Rút Thẻ Không Cứu Được Thế Giới Quỷ Dị

Chương 31: Lo lắng của thanh niên Robin

Việc tra soát thông tin chỉ có thể thỏa mãn sự tò mò chứ không thể mang lại bất kỳ thay đổi nào.

Triệu Hạo mất mấy phút là đã sửa xong ô tô đồ chơi cho Heumann, thấy xe đã hơi bị bạc màu bèn có lòng tốt sơn mới lại!

Gió xoáy tấn công gió lốc! Hahaha

Kết quả đúng lúc hắn chuẩn bị ăn trưa thì Cẩu Toàn gọi điện tới.

“Ôi, phật tổ của tôi! Tôi nghe nói Hải Đức Cách Nhĩ chết rồi, có đúng không? Người anh em, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Giọng nói to lớn của Cẩu Toàn vang lên, dường như Triệu Hạo thấy được cả vẻ mặt trợn trừng mắt của cậu ta.

“Thông tin của cậu khá là nhanh nhạy đấy…”

“Nói như vậy thì, cái hạng người đó chả có ý đồ gì tốt đẹp khi gọi chúng ta đến mở tiệc cả! Ngoài ra ba người đều đã chết, một mình tôi còn sống, cuối cùng cảnh sát đã bắn chết cậu ta, cụ thể như thế nào tôi không tiện kể nhiều, cậu đừng hỏi nữa!”

Cẩu Toàn quả không hổ danh là là điệp viên của Tự Do Thành, nắm tin vỉa hè rất nhanh!

Rõ ràng là Kha Nhĩ Đặc đã nói, cục thần bí sẽ cố gắng dìm chuyện này xuống. Không công bố, không báo chí đưa tin, thế mà cái giống này cũng có thể nghe ngóng được tin Hải Đức Cách Nhĩ chết.

Cuối cùng, Triệu Hạo kể rằng mình đã tìm được một công việc làm thêm ở một cửa hàng đồ cổ và sẽ ở đó trước khi khai giảng.

Hai người nhất trí ngày mai sẽ gặp nhau.

Ăn xong cơm trưa Triệu Hạo bắt đầu thấy lo lắng, không có lý do gì khác ngoài việc một xu có thể đánh gục một anh hùng!

Vấn đề sinh hoạt hàng ngày như ăn, uống, đi tiêu, đi tiểu và ngủ đã là một gánh nặng rồi, dựa vào công việc làm thuê gia công máy móc được ông Adams giới thiệu mới gọi là cố gắng gánh gồng được.

Bây giờ sắp phải đến cửa hàng đồ cổ để đào tạo rồi, nguồn kinh tế sẽ thành vấn đề!

Hơn nữa, khoản vay dành cho sinh viên đại học vừa được ký và sẽ phải trả trong hai mươi năm! Tất cả những khoản này đều bắt kịp với giá nhà!

Xu hướng cho vay của A Mỹ mới vừa bắt đầu, chủ nghĩa tiêu dùng đang thịnh hành trong giới trẻ, tất cả đều là do các nhà tư bản thúc đẩy!

Ở Tự Do Thành, mức thu nhập hàng năm tối đa của tầng lớp trung lưu là khoảng 30.000 USD, và đối với người nghèo ở tầng lớp dưới cùng, mức thu nhập này thậm chí còn ít hơn 10.000 USD.

Nếu theo xu thế bình thường thì Triệu Hạo sẽ vẫn phải vật lộn với ngưỡng nghèo khó trước khi trả hết khoản vay dành cho sinh viên của mình!

Đang phải gánh khoản nợ, áp lực quá lớn! Không kiếm tiền không được!

Triệu Hạo cảm thấy so với những thứ như người siêu phàm hay thế giới bên trong thì điều quan trọng nhất đối với bản thân là tìm được nguồn thu nhập nào đó, nếu không sẽ nghèo rớt mồng tơi mất!

Nhưng làm gì mới được chứ?

Làm thuê là không thể làm thuê được! Ăn trộm ắc quy lại không có kỹ thuật. Mà cái chính là hiện tại vẫn chưa có thứ đó!

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định vẫn nên gắn bó với nghề cũ!

Viết tiểu thuyết!

Không có máy tính đương nhiên sẽ không có tiểu thuyết mạng, nhưng ngành xuất bản của A Mỹ cũng như nhiều ấn phẩm và tạp chí khác nhau rất phát triển.

Hơn nữa, Triệu Hạo cũng không có ý định viết gì nghiêm túc cả.

Muốn kiếm được tiền thì không thể nghiêm chỉnh được!

Viết cái gì bây giờ nhỉ? “Khi trọng sinh, anh là anh trai của em, khi đến Thiên Triều, có nhiều người yêu” chăng?

Triệu Hạo suy nghĩ một lúc, tìm giấy bút rồi viết dòng đầu tiên.

“Thành tích cấp 3 của Robin không được lý tưởng cho lắm...”

Ngôn tình phương Đông kết hợp với kiệt tác phương Tây, có thể nói là Đông Tây kết hợp, và nó đã có triển vọng! Rất có triển vọng!

Cũng không biết có phải là do cảm tính cao có lợi cho vốn từ không mà cảm hứng của Triệu Hạo cứ tuôn trào như tiểu đường, viết như thần nhập vậy!

Soạt soạt soạt không biết đã bao lâu trôi qua mà đã được hơn mười nghìn chữ rồi!

Triệu Hạo gật gù hài lòng, từ khi Cẩu Toàn gia nhập đường phố, phạm vi tiếp xúc của cậu ta cũng rộng rãi hơn.

Ngày mai sẽ hỏi cậu ta xem có quen nhà xuất bản lậu nào không...

Triệu Hạo đang điên cuồng viết lách đến quên ăn quên ngủ thì đột nhiên bị tiếng gõ cửa làm giật mình, mới nhận ra mình đã đánh máy liên tục ba bốn tiếng đồng hồ!

Thằng nhóc này, nếu mà kiếp trước nhập tâm như vậy thì còn cố gắng xuyên không làm cái gì!

Triệu Hạo không nghĩ nhiều, đứng dậy đi ra ngoài cửa.