Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều

Chương 15

Vạn Túng không nói gì mà trực tiếp đưa một gói cho Vạn Tranh, sau đó lại đưa một gói cho Vạn Hằng.

“ Mỗi người một gói. Ăn xong mấy đứa nhớ ngày mai phải giúp thanh niên trí thức lam làm việc là được.”

Vạn Tranh nắm thịt khô trong tay luyến tiếc ăn, đang chuẩn bị bỏ vào túi để ngày mai ăn. Thì nghe thấy lời này, Vạn Tranh đột nhiên ngẩng đầu lên.

“ Anh, thịt khô này là do thanh niên trí Lâm cho sao?”

Vạn Hằng đang nằm trên giường, liếʍ liến ăn miếng thịt khô. Nghe thấy anh hai nói, tức khắc mở to đôi mắt nhìn về phía anh cả.

“ Thanh niên trí thức Lâm là ai? Anh cả, là đối tượng của anh sao?”

Vạn Chiêu không nhịn được mà ăn luôn thịt khô, thịt khô trong tay cũng đã bị ăn hết một nửa. Nhưng nghe đến đây, Vạn Chiêu cũng lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng như sao mà nhìn anh cả mình.

“ Anh cả! Anh cưới thanh niên trí thức Lâm về làm vợ sao?”

Cái này cũng quá tuyệt vời đi!

Nếu như anh cả cưới thanh niên trí thức lâm về nhà, thì nhà bọn họ cũng sẽ có thật nhiều thức ăn ngon để ăn không?

Bị ba đôi mắt nhất trí mà nhìn chằm chằm, Vạn Túng không hiểu sao trong lòng lại đột nhiên khẩn trương một chút.

Nhưng cảm xúc này cũng chỉ là lướt qua, anh nhăn mày lại, biểu cản trong nháy mắt nghiêm túc hẳn lên.

“ Không có chuyện này! Là anh đã đáp ứng cô ấy sau này sẽ cho mấy đứa đến giúp cô ấy làm việc, nên thanh niên trí thức mới dùng thịt khô để cảm ơn chúng ta. Con gái quan trọng nhất là thanh danh trong sạch, loại chuyện gì về sau không được nói nữa.”

Ở Vạn gia, lời nói của vạn túy là có quyền uy nhất, ngay ca Ba vạn cũng không thể có quyền uy nhất.

Ba tiểu đậu đinh thè lưỡi, một đứa như đang có điều suy nghĩ, một đứa ngoan ngoãn nghe lời, một đứa vẻ mặt đầy tiếc nuối, nhưng đều đồng loạt gật đầu.

“ Dạ biết anh cả, về sau bọn em sẽ không nói những lời này nữa.”

“ Đúng.”

Vạn Túng không nói gì thêm, cầm bao thịt khôn cuối cùng đi đến phòng bên cạnh. Đẩy cửa bước vào, trong phòng yên ắng.

Trên giường, một người đàn ông trung niên thon gầy đang nằm nghiêng, bên mép giường còn có hai cây nạn đang tựa vào. Người đàn ông rõ ràng còn chưa ngủ, nhưng nghe thấy động tĩnh cũng không xoay người lại.

Vạn Túng không nói gì, đem gói thịt khô để lại trên bàn sau đó quay người ra ngoài, cánh cửa lại một lần nữa khép lại.

------------------------

Lâm Đường Đường trên đường đi về nhà ở của thanh niên trí thức, tâm tình vô cùng tốt, thậm chí còn cao hứng đến nổi ca hát vài câu.

Bất qua khi vừa đi đến rừng trúc gần nhà ở của thanh niên trí thức, đột nhiên không kịp phòng bị mà nhìn thấy hai thân ảnh đang ôm nhau. Hơn nữa còn vô cùng trùng hợp, hai người này còn là Thẩm Văn Ngạn cùng Giang Tiểu Nhã!

Thì ra Giang Tiểu Nhã nói buổi tối nói chuyện, thì ra là nói như vậy?

Lâm Đường Đường hạ khóe miệng, sau đó cố ý giẫm gãy cành cây khô dưới đất.

Trong rừng trúc.

Thẩm Văn Ngạn vừa mới dỗ Giang Tiểu Nhã cáu kỉnh xong, đang thâm tình ôm gian Tiểu Nhã mà nói ra những lời trong lòng.

Đột nhiên lại nghe thấy âm thanh của người đó dẫm phải cành cây. Anh ta theo bản năng mà nhìn qua xem, lại chỉ thấy được một bóng lưng đang hốt hoảng chạy đi.

Dáng người yểu điệu thướt tha kia, Thẩm Văn Ngạn chỉ cần liếc mắt nhìn qua bóng dáng kia thì liền có thể xác định người đang chạy là Lâm Đường Đường.

Tiêu rồi!

Trong lòng anh ta đột nhiên lộp bộp một tiếng, sau đó nhanh chóng đẩy Giang Tiểu Nhã ra đuổi theo.

Giang Tiểu Nhã bị anh ta đẩy một cái đến lảo đảo.

Thân mình vất vả lắm mới có thể đứng vững, lại nhìn thấy Thẩm Văn Ngạn đang vội vã đuổi theo ra ngoài rừng trúc, kéo người đang ở ngoài lại.

Giang Tiểu Nhã tập trung nhìn kỹ, người đó cư nhiên lại là Lâm Đường Đường.

[ Giang Tiểu Nhã giá trị phản cảm +1.]

Khi thu được giá trị phản cảm của Giang Tiểu Nhã thì Lâm Đường Đường liền biết Giang Tiểu Nhã đã nhìn thấy bọn họ đang lôi kéo nhau rồi.

Vì thế Lâm Đường Đường càng ra sức biểu diễn, cô cố ý dùng sức đem tay của Thẩm Văn Ngạn ném ra, tức giận la to.

“ Anh buông tôi ra!”

“ Đường Đường, em nghe anh giải thích đi! Không phải như em nhìn thấy đâu!”

Thẩm Văn Ngạn cũng ra sức biểu diễn, vì có thể đạt được chiếc đồng đầu tiên trong thôn, anh ta có thể trả bất cứ cái giá nào.

Lâm Đường Đường dừng lại bước chân, anh mắt lạnh nhạt lại mang theo sự thất vọng nồng đậm.

“ Không phải như vậy? Thì còn như thế nào nữa? Hai người đều đã ôm nhau luôn rồi. Nếu như không phải bị tôi nhìn thấy thì không biết khi không có mặt tôi thì có quỷ mới biết hai người đã làm thành cái dạng gì rồi!”

Lâm Đường Đường quật cường cắn môi dưới, đôi môi hồng nhuận thâm chí còn chút run run, thoạt nhìn như bị tức đến khó thở.

Thẩm Văn Ngạn biết chuyện này nếu như không qua được, thì hết thảy đều sẽ ngâm nước nóng, nên đã vội vàng giải thích.

“ Đường Đường, em thật sự đã hiểu lầm rồi. Vừa nãy, chúng ta chỉ là, chỉ là...”

Anh ta liều mạng giải thích, lại phát hiện hoàn toàn không thể nào giải thích được.

Lâm Đường Đường nhìn chằm chằm anh ta, môi đỏ khẽ mở.

“ Chỉ là cái gì?”

Cố tình không biết vì sao lại xui xẻo như vậy, lúc này Giang Tiểu Nhã cũng đi tới.

Hai người con gái đồng thời không tiếng động chất vấn, rốt cuộc anh ta cùng người kia có quan hệ gì?

Thẩm Văn Ngạn phân vân giữa hai cái, chỉ qua nửa ngày, anh ta cuối cùng vẫn lựa chọn đồng hồ. Cùng lắm thì sau khi lấy được đồng hồ lại đem Giang Tiểu Nhã dỗ dành sau là được!

Nghĩ đến đây, anh ta đột nhiên muốn nắm lấy tay Lâm Đường Đường.

Nhưng lại bị Lâm Đường Đường vẻ mặt tràn đầy không tin tưởng mà tránh né, nhưng Thẩm Văn Ngạn cũng không giận. Anh ta chỉ vào Giang Tiểu Nhã nói.

“ Là cô ta hẹn anh đến! Buổi chiều em cũng đã nghe rồi, là cô ta nói muốn cùng anh nói chuyện. Nhưng khi anh vừa tới, anh không ngờ cô ta sẽ đột nhiên chạy đến ôm anh.”

“ Đường Đường, em thật sự đã hiểu lầm anh rồi, anh cùng cô ta thật sự không có gì cả!”

Anh ta thế nhưng lại trực tiếp đem nồi vứt lên đầu Giang Tiểu Nhã.