Tôi sẽ không bao giờ quên được cô ấy, cô giáo dạy tiếng Anh của tôi học kì 1 năm lớp 7. Cô không quá xinh đẹp nhưng ở cô luôn có một sức hút khó cưỡng, có lẽ đó được gọi là sự duyên dáng. Tôi không có một lời phàn nàn nào dành cho cô, cô có kiến thức chuyên môn tốt, luôn hiểu và truyền đạt kiến thức một cách tận tâm nhất. Sự khôn khéo của cô khiến tôi nể phục và cô luôn được lòng mọi người. Có lẽ vì thế mà đó là khoảng thời gian duy nhất tôi luôn mong chờ tới tiết tiếng Anh trên lớp.Sẽ nhiều người nghĩ chắc điểm tiếng Anh của tôi lúc đó sẽ tốt lắm. Không hẳn là vậy, nếu so với các năm học khác thì khi học với cô điểm trung bình của tôi thấp nhất nhưng nó lại đánh giá đúng sức học của tôi và cô luôn theo dõi, khuyến khích mỗi học sinh của mình. Với tôi thì học kì đó là học kì duy nhất mà sức học của các bạn trong lớp được đánh giá đúng.
Nhưng rồi, vì cuộc sống mà cô thay đổi đơn vị, cô không dạy tôi nữa. Điều đó khiến một đứa mới có hứng thú với tiếng Anh như tôi bị hụt hẫng, tôi và các bạn trong lớp đã khóc rất nhiều ngày cô đi. Sau này tôi mới biết là đơn vị mới mà cô chuyển tới là một trường tiểu học. Cô đã có khoảng thời gian khó khăn để thích nghi và cân bằng cuộc sống. Tôi không biết bây giờ cô sống có tốt không nhưng tôi mong rằng niềm đam mê và lòng tận tâm của cô sẽ luôn giữ mãi, nó sẽ được cô trao cho nhiều thế hệ học sinh. Luôn yêu cô!
Sau khi cô đi, có một giáo viên mới về trường thay thế vị trí của cô. Tôi một lần nữa phải làm quen với một cách học mới nhưng... nó cũng chẳng mới, tôi lại quay về lại với cách học cũ: "soạn bài" mà không cần hiểu trước mỗi giờ lên lớp.
Ngoài việc quay lại cách học cũ thì tôi cũng phải làm quen với một cách kiểm tra mới. Sau một vài bài kiểm tra điểm quá thấp, ban giám hiệu không hài lòng về việc này nên cô giáo dạy tiếng Anh mới đã phải tìm cách khác. Lúc đầu là làm kiểm tra lại rồi cô nhận ra việc đó quá tốn thời gian nên cô đã chuyển sang một cách khác: lấy bài tập ngay trong sách và không khác một chút gì.
Hazz... giờ thì mọi người hiểu tại sao tiếng Anh của tôi sau chừng ấy năm học lại khó cải thiện rồi đó. Tôi mong trường hợp của mình là cá biệt, ở các trường khác chắc không như vậy đâu nhỉ?