“Nếu em bận, vậy anh không quấy rầy em nữa.” Đương nhiên là Lâm Hạo không chú ý tới biểu cảm của Lục Hướng Noãn lúc này, hiện giờ trong đầu anh ta đều là đi khám bác sĩ, nói xong thì muốn đi.
“Anh đợi một lát, đưa chìa khóa xe cho em xong anh hãy đi.” Lục Hướng Noãn gọi anh ta lại.
“Chìa khóa xe?” Lâm Hạo cho rằng mình nghe nhầm, dù sao Lục Hướng Noãn ngay cả bằng lái xe cũng chưa thi, cầm chìa khóa xe cũng vô dụng.
“Xe em mua, em không thể lái ư?”
“… Có thể… Xe của em, đương nhiên là em có thể lái, chẳng qua…” Lâm Hạo nghiến răng nghiến lợi nói những lời này.
“Nhanh lên, lát nữa em còn có ca phẫu thuật.”
Lâm Hạo không có biện pháp, chỉ có thể đưa chìa khóa xe cho cô, còn dặn dò cô lái xe chậm một chút.
Lục Hướng Noãn nhận lấy chìa khóa xe, trực tiếp rời đi, đợi khi tới phòng khám thì lập tức dùng thuốc khử trùng rửa sạch sẽ tay còn có chìa khóa này.
Một khi bị bẩn, Lục Hướng Noãn sẽ cảm thấy ghê tởm.
Lâm Hạo không có xe, chỉ có thể vẫy taxi đi tới bệnh viện số hai cách đây không xa, đến khoa tiết niệu, kiểm tra một lát thời gian đã trôi qua ba tiếng.
Khi ra ngoài cũng phải đợi đến hơn bốn giờ chiều, trong thời gian này ngay cả Vương Thuần Nhiên gọi điện thoại cho anh ta anh ta không có tâm tư nghe máy, trực tiếp cúp điện thoại, vẻ mặt thấp thỏm ngồi trên ghế dài trong bệnh viện đợi tuyên án.
Anh ta vẫn không nghĩ ra, rõ ràng buổi chiều còn rất tốt, sao tới buổi tối lại không được.
Nhìn điện thoại bị cúp, Vương Thuần Nhiên tức tới mức trực tiếp ném điện thoại, ôm bụng lăn lộn trên giường, dưới người đã máu chảy đầm đìa.
Cuối cùng vẫn là bạn thuê cùng phòng với cô ta phát hiện không thích hợp, nhanh chóng gọi 120 đưa cô ta vào bệnh viện.
Bác sĩ có kinh nghiệm vừa nhìn là biết sản phụ ra máu, cho nên lập tức thông báo cho bác sĩ khoa sản tới đây.
Trùng hợp là bác sĩ khác đều đang bận, trong phòng khám bệnh chỉ có mình Lục Hướng Noãn rảnh, nên nhanh chóng bị kéo qua.
Sau khi Lục Hướng Noãn tới thì phát hiện là “người quen cũ”, trong lòng không nhịn được vui vẻ, nhưng chức trách của bác sĩ vẫn khiến cô nhanh chóng tiến vào trạng thái.
Vương Thuần Nhiên vẫn luôn kêu đau, trong lúc giãy giụa cô ta giống như thấy được Lục Hướng Noãn, trong lúc nhất thời có chút hoảng loạn, không biết lát nữa nên nói thế nào, ngay cả ánh mắt cũng chột dạ né tránh không dám nhìn cô.
Nhưng Lục Hướng Noãn “khéo hiểu lòng người” an ủi cô ta đừng nghĩ quá nhiều, cô nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp cô ta giữ được đứa bé.
Lúc này Vương Thuần Nhiên mới yên tâm, có đảm bảo của cô, đứa bé của mình chắc chắn có thể giữ được.
Đợi tới khi cô ta mở mắt ra thì vuốt ve bụng mình theo bản năng, lúc này Lục Hướng Noãn cũng kiểm tra phòng xong trở về, nhìn Vương Thuần Nhiên trên giường, vẻ mặt ‘áy náy’ nói:
“Đứa bé không giữ được, cậu còn trẻ, sau này còn có được.”
Mang thai ba tháng đầu không được vận động mạnh, nhưng mà hai người này còn không tự biết.
Vốn dĩ đã có chút dấu hiệu sảy thai, còn chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không kịp thời đưa tới bệnh viện giữ thai đương nhiên là không giữ được.
“Đứa bé… Của mình không còn ư…” Vương Thuần Nhiên cúi đầu vuốt bụng, không biết lại nghĩ tới chuyện gì, trên mặt không thấy bi thương.
“Ừm, cậu chăm sóc bản thân thật tốt trước, sau này vẫn có được, cậu còn trẻ, chẳng qua cha của đứa bé đâu? Sao mình chưa từng nghe cậu nói tới.”
“Cha của đứa bé là… Bạn của mình, cậu không quen biết.”
“Vậy sao?” Lục Hướng Noãn nhìn cô ta với vẻ nghiền ngẫm, trước đây cô không biết “bạn tốt” này của cô giỏi diễn như vậy.
“Đúng thế.”
“Vậy được rồi, cậu đi nghỉ ngơi trước đi, mình còn có chút việc.” Sau khi nói xong thì đi ra ngoài.
Mà lúc này Vương Thuần Nhiên thì có vẻ mặt may mắn vì sống sót sau tai nạn, trong lòng nghĩ Lục Hướng Noãn vẫn ngu ngốc giống y như trước đây.
Bạn trai mình đã bị trộm đi còn không biết, càng đừng nói đứa bé đã mất kia còn là con của bạn trai cô, lúc này cô ta hoàn toàn không có chút bi thương khổ sở.
Đứa bé không còn thì không còn, dù sao cô ta vẫn còn trẻ, sau này muốn có đứa bé vẫn còn nhiều cơ hội.