Kiều Na quay lại phòng thay đồ, cởϊ qυầи lót chữ T ra, qυầи ɭóŧ đã ướt sũng, trên chân cô còn dính một ít dâʍ ŧᏂủy̠. Cô lấy khăn giấy trong túi ra, cúi xuống dùng khăn giấy lau sạch dâʍ ŧᏂủy̠, sau đó mặc một chiếc qυầи ɭóŧ sạch, cởi trang phục diễn, để lộ hai bầu ngực trắng nõn. Kiều Na rũ mắt nhìn, cảm thấy hơi ấm của Thẩm Tư Triết vẫn còn ở chỗ đó.
Lúc nhận phim, Kiều Na đã chuẩn bị xong tâm lý sẽ bị chạm vào ngực, nhưng, vừa nãy, Thẩm Tư Triết dùng dươиɠ ѵậŧ kiêu hãnh cọ vào vào phần dưới của cô, chắc chắn đã vi phạm quy định trong nghề. Kiều Na cũng bình tĩnh lại sau khi trải nghiệm cao trào, chỉ khi đến phòng thay đồ, cô mới nhớ ra những điều này. Thẩm Tư Triết làm như thế với cô, vậy thì cũng đối xử với các nữ diễn viên khác giống vậy sao?
Kiều Na đang suy nghĩ lung tung. Lúc này, có cuộc gọi đến, là Thôi Tri Thụy.
Kiều Na trước đây là nữ diễn viên vô danh, Thôi Tri Thụy dường như không bao giờ gọi điện cho cô, nếu có chuyện gì anh ta sẽ báo cho Trợ lý Phạm. Trợ lý Phạm phụ trách ba nữ diễn viên, danh tiếng của Kiều Na là kém nhất, cho nên nói chính xác thì Kiều Na không có trợ lý.
Từ khi nhận vai nữ số ba, rõ ràng là Thôi Tri Thụy đã gọi điện nhiều hơn.
Kiều Na nhận điện thoại: “Alo, anh Thôi.”
“Ừm, cảnh đầu tiên quay xong rồi à?”
Kiều Na nói “Ừm”.
Thôi Tri Thụy rất thản nhiên nói: “Cô biết Phùng Diệp đúng không?”
Phùng Diệp, Đạo diễn Phùng, người đã trở thành đạo diễn nổi tiếng chỉ sau một bộ phim.
Trong đầu Kiều Na hiện lên hình ảnh Phùng Diệp, không hiểu sao Thôi Tri Thụy lại đột nhiên nhắc đến người này: “À, em có biết.”
Thôi Tri Thụy bật ra một tiếng cười khúc khích: “Có một bộ phim ngắn, Đạo diễn Phùng đang tìm nữ chính, tôi đọc kịch bản thấy cô khá phù hợp, hai giờ chiều ngày mai, đến Lộc Viên thử vai.”
Kiều Na sửng sốt nên quên đáp lại.
Thôi Tri Thụy không nghe được câu trả lời, hơi mất kiên nhẫn hỏi: “Kiều Na, cô đang làm gì vậy? Có nghe tôi nói gì không?”
“Nghe thấy rồi!”
“Hai giờ chiều ngày mai, đến Lộc Viên thử vai. Dạ, em hiểu rồi, cảm ơn anh Thôi.” Kiều Na thật lòng vui vẻ, trong giọng điệu cũng tràn đầy hưng phấn.
Thôi Tri Thụy nói: “Đừng vui mừng quá sớm, vượt qua hay không phụ thuộc vào Đạo diễn Phùng.”
Kiều Na vui mừng đến mức chỉ có thể nói lời cảm ơn. Khi Thôi Tri Thụy cúp máy, còn bảo sẽ cử trợ lý riêng cho cô, sau này nếu có tài nguyên, anh ta sẽ kết nối với trợ lý. Kiều Na choáng váng khi nghe tin có trợ lý, vui mừng đến mức máu sôi lên, điều này có phải mang ý nghĩa con đường thành ngôi sao của cô cuối cùng cũng sắp sửa bắt đầu?! Hai người nói chuyện một lúc mới cúp điện thoại.