Giống như lúc chiều, thời điểm nhìn thấy Lâm Đường Đường đáng thương hề hề ngồi xổm trước giếng nước, Vạn Túng không thể khống chế nổi bản thân mình mà bước qua đó. Trong khi rõ ràng lu nước trong nhà đã được đổ đầy.
Sau đó anh lại tự giải thích cho bản thân mình, là vì đã nhìn cảnh Lâm Đường Đường cho kẹo sữa hai đứa em trai mình. Anh chỉ cảm thấy Lâm Đường Đường rất đáng thương, nên đã thuận tay giúp đỡ một chút.
Mà hiện tại, Vạn Túng càng cảm thấy bản thân mình ngày càng không xong rồi.
À ngoại trừ chuyện bản thân mình bị nhận định già hơn những người đồng lứa mà buồn bực ra thì chắc là vẫn ổn....
Lâm Đường Đường xấu hổ mà cúi đầu, sau đó lại ngượng ngùng mà ngẩng đầu lần nữa.
“ Thật sự xin lỗi, tôi không có ý gì khác. Nếu như anh không đồng ý thì tự tôi sẽ nghĩ cách khác.”
Biểu tình Lâm Đường Đường có chút uể oải.
Cũng không trách được, ngay từ đầu cô đã đi đắc đội với ta, làm sao người ta còn có ấn tượng tốt với cô được chứ. Vẫn nên nghĩ cách khác thôi...
“ Để cho hai đứa nó giúp cô làm việc đi. Chỉ cần tùy tiện cho chút thức ăn là được, bọn nó không kén chọn.”
Vạn Túng luôn trầm mặc ít nói, đột nhiên mở miệng.
Lâm Đường Đường kinh hỉ ngẩng đầu nhìn, đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy chờ mong!
“ Có thật không?”
Dưới anh trăng thiếu nữ mắt ngọc mày ngài, đôi mắt hơi cong lên, đôi mắt nhấp nháy giống như muốn câu hồn đoạt phách người ta, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ bị hấp dẫn hãm sâu vào trong đó.
Vạn Túng nhấp môi, bàn tay to dày nắm chặt sợi dây thừng, nhanh chóng đem tầm mắt dời đến cánh đồng cỏ ở bên cạnh.
“ Ừm.”
“ Oa! Thật sự rất cảm ơn anh, Vạn Túng ca ca!”
Được Vạn Túng đồng ý chẳng khác nào bản thân đã có người giúp đỡ làm việc cố định, cũng không cần lo lắng đề phòng mình sẽ bị phụ huynh của những đứa trẻ đến hỗ trợ làm việc tìm đến, do đó mà mất đi sức lao động.
Công việc trên ruộng rốt cuộc cũng có thể yên tâm rồi, oa hạnh phúc quá đi!
Lâm Đường Đường kiềm chế không được mà vui mừng nhảy nhót, thời điểm đi đường cũng không được mà nhảy nhót hai cái. Ngay cả xưng hô với Vạn Túng cũng thân cận không ít.
Vạn Túng nghe thấy hai chữ ca ca, đã kích nghiêm trọng vì bị nhận định già hơn những người đồng lứa, rốt cuộc cũng tốt hơn nhiều.
Đột nhiên, Lâm Đường Đường kéo tay Vạn Túng qua nhét vào mấy bao thịt khô, đã được gói giấy dầu cẩn thận.
“ Đúng rồi, cái này cho anh ăn! Đay là dùng thịt heo làm, lúc đói bụng hay thèm ăn thì ăn hai cái, đặc biệt thơm! Cảm ơn anh đã đồng ý cho Tiểu Tranh cùng Tiểu Chiêu đến giúp tôi làm việc!”
Thái độ của Lâm Đường Đường vô cùng thành khẩn, đồ vật lấy ra cũng phi thường có thành ý.
Ở niên đại mà mọi người đều phải gian khổ mà ăn cơm ngũ cốc gặm bánh bột bắp mà sống qua ngày, thịt là mặt hàng xa xỉ, chỉ ngày lễ tết mới có thể bỏ được mà ăn. Bình thường lúc làm đồ ăn, chỉ cần dùng mỡ heo để xào đồ thôi cũng đã có thể làm cho người đem mâm liếʍ sạch sẽ.
Vậy nên việc đem đồ ăn quý giá như vậy để đổi lấy sức lao động của hai đứa trẻ, quá thiệt thòi! Vạn Túng theo bản năng muốn giơ tay cự tuyệt.
Nhưng Lâm Đường Đường lại trực tiếp đè tay anh lại.
“ Không cần trả lại cho tôi! Mọi người đã giúp tôi việc lớn, tôi cảm kích nên mới cho mọi người đồ ăn không được sao? Cùng lắm thì anh phân cho Tiểu Tranh cùng Tiểu Chiêu ăn cùng đi.”
Giọng nói của Lâm Đường Đường vốn đã nhẹ nhàng yêu kiều, trong lúc lơ đãng còn làm nũng. Cái âm cuối mềm mại như câu hồn kia, quả thật làm cho nhẫn tâm người ta ngứa ngáy, hận không thể duỗi tay đến trong lòng mà bắt lấy trái tim mà cào hai cái.
Huống chi bây giờ cô còn đang chạm vào tay anh!
Ngón tay Vạn Túng cứng đờ, một chút cử động nhỏ cũng không dám.
Thật sự là lâm đường cũng không muốn thông đồng với vị đại ca trầm mặc ít nói lại tràn đầy lòng nhiệt tình này. Cô chỉ là đơn thuần cảm kích mà thôi!
Cho nên khi cô lo lắng Vạn Túng không chịu nhận lấy thịt khô, đã trực tiếp chạy chậm đi đến ngã rẽ, đứng ở nơi đó phất phất tay với Vạn Túng.
“ Cứ quyết định như vậy đi! Tôi về trước đây!”
Lâm Đường Đường liền đi về hướng của nhà thanh niên trí thức. Từ bước chân nhẹ nhàng của cô, có thể thấy tiểu cô nương trong lòng vui sướиɠ bao nhiêu.
Vạn Túng nắm chặt thịt khô trong tay, đem tất cả nhét vào trong túi quần, sau đó lại cõng những khúc gỗ đi về nhà.
Lúc trước vốn là sẽ suy nghĩ xem tối nay nên phải làm gì, nhưng lúc này dọc đường đi trong đầu anh trước sau đều quanh quẩn gương mặt tươi cười kinh diễm động lòng người của cô gái kia.
Còn có đầu ngón tay tinh tế mềm mại kia, anh đã chạm vào trong ngắn ngủi kia.
Về đến nhà nhà, Vạn Túng đem mấy khúc gỗ chất đống lại, sau đó mới trở về phòng mình. Anh suy tư mãi, sau đó đem bốn gói thịt khô cầm toàn bộ ra ngoài.
Nhà bọn họ cũng không lớn, chỉ có 3 gian phòng.
Một gian ba vạn ở, một gian anh ở, còn một gian là cho ba đứa em trai ở.
Khi Vạn Túng cầm theo thịt khô đi đến phòng em tai thì cạn chiêu lập tức nhảy nhót từ trên giường xuống.
“ Anh! Đây là cái gì? Ăn được sao?”
Vạn Túng gật đầu, trực tiếp đưa cho Vạn Chiêu một gói.
Sau khi Vạn Chiêu nhận được thịt nhanh chóng đưa lên mũi ngửi một chút, sau đó đôi mắt nhanh chóng mở to lên.
“ Oa, là thịt! Thơm quá đi, đây là làm như thế nào? Từ nơi nào có!”
Vạn Chiêu không nhịn được mà liên tục cảm thán, sau đó không chờ kịp mà rạo rực cắn một ngụm.
Một ngụm cắn xuống, một hương thơm nồng nàn lập tức lan tỏa ra khắp căn phòng.
Ánh mắt Vạn Tranh lưu luyến nhìn thoáng qua thịt khô trong tay anh cả, nuốt một ngụm nước miếng. Sau đó quay đầu nhìn về phía em trai mặt mày tái nhợt đang nằm trên giường.
“ Anh, của em thì để cho Tiểu Hằng đi. Thân thể em ấy không tốt, ăn nhiều thịt sẽ tốt hơn.”
Rõ ràng bản thân cũng chỉ là một đứa trẻ, rõ ràng 3 người cũng được sinh ra cùng một ngày, Vạn Tranh cũng chỉ ra sớm hơn hai đứa em vài phút mà thôi, nhưng lại vẫn luôn hiểu chuyện như vậy.