.

Chú Thiết không khỏi nghĩ đến thời còn trẻ ở Đại Tống, khi đó muốn xin một con đường và học được một phương pháp. Nhưng nếu bạn không làm khảo nghiệm từ ba đến năm năm thì bạn sẽ không thể chạm vào nó.

Mà thanh niên của A Mỹ đã nói gì mà đặc biệt nổi và chân không chạm đất. Cho dù người Tống ở bên cạnh thì thì cũng trở nên kiêu căng.

Đột nhiên biết rằng có một thế giới mới kỳ diệu thì đều không thể chờ đợi để trở thành người siêu phàm trong ngày luôn.

Sao chép kinh thư gì chứ, sao chép cái rắm!

Không phải có một loại thuốc uống xong là sẽ nhận được một trăm năng lượng mặt trời gì đó sao?

Nếu không thì cũng bị một con gì đó cắn một cái hoặc có thể là bị một cái gì đó chiếu vào cũng được mà?

Còn thí nghiệm thì sao? Hay đó là loại vừa nằm xuống trong bình rồi bật điện một cái từ một con gà yếu đuối trở thành một người đàn ông hung dữ ư!

Cái gì? Cũng không có cái này sao?

Có một bộ giáp nào mà mặc vào có thể bay lên trời chui xuống đất và trở thành siêu anh hùng không?

Gì cũng không có! Toàn là đồ rác rưởi!

Thật sự không có nhiều người trẻ tuổi như Triệu Hạo sao chép kinh thư, nếu không cho hỏi thêm thì cũng không hỏi gì thêm. Thanh niên có tâm tính nhẫn nại như thế này, thật sự là không có nhiều lắm.

Sau bữa trưa, Triệu Hạo đơn giản dọn dẹp phòng bếp lại một chút rồi sau đó tiếp tục sao chép kinh thư.

Gần đây, hắn cảm nhận được khả năng chịu đựng của bản thân đã tăng lên rất nhiều, eo không đau cùng với chân cũng không còn đau nữa. Khi ngủ cũng không còn nằm mơ! Sao chép thêm một chút thì sớm có thể sao chép dễ hơn!

Chú Thiết hét lớn: "Triệu Hạo, cậu đến đây, nghỉ ngơi trước đi."

Triệu Hạo: Đừng ngăn cản tôi, tôi vẫn có thể sao chép tiếp!

Chú Thiết nói tiếp: "Để ta nói cho cậu biết một chút những chữ mà cậu sao chép trong kinh thư... Tiết kiệm thời gian cậu sao chép."

Vừa nghe chú Thiết muốn nói về thế giới Bên Trong và những câu trong kinh thư mà hắn sao chép, Triệu Hạo trở nên hăng hái ngay lập tức.

Cái quyển kinh thư quỷ dị đều viết bằng Vân triện, tên sách đều giống nhau.

Đầu năm nay đều không có công cụ tìm kiếm hay bất cứ thứ gì, Triệu Hạo hoàn toàn không biết bản thân đang sao chép cái gì.

Triệu Hạo ngồi xuống cạnh bàn nhỏ, rót trà cho chú Thiết rồi chờ chú lên tiếng.