Chu Sí ôm cô lại rồi bế lên. Anh dùng chân đá tung cánh cửa phòng tiện ích.
Hạ Tri vừa mới được đặt xuống, liền nghe có tiếng cùm cụp, cửa phòng tiện ích bị khóa lại.
Chu Sí từng bước tiến về phía trước như con sói khóa chặt con mồi, cởϊ áσ khoác đen của mình ra rồi ném lên bàn.
Hạ Tri lui về phía sau, nhìn sắc mặt âm trầm cùng động tác như sắp nổi bão của anh, trái tim như bị nhéo một cái.
"Cậu muốn làm gì..."
Cô quay đầu lại, không còn chỗ nào để rút lui, vì vậy liền run rẩy khuyên nhủ: "Chu Sí cậu đừng làm bậy."
Chu Sí cười khẽ, ánh mắt xuyên thấu nhìn cô, giọng điệu tàn nhẫn.
“Hạ Tri, đây chính là bộ dáng của tôi lúc nổi điên, nhớ kỹ lấy.”
Chu Sí trực tiếp ôm Hạ Tri, đem cô hướng đến trên bàn đẩy ngã, rồi lại đè lên hôn cô.
Hạ Tri vùng vẫy vặn vẹo, cái bàn phát ra tiếng kêu cọt kẹt.
"Ưm, ưʍ.” Cút ngay, cô đá loạn vào người anh.
Chu Sí dùng tay khống chế hai chân cô, Hạ Tri cảm thấy toàn thân ớn lạnh, Chu Sí đồng thời cởϊ qυầи lót và quần đồng phục cả hai xuống, hai cái quần khó khăn treo giữa đôi chân trắng như tuyết của cô.
"Ưm ưʍ..." Không muốn không muốn.
Chu Sí một bên ấn cô xuống hôn, một bên vuốt ve âʍ ɦộ của cô.
Ngón tay mở môi âʍ ɦộ ra, di chuyển dọc theo khe thịt, trực tiếp xoa lên âʍ ѵậŧ, dùng ngón tay thô ráp cọ xát từng chút một, Hạ Tri dần dần run nhẹ, phát ra tiếng nức nở.
Câu nói “Đừng, Chu Sí, đừng mà” được cô nói đi nói lại trong cổ họng đã biến thành một âm thanh ô ô đầy nghẹn ngào.
Phần thân dưới không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền phun ra nước, Hạ Tri không ngừng vặn vẹo cơ thể để chống cự, đẩy hông lên, động tác lớn đến mức giống như cô đang chủ động ma sát với ngón tay Chu Sí, phát ra tiếng phốc phốc.
Nước chảy ra ngày càng nhiều, ngón tay của Chu Sí giống như con cá linh hoạt, bị siết chặt rồi lại trượt tới trượt lui.
Chu Sí phát ra tiếng cười trầm thấp trong cổ họng, phần lớn cơn tức giận đã lắng xuống. Tại sao cô lại đáng yêu như vậy, anh sẽ không nói cho đồ ngốc này biết, anh cũng không cần động tay, chính cô càng động, càng tự làm mình ra nhiều nước.
Hạ Tri nhịn không được dưới thân không ngừng mông lung, cô siết chặt áo khoác trên người, ngẩng đầu cố gắng hết sức kiềm chế loại phản ứng sinh lý này.
Chu Sí hôn lên chiếc cổ thiên nga trắng nõn thon dài và xương quai xanh nhô ra phía dưới của cô, liếʍ mυ'ŧ, lưu luyến không muốn rời đi.
Anh đưa tay vén áo đồng phục học sinh của cô lên, làn da trắng như sứ, bộ ngực trắng nõn xinh đẹp dưới ánh đèn được bao bọc trong áo ngực, Chu Sí cúi đầu cắn xuống, luồn tay ra phía sau muốn cởi khóa áo ngực, nhưng bị Hạ Tri ngăn lại, anh còn chưa mở được khóa áo, làm sao có thể cởi nó ra được.
Mò mẫm một hồi cũng không có kết quả, Chu Sí sờ dọc theo xương quai xanh của cô đến vị trí dây an toàn của áo ngực, bộ đồng phục học sinh rất rộng, anh dùng bàn tay to móc vào dây an toàn hai bên vai Hạ Tri, sau đó kéo áo ngực xuống đến tận vòng eo thon gọn của cô.
Toàn bộ phần ngực của Hạ Tri lộ ra trước mắt Chu Sí.
Giống như món đồ sứ trắng mịn có điểm một chút màu đỏ son trên đó. Lại giống như tờ giấy Tuyên Thành trắng mềm đang chờ anh vất nhiễm.
Sau đó anh liếʍ khe ngực cô, ngậm núʍ ѵú trái vào miệng, mυ'ŧ rồi gặm cắn, Hạ Tri rêи ɾỉ một tiếng, cong người lên, nâng chân né tránh, tay phải Chu Sí vẫn ở phần dưới thân cô, đầu ngón tay bị đôi chân cong khép lại của cô đẩy ra.
Núʍ ѵú bị mυ'ŧ đến phát ra tiếng, Chu Sí đặt tay phải lên mép thịt trượt xuống, tìm được huyệt đạo rồi chọc nhẹ.
Ngón giữa của anh liên tục chọc vào huyệt đạo theo vòng tròn, khiến nước từ khe thịt không ngừng chảy ra phía trước, làm ướt toàn bộ bên ngoài môi âʍ ɦộ.
Trên miệng cũng không buông tha Hạ Tri, núʍ ѵú Hạ Tri bị mυ'ŧ đến đỏ bừng, sưng tấy cứng ngắc, trên bộ ngực trắng nõn còn có dấu hôn, giống như hoa mai nở trên tuyết, từng chùm đáng yêu động lòng người. Nước bọt còn sót lại trên ngực, giống như ánh sáng phản chiếu trên mặt băng.
Chu Sí đi tới cắn một bên ngực khác, ngón tay phía dưới lại tiến vào âʍ ɦộ xoa bóp âʍ ѵậŧ, trơn trượt không thể tưởng, giống như anh đang nhào nặn đất sét để làm đồ sứ, cảm xúc nơi tay chạm vào vô cùng mềm mại và ấm áp.
"Ô... ha… không cần..."
Đất sét trong tay anh dính nhớp không thể tưởng, hình dạng liên tục thay đổi, anh từ trong nước vớt nó lên, suồng sã mơn trớn mỗi một nếp nhăn, đợi đến lúc nó giãn ra, lại mang theo ý xấu mà khuấy đảo.
"Đừng... dừng lại…Ngô..."
Hạ Tri vẫn luôn bị cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ dày vò.
Chu Sí bên trong xoa thuận theo chiều kim đồng hồ rồi lại ngược chiều kim đồng hồ mấy chục giây, tốc độ rất chậm, chính vì không muốn Hạ Tri lêи đỉиɦ, muốn khiến cô bị tra tấn dày vò.
"Bé cưng, em có muốn không?" Chu Sí ngẩng đầu từ trong ngực cô, ngón tay như có như không đâm rút vào huyệt đạo cô, trêu chọc.
Hạ Tri ngẩng đầu đâm vào trán anh, Chu Sí trả thù cắn một ngụm trên ngực cô, nhẹ xoay tròn vùng nhạy cảm bên dưới, cô a lên một tiếng, nước mắt trào ra, thân dưới phun ra một đợt nước khác, làm ướt cả áo khoác.
"Cút ngay… cậu cút ngay… Ô ô ..."
Hạ Tri thô bạo đá anh một cái, anh liền cởi giày của cô ra.
Cảnh tượng hiện tại là trên ống tay áo ngắn của anh có vài dấu chân lộn xộn, trong khi áo ngực của Hạ Tri bị mắc ở eo, ngực lộ ra, quần của cô lung lay sắp rơi xuống đầu gối, tất cả đều là một mảnh màu tuyết rực rỡ.
Hình ảnh quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dễ dẫn đến suy nghĩ phạm tội.
Chu Sí hít sâu một hơi, ánh mắt tối sầm.
Anh dùng một tay cởi bỏ dây nịt, duỗi thẳng chân của Hạ Tri, gấp lại rồi áp vào eo cô, ấn dươиɠ ѵậŧ vốn đã sưng tấy vào giữa hai chân của cô.
Giữa hai chân nóng lên, rõ ràng có thứ gì đó áp vào.
Hạ Tri mở mắt ra nhìn một giây đã bị dọa đến choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Dươиɠ ѵậŧ của Chu Sí sưng tấy màu đỏ tím, phần thân thẳng lại có chút hơi cong, vì quá nặng lại bị đè xuống nên trên đó nổi lên những đường gân xanh giật giật, rất thô rất lớn, kích thước dọa người, vô cùng đáng sợ.
Cô đã bao giờ gặp qua loại đồ vật to lớn như vậy đâu.
"Đừng... Chu Sí... đừng mà..." Cô vô cùng sợ hãi, nằm xuống khóc to, cảm xúc cuối cùng cũng sụp đổ, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, cuối cùng tụ lại trên bàn tạo thành một vết nước nhỏ.
Hạ Tri kêu lên, điên cuồng đẩy mông ra sau, áo khoác của Chu Sí cũng di chuyển theo cô, lớp vải cọ vào phần mông.
Chu Sí ôm lấy chân cô kéo ra sau, Hạ Tri bị cưỡng ép kéo thẳng trở về.
Qυყ đầυ của Chu Sí vẫn còn tiết ra chất lỏng trong suốt từ lỗ sáo, anh loát một chút ở phần thân, dùng qυყ đầυ cọ sát âʍ ѵậŧ của Hạ Tri, phần thịt mềm ở hai bên đều sinh ra phản ứng.
Chu Sí vừa mới dán lên, cả hai người đều run lên một chút, Chu Sí hưng phấn đến nổi da đầu tê dại, rít lên một tiếng, thật ấm áp, cảm giác chạm vào hoàn toàn khác với ngón tay.
Anh giữ lấy phần thân và bắt đầu ma sát phần qυყ đầυ to lớn về phía trước.
Hạ Tri vừa khóc vừa túm lấy cánh tay anh: “Đừng — dừng lại —”
Trán Chu Sí nổi gân xanh, lỗ tai cũng đỏ bừng, toàn thân bị du͙© vọиɠ chi phối, không ngừng tăng nhanh tốc độ ma sát.
Tiếng nước nhóp nhép, phía dưới dính nhớp không tưởng, Chu Sí khàn khàn nói: “Không thể dừng lại được đâu, bé cưng à.”