“Tổ mẫu.” Triệu Tuyết Trinh cùng Triệu Nguyên Khải tới tìm Triệu lão thái thái.Triệu lão thái thái đã từng muốn sống cùng con thứ và gia đình của hắn, trước khi hắn thành thân bà đã mấy lần định đưa người vào bên cạnh hắn nhưng không được. Chờ đến khi Vĩnh Bình Hầu cùng Chiêu Dương trưởng công chúa thành thân xong, Triệu lão thái thái lại cảm thấy Chiêu Dương trưởng công chúa không đủ hiền hậu, vẫn muốn đem đại nha hoàn bên cạnh mình đưa cho con trai.
Chiêu Dương trưởng công chúa không quan tâm đến Triệu lão thái thái, nàng lập tức liền cho đại nha hoàn kia hai lựa chọn, hoặc là cầm bạc tìm gia đình tốt gả cho họ, hoặc là để cho Hầu phủ đem đại nha hoàn bán ra ngoài.
Triệu lão thái thái lúc ấy cũng có mặt ở đó, bà còn chỉ trích Tần Như Nguyệt không hiền huệ. Tần Như Nguyệt liền nói Phò mã của triều đại này không được nạp thϊếp, cho dù Phò mã có là Hầu gia cũng như vậy thôi. Dù vậy, Triệu lão thái thái vẫn muốn nói, bà cho rằng khi Chiêu Dương trưởng công chúa mang thai, nên để nữ nhân khác hầu hạ con trai của bà.
Nhưng sau đó, Vĩnh Bình Hầu cũng đứng về phía Tần Như Nguyệt, điều này làm cho Triệu lão thái thái cảm thấy mất mặt. Triệu lão thái thái thấy Chiêu Dương trưởng công chúa lợi hại như vậy, cũng không có muốn ở lại cùng con thứ bên này nữa, bà sợ nếu sống chung lâu, thì mạng cũng không giữ được, sẽ phải sợ hãi bỏ chạy.
Nhưng đối với việc có thể gây phiền toái cho con dâu thứ, Triệu lão thái thái vẫn rất ham thích.
Triệu lão thái thái nhìn Triệu Nguyên Khải quỳ trên mặt đất, bà đau lòng nói, “Mau đứng lên, đứng lên, việc thành thân của ngươi, tổ mẫu sẽ làm chủ cho ngươi. Tổ mẫu cùng đám các ngươi đi tìm mẫu thân ngươi, nói chuyện với nàng ta .”
“Tổ mẫu, người đừng quên còn có cháu gái của người đó.” Triệu Tuyết Trinh biết có người vẫn xuất giá trong lúc mặc áo đại tang, bây giờ nàng cũng có thể xuất giá, cùng lắm gả ra ngoài sinh con trễ một chút.
“Năm đó, ta nói mẫu thân các ngươi để các ngươi bên cạnh ta, nhưng mẫu thân các ngươi không muốn.” Triệu lão thái thái cảm khái, “Huyết thống thân tình chém không đứt.”
“Đúng là chém không đứt.” Triệu Tuyết Trinh gật đầu, nàng đỡ lão thái thái, nghĩ có tổ mẫu làm chủ, việc của nàng cùng huynh trưởng có thể giải quyết.
Mâu thuẫn giữa Triệu lão thái thái cùng Chiêu Dương trưởng công chúa bắt đầu sau hai ba năm khi Chiêu Dương trưởng công chúa thành thân, bọn người Triệu Tuyết Trinh căn bản không biết năm đó đã xảy ra sự tình gì, hai huynh muội bọn họ còn cảm thấy Triệu lão thái thái hòa ái dễ gần.
Nhiều năm như vậy qua đi, Triệu lão thái thái cũng quên mất khuôn mặt lạnh lùng của Chiêu Dương trưởng công chúa. Bà bị nịnh hót nhiều năm, lại bắt đầu lâng lâng, lại cảm thấy chính mình đương nhiên có thể nói động đến Chiêu Dương trưởng công chúa.
Triệu đại phu nhân nhìn một màn này liền cảm thấy có gì đó không ổn, nàng đúng thật đã nói chuyện của Triệu Nguyên Khải cho lão thái thái, đó là bởi vì nàng cảm thấy giấu không được. Nhưng nàng một chút cũng không muốn đi theo lão thái thái cùng đi tìm Chiêu Dương trưởng công chúa, người em dâu này của nàng một chút cũng không ngu.
“Mẫu thân, con thấy lúc này cũng đã trễ rồi, hay là chờ ngày mai lại đi?” Triệu đại phu nhân nói.
“Chờ đến ngày mai, ngày mai chúng ta trở về cho rồi!” Triệu lão thái thái nói, “Tôn nhi của ta đã tới cầu xin ta, ta làm thế nào có thể không giúp đỡ hắn.”
Triệu đại phu nhân bất đắc dĩ, nàng cũng coi như là xuất thân từ dòng dõi thư hương thiên kim tiểu thư. Sau khi nàng gả vào Triệu gia, nàng mới phát hiện bà mẹ chồng ở nông thôn này có thể đem lại cho mình bao nhiêu rắc rối. Chiêu Dương trưởng công chúa là con gái của Hoàng thất, người có tư cách ngăn cản mẹ chồng làm phiền, quyền hạn của vua thần trước mới tới mẹ chồng nàng dâu.
Mà Triệu đại phu nhân chỉ có thể nhẫn nại, còn phải làm một nàng dâu hiếu thuận. Triệu đại phu nhân ra hiệu cho nữ nhân bên cạnh, người kia liền lập tức hiểu ý bà, chạy nhanh ra ngoài.
Không đợi Triệu lão thái thái đến trước mặt Chiêu Dương trưởng công chúa, nữ tử kia liền đi trước bẩm báo cho Chiêu Dương trưởng công chúa về việc Triệu lão thái thái mang theo long phượng thai đến đây, cũng nói đơn giản về ý định của hai huynh muội.
“Tốt lắm, bọn họ thật sự còn biết cách áp bức người khác.” Chiêu Dương trưởng công chúa đột nhiên đập tay lên bàn, sau đó, nàng lại cảm thấy có chút đau, vội thu tay lại.
Chiêu Dương trưởng công chúa ra hiệu bảo Liễu ma ma ban cho nữ tử kia một chút tiền thưởng, nữ tử nhận xong nhanh chóng rời đi, không để Triệu lão thái thái thấy nàng.
Triệu đại phu nhân lo lắng sẽ xảy ra chuyện lớn, cũng lo lắng Chiêu Dương trưởng công chúa sẽ bất mãn với bọn họ. Mọi người đều biết, Chiêu Dương trưởng công chúa chính là tỷ tỷ ruột của Đương Kim Thánh Thượng, Thái Hậu cũng rất sủng Chiêu Dương trưởng công chúa.
Người khác có dám đắc tội Chiêu Dương trưởng công chúa hay không, Triệu đại phu nhân không biết, nàng chỉ biết bản thân không thể đắc tội Chiêu Dương trưởng công chúa. Phu quân nàng ở nơi khác làm quan, nếu xảy ra chuyện gì xấu, phu quân cũng không có phương pháp trở về kinh thành, nàng còn mong phu quân nàng có thể trở lại kinh thành sớm một chút.
Triệu đại phu nhân nguyện ý đối tốt với Chiêu Dương trưởng công chúa, nàng cũng không xúi giục Triệu lão thái thái đến chỗ Chiêu Dương trưởng công chúa.
Nữ tử báo tin chân trước vừa đi, Triệu lão thái thái đã mang theo long phượng thai đến sau lưng. Triệu Tuyết Trinh cho rằng mẫu thân nàng nhất định tất nhiên là đã biết chuyện gì xảy ra, nên đương nhiên nàng phải đứng về phía đại ca mình, đại ca về sau chính là Hầu gia, huynh trưởng nàng có thể sống lâu hơn so với mẫu thân, về sau còn phải nhờ huynh trưởng vì nàng làm chủ.
Triệu lão thái thái vừa đến sương phòng của Chiêu Dương trưởng công chúa, bà liền ngồi thẳng xuống, sắc mặt còn lạnh lùng.
Tần Như Nguyệt cũng đã lâu không đi để ý đến vấn đề lễ nghĩa của Triệu lão thái thái, Triệu lão thái thái dù sao cũng là mẹ chồng của nàng.
“Việc thành thân của Nguyên khải, ta đồng ý.” Triệu lão thái thái nói.
Triệu Tuyết Trinh có chút sốt ruột, lão thái thái đừng chỉ nói mỗi chuyện của đại ca, còn có chuyện của mình nữa chứ.
“Tổ mẫu.” Triệu Tuyết Trinh mong đợi mà nhìn Triệu lão thái thái.
“Còn có, ngươi đem việc thành thân của Tuyết Trinh kéo dài lâu như vậy, cũng không thích hợp. Triều đình cũng có người gả chồng trong lúc đại tang, không bằng để nó gả trước.” Triệu lão thái thái nói, “Cô nương ở nhà, vẫn nên sớm gả chồng cho thỏa đáng, ngươi năm đó còn thừa dịp phụ hoàng ngươi bệnh nặng gả chồng đấy thôi.”
Triệu lão thái thái cố ý thêm câu sau vào, mục đích chính là châm chọc Chiêu Dương trưởng công chúa một chút.
“Tuyết Trinh có thể trong lúc đại tang gả ra ngoài.” Chiêu Dương trưởng công chúa nghĩ thầm đại nữ nhi cũng không thể giữ, đại nữ nhi cùng đại nhi tử quả nhiên là song sinh, hai đứa thật đúng là ích kỷ, còn muốn áp bách nàng.
Nếu Triệu Tuyết Trinh tự mình nói với Tần Như Nguyệt muốn gả chồng sớm một chút, Tần Như Nguyệt hẳn là không cho phép, nàng sẽ để cho con gái chờ một chút. Nếu nhà trai chờ không được, cũng cho thấy nhà trai không đáng tin, chỉ là thời gian một năm ngắn ngủn liền không chờ nổi rồi sao?
“Việc thành thân của Nguyên khải cũng phải làm, cô nương kia cũng đã có thai.” Triệu lão thái thái nói, “Vẫn là để cho người ta vào cửa sớm một chút.”
“Chỉ cần Triệu Nguyên Khải không phải nhi tử của bổn cung, bọn họ liền có thể thành thân.” Tần Như Nguyệt nói, “Không bằng, người dứt khoát để hắn cùng bổn cung đoạn tuyệt quan hệ?”
“Đoạn tuyệt?” Triệu lão thái thái mở to hai mắt, không thể tin mà nhìn Tần Như Nguyệt.
“Đúng vậy.” Tần Như Nguyệt nói, “Ban đầu bổn cung còn muốn hắn kế thừa tước vị, còn muốn hắn chiếu cố hai đệ đệ. Hiện giờ xem ra, hắn chỉ lo chăm sóc gia đình nhỏ của mình thôi.”
“Không quan tâm đến gia đình, thì quan tâm cái gì?” Triệu lão thái thái nói, “Ngươi có phải coi thường bà già này hay không?”
Triệu lão thái thái đối với xuất thân của chính mình vẫn luôn canh cánh trong lòng, sau khi bà đi theo trượng phu vào kinh, không lúc nào là không bị người ta cười nhạo bà không hiểu quy củ. Mặc dù người khác không có nói bà, bà cũng sẽ tự suy nghĩ, cảm thấy người khác là đang bàn luận về bà.
“Xuất thân của ta so với cô nương kia cũng không có tốt hơn đâu.” Triệu lão thái thái nói, “Xuất thân không tốt, liền không thể thành danh sao?”
“……” Tần Như Nguyệt nhìn về phía Triệu Nguyên Khải, lời này chắc là do đại nhi tử dạy lão thái thái nói, bằng không, lão thái thái làm sao có thể sẽ nói ra những lời như vậy.
Triệu Nguyên Khải quay đầu sang một bên, hắn không muốn mắt đối mắt với Tần Như Nguyệt.
“Hắn về sau sẽ trở thành Hầu gia, cũng không cần đổ thêm dầu vào lửa, cưới một cô nương bình thường một chút cũng tốt. Ngươi sẽ không phải nghĩ để hắn cưới một công chúa chứ?” Triệu lão thái thái nói, “Như vậy không tốt, thịnh cực tất suy.”
“Người quả là biết nhiều thành ngữ thật đấy.” Tần Như Nguyệt trêu chọc.
Triệu lão thái thái vừa nghe Tần Như Nguyệt nói, bà liền biết Tần Như Nguyệt đã đoán được hết thảy, vậy thì sao, hôm nay bà nhất định sẽ bảo vệ cháu trai mình.
“Vẫn là để tôn tử của nhi tử ta khấu đầu lạy hắn mới tốt.” Triệu lão thái thái nói.
“Người đây là ở nguyền rủa hắn về sau cũng chỉ có một tôn tử sao?” Tần Như Nguyệt nói, “Nữ nhân kia có mang thai hay không còn không chắc chắn đâu.”
“Ngươi đi tìm đại phu, nếu nàng ta có thai, thì phải để cho nàng vào cửa, nếu không có……”
“Dựa vào cái gì?” Tần Như Nguyệt nói, “Nàng ta có mang thai hay không mang thai thì có liên quan gì tới bổn cung, chẳng lẽ bổn cung còn phải mời mấy tên ngự y cho nàng ta bắt mạch xác định sao? Thân phận của nàng ta là gì, bổn cung lại là thân phận gì?”
Thời phong kiến cấp bậc chính là như thế, huống chi, một đóa tiểu bạch hoa kia căn bản là một đóa hoa hồng có độc.
Tần Như Nguyệt không phải chỉ có một Triệu Nguyên Khải là con, nàng còn phải bảo vệ hai đứa con khác nữa, không thể để con thứ hai thương tàn ngồi xe lăn, cũng không thể để con út bị mang danh ăn chơi trác táng bị đánh vào đại lao.
Úc Thục Nhàn trong nguyên tác chính là sợ hãi mẹ chồng sẽ đoạt tước vị của Triệu Nguyên Khải, nàng ta liền đi trước làm hai nhi tử của nàng thân bại danh liệt.
Nữ nhân đó còn dám nói: Nữ nhân không tàn nhẫn, địa vị bất ổn.
“Triệu Nguyên Khải, ngươi là cảm thấy thân phận của ngươi đã đủ cao, không cần người khác giúp đỡ phải không?” Tần Như Nguyệt nói, “Đừng quên, thân phận của ngươi là ai cho ngươi.”
“Không phải chỉ có người cho ta thân phận, còn có phụ thân ta.” Triệu Nguyên Khải nói, “Phụ thân trước khi cưới người đã là Hầu gia rồi.”
“Thật đúng là mạnh miệng.” Tần Như Nguyệt nói, “Ngươi chỉ nghĩ tới lợi ích mà thân phận mang lại, mà không nghĩ bổn cung là mẫu thân của ngươi.”
“Nếu người đáp ứng việc thành thân của nhi tử, nhi tử cũng sẽ không đến mức không nhận người.” Triệu Nguyên Khải nói, “Hôm nay có tổ mẫu vì nhi tử làm chủ, mong mẫu thân đồng ý.”
“Bổn cung nếu không đồng ý thì sao?” Tần Như Nguyệt nói.
“Vậy sau này người hãy coi như không có đứa con trai này.” Triệu Nguyên Khải hít sâu một hơi, “Phủ Chiêu Dương trưởng công chúa ở cách vách, người yên tâm, nhi tử sẽ chiếu cố đệ đệ muội muội.”
Tần Như Nguyệt hiểu rõ, Triệu Nguyên Khải muốn đuổi nàng ra khỏi Hầu phủ.
“Vĩnh Bình Hầu phủ họ Triệu.” Triệu Nguyên Khải nói.
“Ngươi nói xem thiên hạ này họ gì?” Tần Như Nguyệt hỏi, “Ở trên đất này, dân nào mà không phải là dân của Thiên tử.”
Vĩnh Bình Hầu có thể độc lập tồn tại, không màng thiên hạ là nhà của ai sao?
“Thiên hạ là bá tánh thiên hạ.” Triệu Nguyên Khải nói, Thục Nhàn đã nói, nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền, thiên hạ này quan trọng nhất chính là bá tánh.
Bạch bạch bạch, Tần Như Nguyệt cho Triệu Nguyên Khải một tràng vỗ tay, lời nói này nói nghe hay đấy, nhưng có vị đại thần nào sẽ tin tưởng một câu này? Bọn họ nhiều lắm chỉ dám nói miệng, trong lòng vẫn phải xem thái độ của Hoàng đế.
“Ngươi thật đúng là một kẻ rất thông minh!” Triệu Nguyên Khải như vậy không thích hợp làm Vĩnh Bình Hầu, Tần Như Nguyệt nghĩ thầm ai cũng có thể nói được lời hay ý đẹp, nhưng muốn giữ được tước vị, che chở một cái gia tộc, đó lại không phải là một việc đơn giản, “Ngươi một khi đã thích nàng ta như vậy, muốn cho nàng ta làm chính thất của ngươi, cũng được, hai ngày nữa, bổn cung tự mình tìm Hoàng đế cầu xin thánh chỉ tứ hôn cho ngươi!”