Đồ ăn trong căng tin trường học mới cũng được, Chu Nghiên lấy một phần cơm đậu phụ Ma Bà, ăn rất ngon miệng.
Trở lại phòng học đọc sách một lát, một lần lơ đãng ngẩng đầu, chạm mắt với Triệu Tiểu Khê đang ngậm kẹo mυ'ŧ đi qua đây.
Dáng người của Triệu Tiểu Khê có chút gầy gò, đại khái có chút suy dinh dưỡng? Có điều làn da rất trắng, khuôn mặt mang một chút ngây thơ kia trắng nõn mềm mại, đôi chân nhỏ kia cũng trắng bóc.
"Nghiên ngực bự! "Triệu Tiểu Khê không hề cố kỵ mà gọi cô, lại thu hút không ít ánh mắt.
"Cậu..." Chu Nghiên rất muốn làm người này câm miệng, nhưng nể tình đối phương có chút xinh xắn, cô nhịn.
Triệu Tiểu Khê căn bản không biết nội tâm Chu Nghiên nghĩ gì, đặt mông ngồi vào chỗ ngồi, giương đôi chân đẹp kia, tùy tiện ngồi ở chỗ đó.
Đưa kẹo mυ'ŧ màu hồng đã ăn đến trước mặt Chu Nghiên, "Tiểu Nghiên Nghiên, a, mời cậu ăn!”
Chu Nghiên cuống quít né tránh, "Không ăn, cám ơn..."
"Ừm, vậy... Tiểu Nghiên Nghiên, lát nữa phải nộp bài thi này, giúp tôi làm được không?” Triệu Tiểu Khê nói xong, lấy ra một tờ đề tiếng Anh trong gầm bàn.
Hóa ra là muốn cô ấy làm bài kiểm tra! Chu Nghiên trợn mắt há hốc mồm, da mặt của bạn cùng bàn này sao lại dày như vậy? Cô vừa mới chuyển tới mà đã sai khiến cô!
“Tôi không rảnh, còn phải đọc sách!” Chu Nghiên trực tiếp từ chối.
"Làm không được sẽ bị phạt đứng nha, Tiểu Nghiên Nghiên, cậu nỡ để bạn cùng bạn của cậu đứng sao? Cậu ngồi một mình ở đây, không đau lòng sau? Làm ơn!” Triệu Tiểu Khê nói xong, bàn tay nhỏ bé nắm lấy cánh tay Chu Nghiên liên tục lắc lắc.
Chu Nghiên bị nàng lắc đến mức lòng có chút rối loạn, thật sự không chịu nổi nữa, vội vàng đồng ý: "Được rồi, tôi làm cho cậu là được chứ gì, không có lần sau!”
“Được, Tiểu Nghiên Nghiên cố lên!” Triệu Tiểu Khê dứt lời, ngậm kẹo mυ'ŧ, sau đó lấy ra một quyển sổ, cầm bút vẽ lung tung trên đó.
Chu Nghiên nhìn bài thi trước mặt, có chút đau đầu, nhưng tĩnh tâm rất nhanh, tập trung làm.
Bài thi không khó lắm, nhưng thời gian không nhiều, miễn cưỡng làm xong khi chuông vào lớp vang lên.
"Nhanh thế? Cậu giỏi quá! "Triệu Tiểu Khê nhận bài thi, rất tán thưởng vỗ vỗ vai Chu Nghiên.
"Vào học rồi." Chu Nghiên nhàn nhạt nhắc nhở, sau đó không quan tâm nàng nữa, chăm chú nghe giảng.
Tiết thứ hai chính là tiết tiếng Anh, Triệu Tiểu Khê nộp bài thi, rồi lại nằm sấp trên bàn ngủ, Chu Nghiên rối rắm một chút, không gọi nàng.
Tiết học này sắp kết thúc, Chu Nghiên bỗng nhiên cảm giác bên đùi có chút ngứa có chút mềm mại, ngây ra một lát, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy đùi trắng nõn của Triệu Tiểu Khê không biết đã dán lại từ khi nào, đang nhẹ nhàng cọ cô.
Theo lý thuyết, cô nên nhanh chóng né tránh, nhưng cô lại không làm như vậy, cứng ngắc giương chân duy trì hiện trạng, thậm chí muốn chủ động cọ về phía Triệu Tiểu Khê.
Cũng không dám làm như vậy, Triệu Tiểu Khê đang ngủ, khẳng định là vô ý thức dán tới, lúc này mình chủ động cọ lại, chính là chiếm tiện nghi, bị đối phương phát hiện thì thảm lắm!
Chu Nghiên đang miên man suy nghĩ, thân thể bỗng nhiên căng thẳng, cô phát hiện, thứ trong váy kia thế mà lại cương cứng, bị qυầи ɭóŧ nhỏ bó lại, cứng rắn phồng lên trong đó, nhìn qua, có thể thấy nơi đó đã thành một cái lều nhỏ!
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cọ đùi? Chu Nghiên hoảng hốt, vội vàng rụt đùi lại, không dám cọ lung tung.
Nhưng mà đùi mới rụt về lại bị Triệu Tiểu Khê bắt lấy.
Chu Nghiên hoảng sợ, suýt nữa kêu ra tiếng, cuống quít duỗi tay che lấy cây gậy cứng rắn trong váy.
Vừa rồi, chỉ cần tay Triệu Tiểu Khê hướng lên trên một chút, sẽ bắt được nó!
"Đùi của Tiểu Nghiên Nghiên. Thật mượt mà..." May mà Triệu Tiểu Khê cũng không chú ý tới thứ Chu Nghiên che, nằm bò trên bàn nghiêng đầu nhìn cô, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng nhẹ nhàng nói.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm lấy đùi cô, vuốt ve thật khẽ.
"Mau buông ra..." Chu Nghiên bị vuốt mà trong lòng rối bời, nhỏ giọng nói, đùi ở trong tay Triệu Tiểu Khê cố tránh, không muốn cho đối phương sờ, tuy rằng bị bàn tay nhỏ bé mềm mại này sờ đến cả người ngứa ngáy.
May mà Triệu Tiểu Khê rất nhanh đã buông cô ra, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ, Chu Nghiên thở phào nhẹ nhõm, hai mảnh đùi gắt gao khép lại, trong lòng cầu nguyện cây gậy thịt ghê tởm kia mau mềm nhũn xuống, nó thế này, quá dễ bị người ta phát hiện.
Bị phát hiện rằng nàng là con gái mà lại có dươиɠ ѵậŧ, đến lúc đó xã tử không nói, đừng nói đến chuyện đi học, nhất định sẽ bị bắt đi đâu đó nghiên cứu!
Nhưng mà vẫn luôn che đến giờ tan học, dươиɠ ѵậŧ vẫn không mềm xuống, Chu Nghiên như ngồi trên đống lửa, do dự một lát, hai tay che nó đi vào nhà vệ sinh.
Trong nhà vệ sinh, Chu Nghiên móc cây gậy màu hồng nhạt này ra, cẩn thận nắm lấy, thế nhưng rất muốn hung hăng loát nó.
Lại nghĩ đến bắp đùi trắng nõn của Triệu Tiểu Khê, xúc cảm mềm mại, làm du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt.