Nói bởi vì sao cô hốt hoảng như vậy là bởi vì, đứa trẻ trước mặt này chính là nhân vật trong tiểu thuyết 《Đẫm lệ, Nguyễn Thiên Lí một nhân vật si tình bi thảm nhất trong truyện. Mẹ mất, cha cậu - Nguyễn Văn Nghĩa, vì muốn tìm một người thay thế vị trí khiếm khuyết ấy đã kiếm cho cậu một người mẹ kế cinh đẹp để chăm sóc cho cậu nhưng từ đây đã là sự khởi đầu cho sự bi kịch của cuộc đời cậu. Mẹ kế của cậu - Lê Thị Phương, vốn là người con gái có nhan sắc đẹp nhất cái làng này đàn ông ai cũng mê như điếu đổ thậm chí cô còn được cánh đàn ông bầu làm bộ mặt của làng, cô không chỉ có nhan sắc mà cô còn là người du học bên tây về. Cô sinh ra là con gái cưng của ông hội đồng ở tỉnh này muốn quyền lực có quyền lực, muốn của cải có của cải nói tóm lại thì là một tay che trời, nhưng vì do mê mẩn sự tài giỏi cũng như vẻ ngoài anh tuấn của cha cậu nên đã nài nỉ đòi gả cho cha cậu mặc dù ông cậu đã có một đời vợ và một đứa con riêng mà vừa hay cha cậu cần một người thay thế cho người vợ đã mất của mình để tiện chăm lo cho đứa con trai trong nhà vì thế hai người thuận lý thành chương mà đến với nhau.
Người mẹ kế này của cậu vốn nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ toàn là ngọt ngào nhưng hiện thực lại tát cho cô một bạt tay. Chồng cô sau khi cưới chỉ lo chăm chăm vào công việc ruộng đất, đồn điền. Tờ mờ sáng đã đi tối khuya về muộn hoàn toàn bỏ quên cô thậm chí còn đem con riêng của mình cho cô nuôi coi cô là người chăm trẻ, công việc dù có người hầu làm nhưng có những việc trong nhà đều một mình cô lo liệu. Sáng làm việc cực khổ đến tối thì phải chịu sự lạnh nhạt của chồng, nhưng đã sao vì yêu Thị Phương chịu được. Tưởng cuộc sống như vậy đã yên ổn thì cô phát hiện chồng mình có nhân tình bên ngoài và ả ta còn mang thai đứa con của hắn điều này đã làm đứt sợi dây vốn đã mỏng manh.
Hết đả kích này đến đả kích khác khiến cô bùng nổ, cô đem sự uất ức này đổ dồn lên người con trai riêng chưa hiểu sự đời của chồng làm cho tuổi thơ của cậu tràn đầy u uất lại chở thêm tuyệt vọng. Lúc này sự xuất hiện của nam chính như ánh sáng chiếu vào cuộc đời cậu khiến cậu một lần nữa nhận được sự ấm áp. Từ đó hai người trở thành bạn tốt với nhau và đó là cũng là khoảng thời gian mà Thiên Lí cảm thấy hạnh phúc nhất nhưng bữa tiệc nào mà chẳng có lúc tàn. Thiên Lí nhận ra bản thân mang lòng yêu đơn phương người bạn thanh mai trúc mã của mình, điều đó làm cậu bắt đầu hoang mang sợ hãi trong một khoảng thời gian dài vì cảm thấy bản thân thật bệnh hoạn ghê tởm và sống khép mình lại.
Trong khoảng thời gian đấy lại xuất hiện một cô gái đó là nữ chính, cô ta từng bước từng bước tiếp cận bọn họ. Từ đó, nhóm cậu có thêm một thành viên mới, ba người cứ thế trải qua thanh xuân tươi đẹp, nam nữ chính chơi chung với nhau lâu ngày sinh tình đi đâu cũng anh anh em em hoàn toàn quên bén Thiên Lí. Chính Thiên Lí cũng không ngờ đến việc họ sẽ đến bên nhau vì vậy càng cảm thấy bản thân ghê tởm, xấu hổ và tự trách khi yêu người bạn nối khố của mình nhưng vẫn không quên chúc phúc cho họ. Thế là nam nữ chính đến với nhau và happy ending.
Nếu câu chuyện kết thúc như vậy thì thực tốt nhưng đây là tiểu thuyết ngược tâm.
Sau khi công khai mối quan hệ của họ, ban đầu đều được bạn bè nhiệt tình ủng hộ nhưng về sau do bất đồng về lối sống, địa vị mà gia đình nam chính ép họ chia tay. Cuộc dằn co kéo dài nhiều năm làm cho nam nữ chính trải qua bao nhiêu đau đớn về thể xác và tinh thần khiến họ không thể kiên trì thêm nữa thì một sự kiện xảy ra thay đổi cục diện không ai biết vì sao người dân phát hiện Thiên Lí - cậu cả của gia đình giàu có nhất cái tỉnh là một thằng đồng tính vì thế cậu bị người dân miệt thị ném đá đến chết rồi nhét vào l*иg heo thả trôi sông. Ông Nghĩa thì bị tố hối lộ quan chức cấp cao, mẹ kế thì bị phát hiện gian d*m với đàn ông đã có gia đình đến cả tình nhân của ông Nghĩa và con trai của ả cũng không thoát được tội buôn bán thuốc phiện. Chứng kiến gia đình bạn mình sau một đêm đều bỏ mạng nam chính đau khổ tột, nữ chính một bên đau lòng an ủi người yêu một bên khác gạt nước mặt đau khổ, nam chính cảm động càng yêu nữ chính, thế là họ happy ending.
Cũng vì cái kết này mà độc giả của cuốn tiểu thuyết《 Đẫm lệ》 không hài lòng, không ngừng chửi rủa tác giả. Một cái kết lẻn xẹt nhưng lại kéo theo nhân vật được độc giả ưu ái hơn nhân vật chính, đó chính là Nguyễn Thiên Lí phải làm vật hi sinh, làm gạch lót đường cho nhân vật chính trên con đường happy ending. Đúng là làm người khác tức chết!
Ấy vậy mà! Giờ đây, nhân vật cô yêu thích đang ở trước mặt cô, làm cho trái tim bà già hai mươi bảy tuổi của cô rung động.
" Mẹ ơi!" - Thiên Lí đứng trước mặt cô nhìn chăm chăm vào đôi mắt cô rồi thốt lên - " Mắt mẹ thật đẹp!".
* BÌNH BỊCH*
Tim cô trật một nhịp "Cha mẹ ơi! Tôi xuyên vô cuốn tiểu thuyết《 Đẫm lệ》, mà nhân vật tui yêu thích đứng ngay trước mặt tôi này!