Dưới Giường Không Thân

Chương 3: Không thỏa mãn thì đừng khóc lóc

Số lần hai người họ sử dụng bαo ©αo sυ phụ thuộc vào việc Chu Canh Minh có bận hay không.

Nếu anh không bận thì một tuần có thể dùng bốn lần, mỗi lần khoảng hai đến ba cái.

Nếu anh bận đi công tác một khoảng thời gian dài thì sau khi về, một đêm phải dùng sáu, bảy cái.

Anh thường mua bαo ©αo sυ trên mạng vì kích cỡ của anh quá lớn, đồ ngoài cửa hàng tiện lợi không đủ lớn, trên mạng mới có kích cỡ của anh.

….

"Hai người vừa vào không bao lâu thì thức ăn đã được đưa đến.

Mấy shipper đến cùng một lúc, cô đặt đồ ăn lên bàn cơm rồi gọi Chu Canh Minh cùng ra ăn.

Cô rửa sạch tay, vừa ăn cơm vừa xem TV.

Tính cách Chu Canh Minh giống người già vậy, ăn cơm rất nghiêm chỉnh, không xem TV, nhưng cô lại thích vừa xem vừa ăn, như vậy mới có hứng.

Sau khi rửa tay, cô phát hiện Chu Canh Minh đã lột sạch vỏ tôm hùm đất cho cô.

Thịt tôm hùm đất chất chồng trên dĩa, ăn cùng với cơm.

Diệp Khúc Đào cũng vui vẻ để anh phục vụ mình ăn.

Sau khi ăn xong, Chu Canh Minh vẫn là người dọn dẹp bát đũa.

Cô ôm chiếc bụng no căng ngồi trên sô pha tiếp tục xem TV.

Còn bóng lưng của Chu Canh Minh vẫn bận bịu trong bếp.

Diệp Khúc Đào và Chu Canh Minh cách nhau tám tuổi, năm nay cô hai bảy, Chu Canh Minh ba mươi lăm.

Chênh lệch không nhiều lắm nhưng lúc cô gặp anh thì anh đã ba mươi hai tuổi, hơn ba mươi rồi, còn cô chỉ mới hai tư nên bạn bè vừa nghe cô kể còn nói anh hơi già, bọn họ sợ cô chưa thử hương vị của người trẻ tuổi thì sau này sẽ hối hận.

Trước khi bạn thân cô gặp Chu Canh Minh còn khuyên: "Đàn ông ngoài ba mươi về cơ bản thể lực đã bắt đầu sa sút rồi, không thể so được với người trẻ tuổi, mới hẹn hò lần đầu cậu đã quen người ba mươi thì sau này làm chuyện đó không thỏa mãn đừng có khóc lóc!"

Diệp Khúc Đào cũng băn khoăn vấn đề này nên vừa hẹn hò một tháng cô đã gấp không chờ nổi muốn thử với anh.

Sau đó cô cảm thấy chuyện gì cũng có ngoại lệ.

Chu Canh Minh chính là kiểu đàn ông ba mươi tuổi nhưng còn khoẻ hơn cả trai trẻ.

Tuy nhiên khi cô giới thiệu Chu Canh Minh cho bạn thân, cô ấy lật mặt ngay, nói cái gì mà bạn trai cô không giống ông chú già chút nào, nhìn gương mặt kia cũng hiểu vì sao cô lại hẹn hò người lớn tuổi như vậy.

Ban đầu là người ông chú già thể lực không tốt biến thành đàn ông có tuổi biết chăm sóc người khác.

Diệp Khúc Đào và anh ở bên nhau, bị anh chiều thành đồ vô dụng, đúng thật, nói rất chuẩn, người đàn ông già sẽ yêu chiều cô.

Quả thật Chu Canh Minh rất thương cô.

Diệp Khúc Đào vừa chìm vào suy nghĩ một lúc thì Chu Canh Minh đã bưng đĩa cam từ trong bếp ra đặt trước mặt.

Sau đó anh đi tắm luôn, anh nói mình có vài tài liệu cần xem nên đi đến phòng làm việc một lát.

Sau khi Diệp Khúc Đào ăn cam xong cũng đi tắm, cô vào phòng ngủ mở tủ lựa quần áo.

Bà dì của cô sắp tới rồi, trước đó phải hưởng thụ thật tốt mới được.

Cô còn mua cả nước hoa tình thú mà đàn ông chắc chắn sẽ mê mẩn.

Diệp Khúc Đào tắm rất chậm, từ đầu đến chân, tắm xong còn phải xịt nước hoa.

Sau hơn nửa tiếng, Chu Canh Minh đã hoàn thành công việc, anh nằm trên giường nghịch điện thoại.

Diệp Khúc Đào nhìn anh nằm, cô cũng đi đến, lúc đi vào hơi dùng chân cọ xát đũng quần ngủ của anh.

Chu Canh Minh không ngăn cản, cứ để cô cọ như vậy.

Diệp Khúc Đào thấy anh không từ chối bèn ôm anh cọ xát, nói: "Ông xã, anh có ngửi thấy mùi trên người em không, thơm không?"

Nghe vậy Chu Canh Minh ngửi tóc cô một chút: "Em xịt nước hoa à?"

Diệp Khúc Đào mạnh dạn tách chân ngồi trên đùi anh, nói: "Đúng vậy, người ta giới thiệu là nước hoa tình thú khiến đàn ông không cưỡng lại được, vừa ngửi đã cứng, anh có cứng không?"

Cô vừa nói, một tay vừa sờ đũng quần anh: "Cứng rồi này!"

Chu Canh Minh đột nhiên ôm eo cô, ấn cô vào l*иg ngực, ngửi mặt ngửi cổ cô không thấy có mùi nước hoa khiến người ta muốn cứng gì, anh cứng là do ngửi thấy mùi hương trên người cô.

Ngón tay kéo áo ngực trên cơ thể cô xuống, cô mặc áo ngực màu hồng nhạt càng tôn lên nước da trắng nõn, vừa mới tắm xong nên cơ thể cô rất thơm.

Sau khi kéo xuống, đầṳ ѵú cô lộ ra, anh dùng ngón tay cố ý trêu chọc trên đó, nó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên cũng dần nhô lên.

Anh ngậm núʍ ѵú bên trái của cô, ăn núʍ ѵú cô một chút, nói: "Không có mùi thơm ở chỗ này."

Đầṳ ѵú bị ngậm lấy, Diệp Khúc Đào rêи ɾỉ một tiếng, cô vuốt ve gáy anh ý bảo anh tiếp tục.

"Ông xã ơi, tiếp tục đi, ngứa quá, núʍ ѵú muốn anh ngậm không nhả, khó chịu lắm."

Cô lắc lắc mông câu dẫn anh.

Phía dưới cũng ngứa.

Chu Canh Minh cũng thỏa mãn cô, đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, đảo quanh rồi ngậm lấy núʍ ѵú đỏ bừng.

Chỉ lát sau nó đã bị liếʍ đến cứng lên, ướt đẫm.

Chu Canh Minh đột nhiên dùng lực ấn cô xuống giường, hai người đổi tư thế, anh ở trên cô ở dưới, cơ thể anh đè lên cô.

Chân Diệp Khúc Đào quấn lấy phần hông của anh.

Quấn lấy, cọ xát.

Chu Canh Minh cảm nhận được ham muốn của cô, anh vén váy ngủ lên, khi cô nằm xuống cảnh đẹp bên dưới lộ ra đập vào mắt anh.

Không mặc qυầи ɭóŧ.

Không mặc gì hết, thèm muốn như vậy rồi sao.

Chu Canh Minh nhìn chằm chằm phía dưới của cô.

Cô vốn thuộc kiểu người ít lông, cũng do cô chăm chút, cảm thấy để lông nhiều không đẹp nên mới tỉa mỏng đi, chỉ để lại một ít.

Vừa gợϊ ɖụ© mà không mất mĩ cảm, như vậy mới đẹp.

Chu Canh Minh nhìn chăm chú vào bụng cô, khi cô thở, bụng hơi phập phồng, huyệt nhỏ tách ra như muốn dụ dỗ anh đi vào vậy.

Chu Canh Minh cũng cúi đầu, liếʍ huyệt cô.

Anh liếʍ chỗ lôиɠ ʍυ trước.

Liếʍ trên phần lông thưa thớt của cô, đầu lưỡi linh hoạt uyển chuyển.

Lại chậm rãi dịu dàng đi xuống một chút, đầu lưỡi nhợt nhạt thử kí©ɧ ŧɧí©ɧ viên ngọc trai.

Chọc vào hạt ngọc của cô.

Diệp Khúc Đào sung sướиɠ nắm tóc anh, lúc anh cắm vào sẽ rất mạnh bạo nhưng lúc làm màn dạo đầu cho cô lại vô cùng dịu dàng, sẽ để cô đạt được cao trào, chạm đến kɧoáı ©ảʍ.

Anh nâng mông cô lên, phía dưới lộ ra, anh cũng cúi mặt vào đó. Hôn lên âʍ ɦộ của cô, dùng ngón tay tách miệng huyệt để lộ ra phần thịt non mềm bên trong.

Chảy nước rồi.

Anh ngửi mùi vị của cô, chóp mũi kề sát, liếʍ thịt non.

Đầu lưỡi ngang ngược quét từ trên xuống dưới.

Diệp Khúc Đào thở dốc kéo tóc anh: "Ông xã ơi... thật sướиɠ... tiếp tục liếʍ em đi... đầu lưỡi của ông xã thật lợi hại…"



Diệp Khúc Đào là người địa phương, chỗ cô là một thành phố lớn. Sau khi tốt nghiệp đại học bạn bè cô đều chạy về quê sống, vì ở quê không có quá nhiều áp lực.

Hơn nữa việc thi công chức ở quê cũng dễ dàng hơn rất nhiều, còn người địa phương như Diệp Khúc Đào đương nhiên là không có quê để về rồi.

Sau khi tốt nghiệp cô tìm mãi vẫn không tìm được việc phù hợp, gia đình thì cứ giục cô đi thi công chức, cuối cùng không chịu nổi áp lực mà đành đăng kí đi thi.

Nhưng trong lòng cô cũng biết năng lực mình tới đâu, vốn tưởng không đỗ được, không ngờ dần dần tích được chút may mắn, cô trúng tuyển làm một nhân viên công chức cấp thấp.

Diệp Khúc Đào cũng thật sự không có công việc mơ ước nào nên đi làm luôn.

Đến chính quyền huyện báo cáo, người nhà bảo cô gặp được ai trẻ tuổi phù hợp thì ra tay ngay, rồi mang người yêu cùng ngành về.

Mẹ cô vẫn luôn mong muốn có một người con rể làm công chức, lý do rất đơn giản, có thể thi đậu thì đa số là người địa phương, xuất thân trong sạch, hướng lên trên ba đời, đời cha, đời ông, đời cụ cũng không thành vấn đề, cơ thể cũng khỏe mạnh, nhà nước đã điều tra giùm rồi.

Cô nghe mẹ lải nhải đến phát phiền mới nói sớm muộn gì cũng dẫn bạn trai công chức về ra mắt.

Ngày đầu tiên đi làm, bầu không khí văn phòng vẫn coi như hòa hợp, thật sự quá nhàm chán... Không có việc gì làm, người mới như cô càng nhàn muốn chết, vì vậy cô mang điện thoại đến nhà vệ sinh mới chơi, kết quả vừa định vào nhà vệ sinh đã gặp Chu Canh Minh từ trong đó đi ra.