Quá đỗi vui mừng khi thấy mình được trùng sinh nhưng cô rất nhanh bình tĩnh trở lại, bởi vì cô nhớ đến một chuyện.
Lý đạo từng nói, cô bị Diệp Thành Phong bán cho hắn ta.
Hưa, kiếp trước, Lý đạo không nhắc đến chuyện này, kiếp này, có lẽ là do cô đánh hắn bị thương, nên trong lúc phẫn nộ mới buột miệng nói ra chân tướng.
Tuyệt…tuyệt lắm, từng người từng người một! ! !
Rời khỏi bênh viện, Thịnh Vấn Âm trở về khách sạn, vừa đúng lúc nhìn thấy cửa thang máy đang mở, cô đi nhanh mấy bước: “Đợi một chút.”
Người đàn ông trong thang máy liền bấm nút mở cửa.
Thịnh Vấn Âm nhanh chóng đi vào, nói lời cảm ơn: “Cảm…” Chữ ‘ơn’ còn chưa kịp nói hết, cô ngây người nhìn người đàn ông mặc chiếc áo khoác màu đen đang đứng trước mặt mình.
Kì Tứ! Người đầu tiên trên thế giới đạt chín lần ảnh đế, được mệnh danh là một vị thần trong giới showbiz, được các trang báo quốc tế ca ngợi với cái tên ‘Kỳ tích thế giới đến từ phương Đông.’
Thịnh Vấn Âm thu hồi nét mặt kinh ngạc của mình, cô đứng vào sâu bên trong góc thang máy.
Kiếp trước cô chỉ nhìn thấy Kì Tứ trên ti vi, không ngờ kiếp này, vừa mới trùng sinh trở về, lại được gặp người đàn ông này ngoài đời thực.
Thang máy từ từ đi lên, Thịnh Vấn Âm mắt nhìn thẳng về phía trước, nhưng bỗng nhiên, qua cánh cửa bóng loáng của thang máy, cô phát hiện người đàn ông đứng bên cạnh mình đang nghiêng đầu nhìn sang cô.
Thịnh Vấn Âm lập tức nhìn lại đối phương.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông nhếch mày, còn cô gái thì ánh mắt đầy cảnh giác.
“Nhìn gì mà nhìn!” Thịnh Vấn Âm lạnh lùng nói.
“………”Người đàn ông ngây người, sau đó cũng lạnh lùng nhìn ra chỗ khác.
Sói mắt trắng sống luôn. Đúng là được mở mang tầm mắt.
Cánh cửa thang máy vừa mở, Thịnh Vấn Âm gần như nhảy vọt ra ngoài, chạy một mạch về phòng của mình. Cô dùng mật mã mở cửa phòng, lúc chuẩn bị bước vào trong, cô nhìn thấy Kì Tứ đang đi về phía của mình.
“Rầm!” Cô lập tức đóng chặt cửa.
Kì Tứ ngoài hành lang: “……”
Trong căn phòng vẫn lộn xộn như lúc trước. Thịnh Vấn Âm lúc đi qua tấm gương lớn, cô quay người nhìn mình trong gương.
Làn da trắng cùng với mái tóc và cặp lông mày đen tuyền, đôi môi đỏ hồng cùng với dáng người cao ráo.
Từ lúc còn nhỏ cô đã biết rất rõ, nhan sắc của mình sẽ thu hút không ít lũ sói đói. Mà sự thật cũng đã chứng minh, đúng là như thế.
Nền tảng livestream ngầm của kiếp trước, Lý đạo của kiếp này.
Những chuyện như thế sau này có lẽ sẽ vẫn còn xảy ra. Nghĩ đến ánh mắt của Kì Tứ lúc nãy nhìn cô, sắc mặt của Thịnh Vấn Âm trở nên lạnh lẽo: “Đàn ông quả nhiên chẳng có thằng nào tử tế cả.”
Trùng sinh trở về, tâm tình cũng như tính cách của cô trở nên cứng rắn, cô cũng sẽ không còn tin tưởng vào bất cứ người đàn ông nào nữa…. Trừ người tốt bụng lúc trước đã giúp cô gọi 120 và thanh toán tiền viện phí cho cô ra.
Cũng không biết là sau này còn có thể gặp lại không nữa.
Thịnh Vấn Âm nhanh chóng thu dọn đồ đạc trở về thủ đô.
………
Toà nhà Vạn Hùng tại thủ đô.
Người quản lý Cam Mai đang nhìn Thịnh Vấn Âm nằm trên sô pha nghịch điện thoại, rồi lại nhìn va li hành lý đang đặt bên cạnh chân cô: “Nếu đã đến rồi thì vừa hay ở đây có một show giải trí dành cho cô, cô ký tên đi.”
Thịnh Vấn Âm ngẩng đầu: “Em phải xem là show gì đã, nát quá em không tham gia đâu.”
“Không tham gia?” Cam Mai như kiểu vừa nghe được một câu chuyện hài: “Cô nói không tham gia là sẽ không tham gia được à? Cô có quyền nói không với chị không? Có biết là những tin tức bôi đen của cô đã tiêu tốn biết bao nhiêu tiền phí công quan không? Nếu không phải vì cái gương mặt này của cô, đừng nói là công việc, có khi đến cái ghế dự bị cũng chưa chắc đã có cho cô ngồi đâu. Lại còn ở đó mà kén cá chọn canh.”
Thịnh Vấn Âm lặp lại câu nói cũ: “Nát quá em không tham gia đâu.”
Cam Mai cảm thấy cô phiền chết đi được, quăng hợp đồng xuống trước mặt cô: “Show giải trí mạng, có nát hay không thì không biết nhưng cô bắt buộc phải tham gia.”
“Không tham gia.” Thịnh Vấn Âm vừa nhìn thấy tên trên hợp đồng, lập tức từ chối.
Cam Mai đập bàn: “Lúc chị còn đang nói chuyện tử tế với cô thì tốt nhất là cô nên để lọt tai, Thịnh Vấn Âm, đối đầu với chị, cô chỉ có chết nhanh hơn thôi.”
Thịnh Vấn Âm ngẩng đầu nói: “Em tham gia show này cũng vô dụng thôi, sẽ nát bét.”
“Cô lại biết gì?” Cam Mai cười khẩy.
Tất nhiên là cô biết, bởi vì kiếp trước cô đã trải qua.
Thịnh Vấn Âm chỉ vào hai cái tên trong danh sách khách mời nói: “Hai người này, nɠɵạı ŧìиɧ.”
Cam Mai ngây người, cô cúi đầu nhìn thì thấy, bên nam là một nghệ sĩ trung niên, từ trước đến giờ vẫn luôn được mệnh danh là ông chồng quốc dân, còn bên nữ là một tiểu hoa đán mới được nâng lên tuyến 3.
“Cô nghe ở đâu ra thế?” Cam Mai không tin cho lắm.
“Em tự có cách của em, vợ của tên này đang mời thám tử tư thu thập chứng cứ. Nếu như trong quá trình show ghi hình mà thông tin này nổ ra, thì show chắc chắn sẽ không được chiếu nữa.” Kiếp trước là như vậy đấy, bởi vì hai người này nɠɵạı ŧìиɧ, ầm ĩ trên weibo dẫn đến show giải trí đã được ghi hình xong rồi nhưng bị trực tiếp cấm chiếu.
Cam Mai vẫn có chút nghi ngờ, cô gọi một cuộc điện thoại để xác nhận, một lúc sau, tắt điện thoại, sắc mặt cô nhìn Thịnh Vấn Âm có chút thay đổi.
Thêm một lúc sau nữa, Cam Mai nói: “Được rồi, vẫn còn một show mới nữa, cô tham gia thử xem, muộn một chút sẽ đưa hợp đồng cho cô.”
Chiều tối, Thịnh Vấn Âm đi mua một ít đồ dùng hàng ngày rồi quay về ký túc xá rách nát mà công ty sắp xếp cho cô, trong thẻ cũng chỉ còn lại có 80 tệ.
Rất nhanh sau đó, trợ lý của Cam Mai đến, đem cho cô phần hợp đồng của show giải trí.
Thịnh Vấn Âm vừa nhìn danh sách khách mời thì đứng hình.
Diệp Thành Phong?
Trợ Lý vẫn còn việc khác phải làm nên thúc giục cô: “Chị ký tên luôn đi, ở phía sau ấy.”
Xong tiếp tục phổ biến kiến thức cho cô: “Đây là một show về du lịch, năm vị khách mời bần hàn đi du lịch, trong đó sẽ có một vị quản gia, vị quản gia này sẽ chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho các vị khách mời. Tóm lại nếu năm vị khách mời mà có chuyện gì, thì sẽ đến tìm quản gia. Vốn dĩ quản gia định để cho Huống Dã tham gia, cậu ấy là con trai, có sức lực, vừa mới debut được một năm, nên để cậu ấy tham gia để tạo độ quen thuộc đối với công chúng, kết quả vừa nhìn thấy tên Diệp Thành Phong, thì cậu ấy không chịu đi nữa.”
“Nhìn thấy Diệp Thành Phong thì không đi nữa?” Thịnh Vấn Âm ngẩng đầu hỏi.
Trợ lý gật đầu: “Diệp Thành Phong với Huống Dã ra mắt cùng thời điểm, Diệp Thành Phong kiếm được người để bám, bây giờ đang diễn nam 2 cho bộ truyền hình của Lý đạo, còn Huống Dã vẫn chỉ là một người qua đường, cậu ấy không muốn đi để hầu hạ Diệp Thành Phong, bây giờ còn chơi trò mất tích nữa, chả tìm thấy người đâu cả.”
“Có thể hiểu.” Thịnh Vấn Âm nhanh chóng ký tên của mình ở mục cuối cùng: “Diệp Thành Phong ấy mà, người bình thường đều sẽ ghét anh ta.”
Trợ lý nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái: “Em còn tưởng chị là fan của Diệp Thành Phong cơ, bữa trước còn thấy màn hình điện thoại của chị để ảnh anh ta mà?”
Thịnh Vấn Âm rất tự nhiên đưa điện thoại của mình ra: “Cậu nói cái này ấy hả?”
Trợ lý cúi xuống nhìn, chỉ thấy hình nền điện thoại là hình ảnh Diệp Thành Phong bị vẽ thành mặt rỗ, có cái mũi thật to, mồm thì rộng ngoác như cái chậu.
Trợ lý: “……Ò, hoá ra là untifan.”
Thịnh Vấn Âm nhếch mày cười, đưa bản hợp đồng đã ký tên cho trợ lý: “Yên tâm đi, chị đây nhất định sẽ chăm sóc tốt cho năm vị khách mời, đặc biệt là Diệp Thành Phong.”
Trợ lý mơ mơ hồ hồ ôm hợp đồng rời đi, trước khi đi còn nhớ ra điều gì đó nói: “Chương trình này sẽ livestream, chị không vấn đề gì chứ?”
“Không vấn đề gì.”
Livestream sao?
Thịnh Vấn Âm cười lạnh, thế thì lại càng vui! ! !