Lại một tràng cười nữa, lần này ngay cả Lôi Đại Bằng cũng quay lại cười y bất học vô thuật, làm Đơn Dũng không hiểu ra làm sao.
Nhâm Quần mỉm cười ra hiệu cho Đơn Dũng ngồi xuống, lấy luôn đây làm ví dụ : “Các em thấy rồi đấy, bạn Đơn Dũng hồn du thiên ngoại, ý nói tâm cảnh và hoàn cảnh hoàn toàn có thể đối lập nhau, nếu không đã chẳng có những tác phẩm của chủ nghĩa lãng mạn xuất hiện. Ví dụ như Trường Hận ca của Bạch Nhạc Thiên, thậm chí bao gồm tác phẩm quan Công tôn đại nương đệ tử vũ kiếm khí hành của thi nhân chủ nghĩa hiện thực Đỗ Phủ, tuy có thành phần khoa trương, nhưng chính vì suy nghĩ đẹp đẽ không hợp lý, không hiện thực, mới là linh hồn của thi nhân ..."
Thực ra Đơn Dũng đi học tiết của cô giáo Nhâm Quần nhiều nhất, y rất thích cô giảng giải thi từ ca phú, hôm nay bêu mặt lớn như vậy, lén lút hỏi bạn cùng bàn: “Này, vừa rồi cười cái gì vậy?"
"Đản ca, cô giáo Nhâm tiết này giảng Đường thi, không phải Tống từ." Cùng bàn cười đáp:
Bị trêu rồi, Đơn Dũng không để bụng, vừa rồi nghe lời giảng của cô giáo Nhâm không tệ, nhưng chẳng nghe được mấy câu thì hết tiết rồi. Hết giờ, cô giáo Nhâm đi lên bục giảng, cầm một tập bảng biểu, gọi lớp trưởng Đinh Nhất Chí và bí thư chi đoàn Vương Hoa Đình lên phát cho mọi người.
" Giờ phát cho các em tờ khai thực tập, điền sai có thể in lại, có điều phải có ý kiến và con dấu của đơn vị sử dụng đấy. Em nào có đơn vị thực tập thì cuối tuần có thể rời trường, thời gian thực tập là hai tháng, thời gian báo danh có thể thông báo bất kỳ lúc nào. Ai chưa tìm được đơn vị thực tập thì báo danh chỗ bạn Vương Hoa Đình, trong khoa an bài thống nhất ... Hôm nay tới đây thôi, các em tự ông bài, khi thực tập kết thúc chúng ta cùng tham khảo, chúc mọi người thực tập vui vẻ."
Tờ khai được phát, lớp học hỗn loạn, người tạm biệt cô giáo, người xem tờ khai. Lôi Đại Bằng ngồi ở bàn sau hớn hở cầm tờ khai, biết ngày tháng đau khổ ở trường học sắp kết thúc, cảm thán với nữ sinh cùng bàn : “Ngày tháng hạnh phúc cuối cùng cũng tới, tự do rồi, Đậu Hoa Muội, bạn thực tập ở đâu?"
"Liên quan gì tới cậu?" Đậu Hoa Muội đanh đá quay mông bỏ đi:
Một nửa số nữ sinh trong lớp bị Lôi Đại Bằng đặt biệt danh, toàn là Đậu Hoa, Thái Hoa, Tây Lan Hoa, Thông Hoa, tên này không được người ta yêu thích, người ta không ưa, Lôi Ca càng thích sán tới. Nhìn thấy Lưu Thúy Vân nói chuyện với Tư Mộ Hiền nói chuyện với nhau, Lôi Đại Bằng tới gần, từ sau lưng gọi: “Này Thúy Hoa, bạn thì thầm gì với Hiền đệ của tôi thế?"
Tư Mộ Hiền trừng mắt lên, Lưu Thúy Vân đỏ mặt cười, không nói gì cả, cũng không bỏ đi.
Lôi Đại Bằng nhìn Tư Mộ Hiền : “Sao tôi thấy hai người như có gian tình ấy nhỉ, có phải không, thành thật khai báo."
"Cô ấy hỏi tôi thực tập ở đâu thôi ... Đại Bằng, tôi đâu phải là đối tượng cậu quấy rối, cậu không tranh thủ thì chẳng còn mấy ngày đâu." Tư Mộ Hiền hất mặt về phía Vương Hoa Đình đang phát giấy, chiêu này rất hữu dũng, Lôi Đại Bằng vỗ đầu ngoan ngoãn về chỗ đợi Vương Hoa Đình cùng đi:
Có người cầm giấy bàn bạc với nhau, có người báo danh với Vương Hoa Đình, thông thường không ở Lộ Châu thì về quê thực tập, không ít sinh viên ở thành phố và ngoại thành đều báo danh thống nhất an bài. Vương Hoa Đình vừa phát giấy vừa gọi Lưu Thúy Vân giúp đăng ký danh sách thực tập. Khi phát tới hàng cuối cùng, ánh mắt như vô tình liếc về phía Đơn Dũng ngồi.
Khác với đám nam sinh trong lúc, mỗi lần cô nhìn thấy Đơn Dũng đều như thứ dị loại sống tách rời đàn. Lúc này ngồi đó ngửa mặt ra sau nhìn trần nhà, bộ dạng đang suy ngẫm. Vương Hoa Đình nhiều lần nhìn thấy cảnh này rồi, kỳ thực trong mắt cô, Đơn Dũng là một nam sinh rất có sức hút, chỉ có điều thiếu hòa đồng, thường xuyên trốn học, hoạt động tập thể cũng chẳng tham gia, bốn năm học ấn tượng chỉ dừng ở khuôn mặt điển trai khiến nữ sinh mơ mộng này, nhiều lúc gặp nhau chẳng nói được câu nào.
"Đơn Dũng, của cậu này ..." Vương Hoa Đình đưa tờ khai cuối cùng cho Đơn Dũng:
"Cám ơn." Đơn Dũng lười nhác nhận lấy, chẳng nhìn cô bí thư xinh đẹp:
Vốn định đi rồi, Vương Hoa Đình lại quan tâm hỏi thêm một câu : “Cậu thực tập ở đâu, có cần báo danh an bài t hống nhất không?"
" Chỉ là chủ nghĩa hình thức, nhờ người ta đóng dấu lên một cái là xong, khi nộp lên lần nào chẳng trăm phần trăm" Đơn Dũng không khỏi bất mãn với cách làm lừa mình lừa người này của trường học: