Trọng Sinh: Khởi Động Lại Cốt Truyện

Quyển 1: Đồng nhân Sở Lưu Hương - Chương 2

Tư Đồ Tĩnh tay nghề vẫn luôn tốt như vậy, nàng rất có thiên phú dù là luyện võ hay việc ở trù phòng. Lý Hồng Tụ bụng cũng có chút đói, nhìn đến hộp đồ ăn của Tư Đồ Tĩnh mang đến, có đầy đủ sắc hương vị. Nàng nhanh chống động đũa và đưa cho Tư Đồ Tĩnh đôi đũa còn lại, Tư Đồ Tĩnh âm thầm vui vẻ nhận lấy, vui mừng khôn xiết vì sự gần gũi hiếm có này với Lý Hồng Tụ do đó nỗi đau từ cái chết của Nhậm Từ đã vơi đi phần nào.

Tư Đồ Tĩnh trù nghệ là do dưỡng mẫu Thu Linh Tố chỉ dạy, hương vị tự nhiên cũng tương tự. Điều này cũng nhắc nhở Lý Hồng Tụ về sự tồn tại của Thu Linh Tố. "Đúng rồi, Thu phu nhân nơi đó có người hầu hạ không?"

Nghĩ đến goá phụ của Nhậm Từ, Lý Hồng Tụ có chút đau đầu, đồ ăn trong miệng cũng liền không còn hương vị. Trước đời trước là bởi vì nữ nhân này làm Sở Lưu Hương đem sự liên quan giữa chính mình cùng cái chết của dưỡng phụ phơi bày ra hết, sau đó chân tướng bại lộ, làm bản thân nàng mất hết mặc mũi, mọi người xa lánh. Đứng ở lập trường của Thu Linh Tố điều đó là đúng, nhưng là chính mình lại trọng sinh sống lại một đời không muốn một lần nữa nếm trải sự thống khổ, hiện tại chỉ nghĩ đem Cái Bang phát dương quang đại, để người vì bản thân nàng đau khổ có thể một đời an khang.

Dưỡng phụ là người tốt, hắn thích Thu Linh Tố, tuy bản thân mình nhìn ra Thu Linh Tố cũng không thích dưỡng phụ, nhưng với cương vị một người thê tử thì nàng ta quả thực vô tội. Lý Hồng Tụ đã từng có ý nghĩ chuẩn bị đem Thu Linh tố hoàn toàn diệt trừ, tuy nhiên nếu làm như vậy khả năng sẽ phá hoại kế hoạch của ca ca, nhưng nhưng lại có thể làm bản thân thêm một tầng an toàn. Nhưng là bản thân nàng khiến dưỡng phụn ra đi vì bản thân nên nàng khó lòng xuống tay.

Tư Đồ Tĩnh trong miệng còn ngậm đũa, ngẩng đầu ngây ngốc nhìn về phía Lý Hồng Tụ. "A?" Vì cái gì đang ăn một bữa cơm ngon lại nghĩ tới Thu phu nhân đó. Lại nói hai người mối quan hệ rất bình thường sao? Cùng Lý Hồng Tụ thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy nàng biết Lý Hồng Tụ đối Thu phu nhân có chút xem nhẹ

Tư Đồ Tĩnh nghi ngờ, Lý Hồng Tụ đương nhiên biết. Đời trước Thu Linh Tố cùng dưỡng phụ đột nhiên thành thân, bất quá dưỡng phụ từ nhỏ đem chính mình coi như nam nhi mà nuôi dưỡng, Thu Linh Tố lại luôn ru rú trong nhà. Cuối cùng tuy rằng danh nghĩa mẫu nghĩa tử, kỳ thật hai người cảm tình không mấy thân thiết

Đem chén trong tay buông xuống, Lý Hồng Tụ nhìn đến Tư Đồ Tĩnh thấy trên mặt nàng ấy dính một hạt cơm nhỏ, tùy ý duỗi tay giúp nàng ấy lau đi, lại ngẫu nhiên thấy được mặt của Tư Đồ Tĩnh dần chuyển sang đỏ . Suy cho cùng cũng không thể thoát khỏi thân phận nữ nhi của bản thân. Nàng nói thầm “ Hình như Tư Đồ trưởng lão đời trước cũng không hay dễ dàng đỏ mặt đến vậy!”

"Đợi lát nữa cơm nước xong, cùng ta đi thăm Thu phu nhân một chút."

Từ lúc tỉnh lại, Bang chủ thật sự thay đổi rất nhiều. Trước đây, người này chưa từng tiếp xúc thân mật với bất cứ ai, chứ đừng nói đến việc cùng ăn cơm, chỉ có lúc ăn cùng Nhậm lão bang chủ mới thấy được người này. Bất quá nàng hiện tại càng thích sự thân cận của người này đối với nàng và không còn xa cách như trước kia nữa.

"Vâng ạ." Tư Đồ Tĩnh nhẹ nhàng đáp

Thu Linh Tố là mỹ nhân, nàng luôn luôn biết. Suy cho cùng cũng đã từng thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, dưỡng phụ lại chưa bao giờ ý đồ dấu diếm vẻ đẹp này, nhưng bản thân nàng lại chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy mỹ mạo rung động lòng người dưới lớp lụa mỏng

"Phu nhân." Lý Hồng Tụ hướng tới Thu Linh Tố mặt mang lụa trắng, khom người thi lễ.

Nhìn đến con nuôi, người này tuổi so với chính mình kém không xa, Thu Linh Tố có chút không được tự nhiên, cũng may bên cạnh có Tư Đồ Tĩnh giúp giảm đi phần nào xấu hổ. Tư Đồ Tĩnh bởi vì bản tính ngay thẳng, so với này lòng dạ thâm sâu Lý Hồng Tụ càng khiến Thu Linh Tố yêu thích hơn. Còn đã từng có một lần muốn nhận nàng ấy làm muội muội, sau đó lại nghe Nhậm Từ nói về tâm tư Tư Đồ Tĩnh đối Lý Hồng Tụ, lúc đó bản thân liền từ bỏ ý định nhận muội muội.

"Gần đây khi phu quân qua đời có ảnh hưởng gì đối với bang hay không?" Nàng tuy rằng đối với con nuôi không thân cận, nhưng mà lúc Nhậm Từ bệnh nặng nằm ở giường bệnh là lúc Lý Hồng Tụ cực nhọc ngày đêm, không kể ăn uống hầu hạ ở bên cạnh, cũng không lợi dụng người khác, xác thật là người nhiếu thuận.

"Phụ thân được mọi người trong bang hết sức kính trọng, cũng không tránh khỏi đau lòng cho ông ấy. Hồng Tụ cũng là nhờ sự giúp đỡ của các Trưởng lão giúp chấn chỉn lại Cái Bang."

Thu Linh Tố thật vất vả mới tìm được đề tài để nói, kết quả lại kết thúc nhanh như vậy.

"Um, thuận lợi là tốt."

Bầu không khí ngượng ngùng bắt đầu lan ra, "Hồng tụ đã tiếp nhận chức vị Bang chủ, cũng đến lúc thành gia lập thất. Không biết Hồng Tụ đã có dự định gì hay chưa?" Đã từng có người đề cập qua nhưng đều bị Nhậm Từ ngăn cản, hiện tại nếu như bản thân là trưởng bối còn không lo lắng thì ai sẽ lo lắng cho hắn đây.

Lý Hồng Tụ có thể nghe ra Thu Linh Tố lời này là thật lòng, nàng thở phào nhẹ nhỏm, xem ra hiện tại nàng ta còn chưa đối chính mình sinh ra hoài nghi, tốt nhất nên để ý tới nàng ta.

"Hồng Tụ không vội, gần nhất Cái Bang gần đây nhân tâm của bang chúng vẫn chưa hoàn toàn ổn định, vẫn là có vài người không phục, Hồng Tụ muốn đợi thêm một thời gian nữa. Chỉ cần mọi việc trong Bang suôn sẻ, Hồng Tụ liền có thể thành gia lập thất, đến lúc đó còn phải phiền phu nhân lo lắng nhiều hơn."

Nghe được lời này, Tư Đồ Tĩnh cũng không thể nói rõ trong lòng là cảm giác gì. Trong bang có ai không biết tâm ý của chính mình đối với hắn, nàng mới không tin là Lý Hồng Tụ không biết. Hiện giờ hắn nói ra những lời đó là muốn kéo dài thời gian hay thật sự muốn lập gia đình? Nàng trong lòng nghĩ loạn thành một đoàn, do đó không để ý bên cạnh, Lý Hồng Tụ nhìn nàng với ánh mắt ôn nhu.

Lý Hồng Tụ cũng nghĩ tới nếu chính mình vẫn muốn làm Bang chủ Cái Bang thì bản thân nhất định phải là thân phận là nghĩa tử của Nhậm Từ. Mà bản thân lại không phải người nam tính, thường bị người khác cười nhạo vì mùi son phấn. Sự che đậy tốt nhất cho thân phận nam tử đó là có nương tử mà người tốt nhất để chọn không thể nghi ngờ đó là người đời trước cho dù biết chính mình thân phận nữ tử vẫn trước sau như cũ trợ giúp chính mình, thậm chí không tiếc hủy dung, phản bội Cái Bang - Tư Đồ Tĩnh.

Nghĩ như vậy, ánh mắt nàng cũng liền đầu hướng về phía Tư Đồ Tĩnh với tâm tình rất là rối rắm, trong ánh mắt bởi vì nghĩ tới đời trước sự tình mà càng thêm ôn hòa. Một màn tình cảm mãnh liệt của đôi thanh mai trúc mã này đều thu vào mắt Thu Linh Tố, nàng ta vui mừng cười. Xem ra Hồng Tụ cho dù có dã tâm, nhưng cũng lại đối tiểu Tĩnh có tâm.

Người người đều nói hổ phụ vô khuyển tử. Theo lý này Lý Hồng Tụ từ nhỏ bị bang chủ nhậm từ mang theo trên người, hẳn là mưa dầm thấm lâu, có tác phong Nhậm Từ. Cái Bang có vài vị trưởng lão lại có chút thất vọng, Bang chủ mới nhậm chức thật ra có cái tốt, chỉ là hành sự lại là có chút do dự không quyết đoán. Vốn tưởng rằng hắn có chút mùi vị son phấn cũng không tính là gì, hiện tại xem ra, lại là có chút giống như nữ tử. Nghĩ đến gần nhất trong bang những cái đó nghe đồn, một tia lo lắng âm thầm nổi lên trong lòng.

"Bang chủ, ngài đây là làm sao vậy?" Tư Đồ Tĩnh nghe được bên ngoài tin đồn nhảm nhí, nói Cái Bang bang chủ mang tiếng Đoạn Tụ , (*) nữ trang yêu nhân, đều sắp tức chết rồi, chính tại thời điểm nàng nhịn không được hướng tới Lý Hồng Tụ mà chất vấn, lại thấy được Lý Hồng Tụ hình như ánh mắt có thâm ý

(*) Yêu nhân: thường dùng cho việc là nam nhưng thích giả làm nữ

"Tư Đồ trưởng lão" nhìn đến Tư Đồ Tĩnh có chút lỗ mãng, Lý Hồng Tụ cũng không có sinh khí, Tư Đồ Tĩnh hẳn là xem như chính mình là người duy nhất có thể tin tưởng, rốt cuộc nàng là vẫn là người duy nhất vô điều kiện tin tưởng và ủng hộ chính mình người. Chỉ là trên bàn son phấn, cầm lấy một hộp trong tay cẩn thận hít một cái lại bị mùi hương đó khiến cho sặc một chút, "Khụ khụ!" Vội vàng từ bên cạnh lấy chén trà đổ nước điểm lên mũi, lúc này mới xem như dễ chịu chút.

"Bang chủ." Tư Đồ Tĩnh nhìn Lý Hồng Tụ đến có chút chật vật, vội vàng từ trong lòng lấy khăn tay vì người kia mà lau đi lớp phấn còn dính trên mặt, nàng trước kia chỉ biết Lý Hồng Tụ rất đẹp, lại trước nay không nghiêm túc nhìn kỹ gương mặt của Lý Hồng Tụ. Lần này nàng nhân cơ hội đánh giá, lông mày đen huyền lá liễu, đôi mắt sáng như sao, mũi cao môi mỏng. Nếu không phải biết bang chủ là nam nhi, nàng tất nhiên cho rằng đây là tiểu thư đài cát nhà nào. Nghĩ như vậy, động tác lau cũng dần mất đi sự thận trọng, không cẩn thận đυ.ng phải môi của Lý Hồng Tụ, xúc cảm mềm mạị, hành động đó chẳng những làm Lý Hồng Tụ mở mắt mà càng là làm Tư Đồ Tĩnh cả gương mặt đều ửng đỏ.

Tim đập từng hồi như trống vỗ, Tư Đồ Tĩnh cố nén nội tâm khẩn trương, làm như không có việc gì, tiếp tục vì Lý Hồng Tụ mà lau, nhưng là lúc này trong đầu nàng lại không thể tránh khỏi sinh ra nhiều ý nghĩ. Chỉ là với thân phận trước đây của nàng thì phần tình ý này chỉ có thể chôn sâu ở trong lòng bản thân mà thôi. Hiện tại bang chủ chẳng những đem chính mình đề bạt trở thành trưởng lão, mà đối với bản thân nàng ngày qua ngày càng thêm thân cận. Ý niệm chôn vùi đã lâu cũng dần dần hiện lên, như là mầm non vừa mới chui từ dưới đất lên, không ngừng chạm vào tim nàng khiến nàng xao động

"Tư Đồ trưởng lão, ngươi làm sao vậy?" Lý Hồng Tụ có một trái tim nhạy cảm, hơn nữa đã biết Tư Đồ Tĩnh đối chính mình tâm ý, giờ phút này thấy được hành động này của nàng làm sao mà không biết. Nàng biết chính mình có chút vô sỉ, nhưng là lại vẫn là lựa chọn giả ngu. "Xem ngươi mặt có chút hồng, có phải hay không là bởi vì gần đây thời tiết thay đổi, có chút không khoẻ?"

Tư Đồ Tĩnh xấu hổ không biết nên nói cái gì, cũng không thể nói là ta thích ngươi, ngươi có thể hay không cưới ta. Nàng nhớ tới mục đích của chính mình đến đây, liền nói: "Kỳ thật bang chủ ngài giống như Phan An, cần gì phải lại bắt chước nam nhi thời Ngụy và Tấn." Thời Nam triều và Bắc triều, nhiều quý tộc, danh sĩ bắt chước theo nữ tử tô son trét phấn và coi đó là đẹp. Nhưng là Tư Đồ Tĩnh vẫn là thích Bang chủ thanh thuần hơn

Lý Hồng Tụ đương nhiên sẽ biết những lời đồn thổi trong bang gần đây, hơn nữa những việc này chính là nàng tự mình truyền ra, còn về mục đích thì đương nhiên là. " Những tin đồn nhảm nhí đôi khi có thể thu được hiệu quả ngoài ý muốn."