“Này, này, này...Sao cô lại có côn ŧᏂịŧ?” Tần Ngữ An nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn đáng sợ của Bùi Diệp, lắp bắp nói. Cô nhìn qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ tròn trịa, to lớn, lại nghĩ đến lời mình vừa mới nói ban nãy của mình, chỉ hận không thể cho mình một bạt tai: “Cô chuyển giới à?”
Bùi Diệp nhìn ánh mắt sợ hãi của Tần Ngữ An, ham muốn chinh phục trong lòng càng dâng trào: “Sợ rồi à?”
“Tha... tha cho tôi được không? Sau này tôi nhất định sẽ tuân thủ quy định của nhà tù, ngoan ngoãn cụp đuôi làm người.” Tần Ngữ An nuốt nước miếng. Đùa gì vậy chứ, nếu cả côn ŧᏂịŧ to lớn đó nhét vào âʍ đa͙σ của cô, không cần nghĩ cũng biết nhất định sẽ rách mất.
“Hửm? Tha cho cô?” Bùi Diệp quỳ xuống, để côn ŧᏂịŧ cương cứng xấu xí của mình lên trên mặt Tần Ngữ An, cười nói: “Liếʍ cho tôi thì tôi sẽ tha cho cô.”
Một mùi tanh nồng xông thẳng vào mặt, Tần Ngữ An nín thở, khuôn mặt bị che phủ bởi bóng của côn ŧᏂịŧ to lớn. Hoa huyệt phía dưới của cô vừa hưng phấn vừa sợ hãi run rẩy. Tần Ngữ An vô cùng chán ghét, cô không muốn khẩu giao cho Bùi Diệp. Nhưng ngẫm lại, thà khẩu giao vẫn tốt hơn là để cả ngàn người trong tù cắm vào. Tần Ngữ An chần chừ đồng ý: “Thật không? Tôi liếʍ cho cô thì sẽ không bị chơi đúng chứ?”
“Ừm. Tôi luôn giữ lời.” Bùi Diệp hưng phấn nhìn Tần Ngữ An, có chút không hiểu vì sao đối thủ năm đó của mình lại trở nên ngây thơ đến như vậy. Chẳng lẽ cô nàng này không hiểu cái gì gọi là binh bất yếm trá à? Cô đỡ lấy côn ŧᏂịŧ đang cương cứng hướng lên trần nhà của mình, đặt qυყ đầυ hồng hào lên môi Tần Ngữ An.
“Ưʍ...” Miệng Tần Ngữ An bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ ấn vào, kêu rên thành tiếng. Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng kia nặng đến đáng sợ, hơi thở nóng rực tỏa ra mùi xạ hương mà cô yêu thích. Trong lòng cô thầm cân nhắc, cô biết Bùi Diệp được người dưới trướng goi là Bùi gia, trừ năng lực lãnh đạo xuất sắc của cô ả thì còn bởi vì cô không bao giờ nuốt lời. Tần Ngữ An không ghét liếʍ côn ŧᏂịŧ, nhưng côn ŧᏂịŧ này là của kẻ thù cô - Bùi Diệp! Cực kì sỉ nhục! Còn sỉ nhục hơn việc cô phản quốc rồi bị bắt! Hơn nữa trông côn ŧᏂịŧ này... quá đáng sợ! Môi Tần Ngữ An khẽ run rẩy, nhìn côn ŧᏂịŧ hơn hai mươi cm, to ngang ngửa cổ tay kia.
“Liếʍ đi.” Bùi Diệp nhìn Tần Ngữ An còn đang ngây người, đôi chút bất mãn cọ xát vào đối phương.
Tần Ngữ An theo bản năng há miệng, thử so cái miệng nhỏ của mình liệu có ngậm hết được côn ŧᏂịŧ to lớn đó không. Giây tiếp theo, côn ŧᏂịŧ của Bùi Diệp đã ở trên hàm răng của cô.
Mùi hương nam tính chui vào xoang mũi Tần Ngữ An. Hormone mãnh liệt khiến Adrenalin trong cô tăng mạnh, còn phấn khích hơn cả ban nãy đánh nhau. Cơ thể cô sôi sục do kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hormone giới tính, cả người ửng hồng lên: “Ưm a...”