Tôi Không Có Gì Ngoài Chỉ Số IQ

Chương 16

Trần Chấn Quân mở miệng muốn phản bác, nhưng nghĩ đến Ân Duyệt ra tay chính xác như vậy là vì chơi game nhiều, ông không nói được lời nào.

Những gì cô bé nói cũng đúng, nhưng sao có thể xài điểm như vậy được…

Trần Chấn Quân không còn cách nào khác, đành cầu cứu nhìn về phía Tần Lê Ca.

Tần Lê Ca cũng không lo lắng nhiều như vậy, hắn bình tĩnh uống một ngụm cà phê, đưa tay xem đồng hồ, mấy món đồ chơi điện tử phổ biến nhất đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Những đồ chơi điện tử này ở trong hệ thống trung tâm thương mại rất rẻ, dùng để giải trí, chỉ cần click một cái là có thể mua được.

Ân Duyệt vui vẻ, hai mắt sáng lên, cô bé muốn đưa tay chạm vào những trò chơi điện tử đó, nhưng Tần Lê Ca đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy cổ tay cô bé.

Ân Duyệt giật mình, trừng mắt nhìn Tần Lê Ca, Tần Lê Ca dịu dàng cười với cô bé: “Bé cưng, những thứ này là để cho nhóc chơi, nhưng nếu nhóc không tiến bộ, nhóc biết chuyện gì sẽ xảy ra đúng không? Hửm?”

Ân Duyệt nghe giọng nói nhẹ nhàng mềm mại của hắn, đột nhiên cảm giác được một trận kinh hãi, cô bé lập tức đứng thẳng: “Em, em, em biết! Em sẽ không bao giờ mê muội, đánh mất lý chí khi chơi trò chơi!”

Tần Lê Ca vừa lòng ừ một tiếng, sau đó Ân Duyệt mới cẩn thận vừa nhìn hắn, vừa lấy trò chơi điện tử đi.

Trần Chấn Quân bị sốc bởi động tác của Tần Lê Ca đến mức không biết nói gì, ông dừng lại một lúc lâu, im lặng vỗ nhẹ đầu Ân Duyệt.

… Dù sao thì, có ác ma Tần Lê ca trong đội, không ai dám làm càn.

Tần Lê Ca nhàn nhã uống cà phê, lại vươn vai, duỗi lưng một cái, mới bắt đầu vào việc: “Hiện tại mọi người có bốn ngàn điểm, đã nghĩ ra cách sử dụng chưa?”

“Em còn muốn thay đổi phương pháp điều trị!” Ân Duyệt vội vàng giơ tay lên, nghĩ nghĩ, rồi thất vọng đặt tay xuống: “Nhưng em còn thiếu một ngàn điểm, không đổi được.”

Tần Lê Ca không trả lời, ngược lại nhìn về phía hai người còn lại.

Lúc trước, Trần Chấn Quân bị giáo huấn một lần, nên bây giờ ông rất tự giác nói: “Tôi nghe ý kiến của cậu.”

Điểm quy đổi kỹ năng tốt hầu như luôn bắt đầu từ 5000, hiện tại họ chỉ có 4000 điểm, không thể lên cũng không thể xuống, chỉ có thể đổi lấy những kỹ năng tiết kiệm chi phí và sử dụng ở giai đoạn đầu.

Tần Lê Ca mở trung tâm mua sắm của hệ thống, nhìn qua một lượt, sau đó nói với Trần Chấn Quân: “Chú có thể đổi nó lấy sức mạnh, 2500 điểm, giá cả phải chăng.”

Trần Chấn Quân mở trung tâm mua sắm của hệ thống, tìm được lời giải thích về kỹ năng này, đó là: Gia tăng sức mạnh trên diện rộng.

Điều này nghe có vẻ vô nghĩa, nó thậm chí còn vô dụng hơn cả kỹ năng hóa thép mà ông thấy trước đây.

Trần Chấn Quân do dự hồi lâu, dù sao cũng là vấn đề liên quan đến tương lai sau này, ông vẫn bất an hỏi: “Tại sao phải đổi cái này? Kỹ năng hóa thép không phải nghe có vẻ hữu dụng hơn à?”

“Chú là siêu nhân sao?” Tần Lê Ca hỏi hắn.

Trần Chấn Quân vẻ mặt bối rối: “Hả? Không phải.”

“Hay là vận động viên cử tạ?” Tần Lê Ca đánh giá Trần Chấn Quân từ trên xuống dưới, cuối cùng mỉm cười: “Hoặc nếu chú thật sự không muốn đổi kỹ năng này cũng được. Không bằng chúng ta tập tạ trước rồi xem cơ thể chú có thể chịu được bao nhiêu cân?”

Trần Chấn Quân suy nghĩ hồi lâu: “…Cậu cứ nói thẳng là thân thể của tôi không chịu nổi đi!”

Sau khi hóa thép, toàn thân trở nên vô cùng cứng rắn, nếu muốn di chuyển phải tốn nhiều sức hơn bình thường.

Tần Lê Ca nhẹ nhàng nhìn ông một cái: “Giữ thể diện cho chú, hóa ra chú không cần.”

Trần Chấn Quân: “…” Ông hít sâu một hơi, cắn răng thay đổi kỹ năng.

Trên người ông nhanh chóng lóe lên một vầng sáng, Trần Chấn Quân đứng lên, hoạt động tay chân, nghi ngờ hỏi: “Cảm giác giống như không có chút thay đổi nào?”

“Kỹ năng cần rèn luyện, cũng giống như khi chú học nấu ăn, thì phải tiếp tục học mới có thể nấu nhiều món ăn ngon hơn.” Tần Lê Ca nói: “Chỉ còn lại năm ngày, tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu tập tạ, cố lên.”

Trần Chấn Quân: “… Cho nên tôi vẫn phải tập tạ!”

Tần Lê Ca nhún vai, nói với ông: “Chúng ta đổi một cái chùy khác đi, tên cũ nhưng chức năng không tệ.”

Trần Chấn Quân lại dùng 1500 điểm, từ trong trung tâm đổi vũ khí, ông hưng phấn cầm lấy cái chùy, đi qua một bên nghiên cứu.

Sau đó, Tần Lê Ca chuyển sự chú ý sang Ân Duyệt và Diệp Tĩnh Nhã.

Trần Chấn Quân có thể coi là một trong những cường giả tấn công cận chiến, hắn đã nghĩ tới vị trí của Ân Duyệt, về phần Diệp Tĩnh Nhã…

Hắn nhìn về phía Diệp Tĩnh Nhã: “Cô có kế hoạch gì không?”

Diệp Tĩnh Nhã nhìn chằm chằm khuôn mặt của Tần Lê Ca, im lặng một lúc lâu mới cười nói: “Tôi nghe theo cậu.”

Ân Duyệt ngẩng đầu, kỳ quái nhìn Diệp Tĩnh Nhã một cái.

Tần Lê Ca lại hỏi: “Cô vẫn muốn bắn tầm xa?”

“Tôi nghe theo cậu.” Diệp Tĩnh Nhã nói.

Tần Lê Ca nhìn cô thật sâu, Diệp Tĩnh Nhã vẫn dùng ánh mắt tương tự nhìn hắn.

Hắn đã leo lêи đỉиɦ cao của giới giải trí, nhận được rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ hoặc căm ghét, cũng nhận được rất nhiều ánh nhìn giống như ánh mắt Diệp Tĩnh Nhã đang nhìn hắn hiện tại —

Quyến rũ.

Hắn và Diệp Tĩnh Nhã hiếm khi giao tiếp, tình cảm cũng sẽ không vô duyên vô cớ sinh ra, cử chỉ của Diệp Tĩnh Nhã bây giờ, đơn giản chính là muốn được hắn bảo vệ, muốn dựa vào hắn sống sót trong những nhiệm vụ sắp tới .