Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 50: Độc thân lên đường 3

Đang lúc tay Hoàng Mộng Dao đã hoàn toàn không có lực, miệng của con tang thi đã chạm đến da thịt cô, đột nhiên! Con tang thi há miệng chuẩn bị ăn một bữa no nên kia phát ra một tiếng gào rống thê lương! Sau đó toàn bộ thân mình đều bị một cây gậy gỗ mang theo lực lượng cực mạnh từ trên trời giáng xuống trực tiếp xỏ xuyên qua ngực đánh bay đi ra ngoài!

Hoàng Mộng Dao còn đang hốt hoảng không biết chuyện gì xảy ra, đã bị một bàn tay hữu lực từ trên mặt đất kéo lên, một đạo âm thanh lạnh nhạt vang lên bên tai cô: "Không muốn chết thì gϊếŧ chúng nó đi."

Cô theo bản năng gắt gao nắm chặt con dao được nhét vào trong tay cô, bỗng nhiên quay đầu, chỉ nhìn thấy một cô gái vóc dáng gầy nhỏ, tóc vàng cầm dao tùy tay chém rớt cổ con tang thi vừa bị xuyên gậy gỗ qua ngực đang lồm cồm bò dậy, sau đó nghênh đón mấy con tang thi vây lại đây ——

Không biết vì sao, nhìn thân ảnh kia lao vào đám tang thi đáng sợ, trong lòng cô mạc danh đột nhiên dâng lên một cỗ dũng khí, thúc đẩy cô nhấc dao trong tay lên, nhắm mắt lại kêu to, nhấc dao chém tới con tang thi ở gần mình nhất!

Phụt —— một tiếng.

Dịch nhầy tản ra mùi tanh tưởi phun tung toé, Hoàng Mộng Dao run rẩy mở mắt ra, liền nhìn thấy nửa bên đầu của con tang thi trước mặt chính mình đã bị chém đứt, đôi mắt trên khuôn mặt thối nát không có chút cảm xúc, nhưng lúc này cô lại phảng phất thấy được sự kinh ngạc trong đôi mắt kia, chỉ nghe được phịch một tiếng, con tang thi ngã về phía sau, không bao giờ có thể động được nữa.

Bước chân Trình Minh vọt tới trước liền tạm dừng ở chỗ cách Hoàng Mộng Dao hai mét, kinh ngạc vạn phần nhìn con tang thi bị chém thành hai nửa, phanh một tiếng ngã xuống đất.

Hoàng Mộng Dao nắm dao nhìn con tang thi trên mặt đất bị cô gϊếŧ chết kia, cứng đờ đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, ánh mắt hoàn toàn là mờ mịt và hư vô, phảng phất còn chưa có ý thức được chính mình vừa làm cái gì.

Thẳng đến khi bên người vang lên một đạo âm thanh hung tợn: "Còn không chạy! Muốn chết sao?!"

Cô mới bừng tỉnh hồi phục lại tinh thần, theo bản năng nắm chặt dao trong tay đuổi kịp cô gái tóc vàng chạy phía trước.

"Mau mau mau! Chạy về bên này!" Chỉ thấy phía trước cách đó trăm mét, đạo trưởng Giả đang liều mạng vẫy tay với bọn họ.

Mấy người lạc đội đều chạy qua.

Bên kia là một căn nhà trệt, một con đường chỉ có thể đủ cho ba người cùng đi, còn có một cánh cửa sắt.

"Cố Ninh?!" Đạo trưởng Giả nhìn thấy Cố Ninh, cằm cũng sắp rớt xuống: "Cháu lại từ nơi nào chui ra vậy?!"

Chờ một người cuối cùng cũng vọt tiến vào, đạo trưởng Giả vội vàng cài khóa, không đến ba giây đồng hồ sau liền có một con tang thi tốc độ nhanh vọt lại đây, mạnh mẽ đánh vào trên cửa sắt.

Đạo trưởng Giả sợ tới mức lùi lại vài bước, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất, vội không ngừng nói với mấy người: "Chạy mau chạy mau!"

Cố Ninh lại đột nhiên xoay người đi vòng vèo trở về, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mấy người, dao trong tay hung hăng thọc qua mặt con tang thi đang đập cửa! Trực tiếp thọc thủng đầu con tang thi, mắt cũng không có chớp một chút. Liên tiếp mấy con tang thi đâm lại đây đều bị cô dùng phương thức tương tự giải quyết.

Ánh mắt mấy người kia từ kinh ngạc biến thành khϊếp sợ.

Cố Ninh rút dao ra khỏi đầu tang thi, thi thể tang thi ngã xuống, cô cũng không liếc mắt một cái xoay người liền đi.

"Hiện tại gϊếŧ được một con tang thi, về sau sẽ nhiều một phân an toàn." Cố Ninh lời ít mà ý nhiều ném xuống một câu như vậy, sau đó đi đầu dọc theo con đường đi đến phía trước.