Dâʍ ŧᏂủy̠ chẳng mấy chốc đã thấm ướt chiếc qυầи ɭóŧ chữ T, nhất định đã chảy đến dươиɠ ѵậŧ to lớn của Thẩm ảnh đế. Kiều Na cũng không ghét bỏ cảm giác gần gũi này, du͙© vọиɠ của cô hoàn toàn được điều động, thực sự rất thoải mái.
Thỉnh thoảng, bên tai cô lại vang lên âm thanh cắm rút nhớp nháp nho nhỏ, trong không gian yên tĩnh, khiến Kiều Na mắc cỡ gần chết, nhưng cô không thể ngăn được phản ứng sinh lý kỳ lạ này, nơi bị cọ xát ngứa ngáy và khó chịu, cái miệng nhỏ cứ siết chặt lại, cô vẫn phải cố gắng hết sức để phối hợp diễn...
Giày vò lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cảnh này kéo dài suốt ba phút. Tệ hơn nữa, khi đạo diễn hô cắt, cô không nhịn được bắn lên dươиɠ ѵậŧ to đang bị kẹp chặt của Thẩm Tư Triết, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn đầy cây gậy thịt, trượt theo chân cô...
Kiều Na choáng váng, khuôn mặt nhỏ nóng bừng, tại hiện trường này cũng không có người khác. Cũng may áo sơ mi của Trì Anh Tuấn đủ dài, vừa vặn che đi vị trí giữa hai người, nhìn từ góc máy quay thì đây là cảnh mạnh mẽ chọc vào, ánh đèn trong trường quay rất mờ, nên tất cả đều được thực hiện trong bóng tối...
Thẩm Tư Triết cũng hoàn toàn không ngờ thân thể của người phụ nữ trước mặt lại nhạy cảm như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp chảy xuống, chảy vào trong lỗ sáo, anh sướиɠ đến mức gầm gừ một tiếng, đôi mắt đen đỏ hồng, nhìn chằm chằm Kiều Na.
Thực ra vừa rồi anh đang muốn tá vị, nhưng khi anh kéo qυầи ɭóŧ xuống, dươиɠ ѵậŧ của anh nhảy ra ngoài háo hức hơn bao giờ hết, muốn lao thẳng vào giữa đôi chân đang mở rộng của cô. Nơi đó đã rất ẩm ướt rồi. Dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt dươиɠ ѵậŧ của anh, hơi thở bất ổn, quỷ thần xui khiến lại không tá vị...
Đạo diễn Trần đã đi về phía bên này. Thẩm Tư Triết mặc quần vào, nhét dươиɠ ѵậŧ cứng như sắt vào quần. Kiều Na thở hổn hển đứng lên khỏi bàn, hai chân cô nhũn ra, giọng nói của Đạo diễn Trần truyền vào tai cô.
“Cảnh này đã qua, Dư Kiều Kiều, cảnh hôm nay của cô đã xong, thứ ba tuần sau là cảnh thứ hai.”
Sắc hồng trên mặt Kiều Na vẫn chưa phai, mái tóc rối bù đã che đi một phần, cô cúi đầu nói với Đạo diễn Trần: “Được rồi, cảm ơn Đạo diễn Trần, làm phiền đạo diễn rồi.”
Đạo diễn Trần nói “Ừm”, “Được rồi, chúng ta thu dọn đồ đạc đi về trước đi.” Kiều Na không có mặt mũi nhìn Thẩm Tư Triết, hai tay xoắn vào nhau rồi xoay người rời đi. Lúc này, phía sau vang lên một giọng nữ nũng nịu: “Ây da, Tư Triết? Chúng ta lại hợp tác.”
Kiều Na chưa đi xa, lén liếc nhìn, chính là nữ chính của bộ phim này Lưu Oánh. Thẩm Tư Triết đang nói chuyện với Lưu Oánh. Kiều Na không nhìn nữa, vào phòng thay đồ. Thẩm Tư Triết nhìn về hướng cô với ánh mắt âm u.