Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 63: Mộ tổng cũng tiềm quy tắc?! (26)

Lúc vừa đến công ty, Bạch Tố Linh đã nhắn tin báo cho Mộ Tử Quân nên khi thang máy vừa đến tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra, Bạch Tố Linh liền thấy trợ lý của anh chờ sẵn ở ngoài.

Trợ lý nhìn cô nở nụ cười quen thuộc chào hỏi, sau đó đối với tổ chương trình làm động tác mời, “Mã đạo diễn, mời mọi người đi theo tôi.”

Mã đạo diễn đương nhiên không dám từ chối, vội mỉm cười gật đầu, theo sau anh.

Bạch Tố Linh cũng đang định đi theo thì lại nghe trợ lý nói, “Bạch tiểu thư, Mộ tổng nói nếu cô đến thì trực tiếp đến gặp ngài ấy.”

Bạch Tố Linh hơi ngạc nhiên một chút, sau đó gật đầu tỏ ý đã hiểu, chuyển hướng đi đến phòng làm việc của Mộ Tử Quân.

Các nhân viên trong đoàn hiện tại đã hoàn toàn chết lặng, không còn phản ứng được gì nữa trước đoạn hội thoại ngắn ngủi giữa hai người.

Trợ lý dẫn tổ chương trình đến phòng họp, sau khi bảo bọn họ ngồi xuống thì từ trong tệp văn kiện lấy ra một xấp giấy, lần lượt đưa đến trước mặt mọi người.

“Các vị đọc kỹ bản hợp đồng xong thì ký tên, sau đó có thể vào văn phòng của Mộ tổng lắp camera.”

Tổ chương trình sửng sốt, cúi đầu xem hợp đồng, trong lòng không rõ tư vị.

Đây là lần đầu tiên bọn họ đi quay chương trình mà phải ký hiệp nghị bảo mật với bên thứ ba đó…

Cả đám do dự nhìn qua Mã đạo diễn, lại thấy anh không hề do dự gì cầm bút lên ký tên, bọn họ liền thu lại tâm tình, nhanh chóng ký.

Trợ lý thu lại toàn bộ bản hợp đồng, bỏ vào trong tệp văn kiện rồi hướng bọn họ nở nụ cười lịch sự, “Cảm ơn các vị đã hợp tác. Chúng ta đi thôi.”

Trợ lý dẫn bọn họ ra ngoài, đến trước phòng của Mộ Tử Quân thì đưa tay gõ cửa, “Mộ tổng, tổ chương trình đến rồi.”

“Vào,” một chữ lạnh nhạt thâm trầm vang lên.

Trợ lý mở cửa ra, để cho tổ quay vào trước rồi bản thân vào theo, đến trước bàn làm việc của Mộ Tử Quân đưa tệp văn kiện cho anh.

“Mộ tổng, toàn bộ đều đã ký hiệp nghị.”

“Tốt, cậu ra ngoài trước đi,” Mộ Tử Quân nhận lấy tệp văn kiện nói.

“Vâng, Mộ tổng.”

Đợi trợ lý rời đi, Mộ Tử Quân liếc mắt qua nhìn tổ chương trình, bọn họ bất giác co người cúi đầu, không nhịn được cảm thấy có chút e sợ.

“Mã đạo diễn.”

Nghe Mộ Tử Quân gọi, Mã đạo diễn lặng lẽ đổ mồ hôi, vội trả lời, “Vâng, Mộ tổng có gì dặn dò ạ?”

Khí thế của người này thật quá mạnh mẽ!!!

Đáng sợ hơn Hà tổng gấp trăm ngàn lần!!!

“Tập này lúc nào có thể phát sóng?” Mộ Tử Quân hỏi.

Nhớ đến lời dặn dò của Hà tổng lúc trước, Mã đạo diễn nhanh chóng trả lời, “Lúc nào cũng có thể, tùy ngài quyết định.”

“Mấy ngày nay tin tức giữa tôi và Tiểu Linh đang rầm rộ, nếu các anh đủ thông minh thì sẽ biết nên làm gì.”

Nghe đến đây, Bạch Tố Linh không nhịn được liếc anh.

Còn không phải do anh ghen tuông nhất thời lên mạng xã hội bình luận lung tung sao, khiến cho dân mạng không những không dịu xuống mà còn điên cuồng hơn, hiện tại ai cũng có cái nhìn tiêu cực về mối quan hệ của bọn họ, danh tiếng của anh cũng bị bôi đen, nhiều người cho rằng Mộ tổng rốt cuộc cũng không nhịn được chơi trò tiềm quy tắc.

Đạo diễn vừa nghe anh nói liền hiểu ý, chỉ cần bọn họ kịp thời bắt được cơ hội, phát sóng đúng thời điểm này, tỉ lệ người xem chắc chắn sẽ tăng cao chót vót như ngồi tên lửa.

“Mộ tổng yên tâm, chúng tôi minh bạch.”

Mộ Tử Quân gật đầu, phất tay ra hiệu cho bọn họ đi lắp camera.

Mã đạo diễn liền quay sang nhìn nhân viên, đưa ánh mắt ra hiệu cho bọn họ bắt tay vào làm.

Cả đám nhân viên đến giờ phút này vẫn không thể bình tĩnh lại, trong lúc lắp đặt camera vẫn luôn nhìn qua lại giữa Bạch Tố Linh và Mộ Tử Quân.

Thế này là sao chứ?

Kim chủ sau lưng Bạch Tố Linh thật sự là Mộ Tử Quân?

Nhưng không phải Mộ Tử Quân không chơi tiềm quy tắc sao?!

Nghiêm túc?

Không phải Mộ Tử Quân cũng không dính nữ sắc sao?!

Vậy rốt cuộc là bắt đầu chơi quy tắc ngầm, hay đã thực sự động tâm?

Nhìn qua Bạch Tố Linh thản nhiên tự tại ngồi trên ghế sô pha chơi máy tính, trong lòng bọn họ dần nghiêng về đáp án số hai.

Quá thần kỳ rồi…

Lắp máy quay xong, Mã đạo diễn chào Mộ Tử Quân và Bạch Tố Linh rồi mang người của mình rời đi.

Lúc ra bên ngoài tòa nhà, anh rốt cuộc nhịn không được, hào hứng chờ mong nói với mọi người.

“Chúng ta phải lợi dụng tốt độ nóng lần này! Đẩy hết các tập khác ra sau, ngày mai lập tức chỉnh sửa rồi đăng nửa ngày thứ nhất của Bạch Tố Linh lên!”

“Được!”

“Được, đạo diễn!”

Các nhân viên vội vàng đáp ứng.

Bên trong văn phòng.

Bạch Tố Linh đợi tổ quay đi rồi, hiếu kỳ hỏi Mộ Tử Quân, “Anh thật sự không sợ ba ngày tới bọn họ quay trúng cái gì cơ mật của công ty sao?”

Mộ Tử Quân hơi cười, “Bọn họ đều ký hiệp định bảo mật rồi, những cảnh quay đó đều phải bị xóa vĩnh viễn, cũng không được phép truyền ra ngoài.” Huống chi, cũng chỉ quay ba ngày mà thôi, trong ba ngày này anh vẫn có thể sắp xếp công việc, tránh bàn bạc các chuyện quan trọng trong này.

Bạch Tố Linh liền vỡ lẽ, hóa ra anh còn có một chiêu như vậy.

Ra đó là nguyên nhân lúc nãy trợ lý của anh gặp riêng bọn họ.

***

Từ sau khi Bạch Tố Linh đăng bài viết kia lên rồi có Mộ Tử Quân vào bình luận, Tiểu Mỹ - chủ nhân tài khoản [Fan cuồng Bạch Tố Linh] vẫn luôn chăm chú theo dõi chương trình [Ba ngày của minh tinh], rốt cuộc đến chiều hôm sau cô kinh ngạc phát hiện, Bạch Tố Linh vậy mà thật sự xuất hiện rồi!

Tiểu Mỹ lập tức lên fanpage của Bạch Tố Linh nhanh chóng cấp báo cho những người khác cùng xem.

Gần tám giờ tối, Tiểu Mỹ hào hứng lên mạng chờ chương trình phát sóng. Mặc dù biết Mộ Tử Quân chưa chắc đã xuất hiện nhưng cô nhất định sẽ soi thật kỹ để moi ra được tất cả các hint giữa hai người!

Cô nhất định phải chứng minh cho đám anti fan kia biết, không phải bất cứ mối quan hệ nào giữa tổng tài và minh tinh sẽ đều là bao nuôi!

Ít nhất, nữ thần của cô sẽ không phải như thế!

Đúng tám giờ, tập đầu tiên bắt đầu chiếu.

Trong ánh sáng lờ mờ của buổi sáng, từ đồng hồ nơi phòng khách xa xa có thể đoán được hiện đã hơn sáu giờ, trong không gian tĩnh lặng đột nhiên xuất hiện một bóng người thoáng qua.

Tiểu Mỹ giật mình đứng bật dậy, không tin tưởng gõ vào khung bình luận trực tiếp.

“Có phải tôi hoa mắt rồi không? Vừa rồi là bóng dáng nam nhân? Mộ tổng??? Hai người ở chung rồi sao?!!!”

“Tôi cũng thấy… đúng thật là nam nhân…”

“Mấy vị lầu trên không cần vội kích động, lỡ như là anh trai hay cha của Bạch Tố Linh thì sao?”

Không bao lâu sau, bóng dáng đó lại lần nữa xuất hiện, tiến thẳng vào trong phòng bếp rồi loay hoay chuẩn bị bữa sáng.

Khuôn mặt nghiêng của người nọ vừa lọt vào ống kính, khung chat liền lập tức bùng nổ.

“Mộ tổng! Là Mộ tổng!! Tôi đã nói là Mộ tổng mà!!! Hai người đã ở chung rồi aaaaaaaaa!!!!!” Tiểu Mỹ kích động bình luận.

“Không thể tin được!! Vậy mà lại thật là Mộ tổng!! Đây là muốn nhân cơ hội công khai sao?!”

“Đây là lần đầu tiên tôi xem chương trình này mà người đầu tiên xuất hiện lại không phải là nhân vật chính… thật ảo diệu…”

“Nhưng bọn họ đã kết hôn chưa? Nếu chưa kết hôn mà đã sống chung thì không ổn tí nào.”

“Có gì mà không ổn? Sống chung không phải là một phương pháp để hiểu rõ đối phương trước khi quyết định tiến đến hôn nhân sao? Lầu trên, không cần quá cổ hủ!” Tiểu Mỹ nhanh chóng phản bác.

Lúc này, khung cảnh trong video thay đổi, chuyển thành phòng ngủ thanh nhã, trên giường đang nằm một người con gái, máy quay đột nhiên lại gần quay cận cảnh, toàn bộ khuôn mặt mộc xinh đẹp không tì vết của Bạch Tố Linh liền lọt vào ống kính.

Người xem lại được một phen bùng nổ, nức lời khen ngợi và ghen tị với nhan sắc của cô.

Vài giây sau, tiếng chuông báo thức vang lên, Bạch Tố Linh giơ tay tắt đi, chậm rãi ngồi dậy, hai mắt ngái ngủ chớp chớp liên tục. Bỗng, giống như nhớ đến hôm nay bắt đầu quay chương trình, Bạch Tố Linh nhìn về phía máy quay gắn ở góc phòng, ngây ngốc nở nụ cười, “Chào buổi sáng…”

Ngồi một lúc cho tỉnh táo, Bạch Tố Linh xuống giường mở cửa đi ra ngoài, tiến vào trong phòng bếp.

“Quân, chào buổi sáng.”

Mộ Tử Quân quay đầu lại, mỉm cười nói, “Tiểu Linh dậy rồi đấy à? Em đi rửa mặt đi rồi ra ăn sáng.”

“Vâng,” Bạch Tố Linh ngoan ngoãn gật đầu, tiến vào trong phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.

Không bao lâu sau, bóng dáng của cô lại lần nữa xuất hiện ở trong ống kính, tiến đến bàn ăn ngồi xuống ngoan ngoãn chờ đợi.

Vài phút sau, Mộ Tử Quân mang theo hai bát cháo ra đặt lên bàn rồi ngồi xuống chỗ đối diện với cô, cùng cô ăn sáng.

Ăn sáng xong, hai người trở về phòng thay đồ rồi ra ngoài, rời nhà đi đến công ty.

Lúc ra đến cửa, Bạch Tố Linh dường như nhớ đến điều gì, bước lui trở lại vào trong hướng đến một camera nói, “Hiện tại tôi sẽ đến công ty cùng với Quân, lát nữa gặp lại mọi người nhé.”

Mộ Tử Quân nhìn Bạch Tố Linh nghiêm túc nói với camera thì không nhịn được phì cười, bất đắc dĩ hướng cô vẫy tay, “Đi thôi.”

Bạch Tố Linh liền cười hì hì, chạy đến nắm lấy tay anh rồi ra ngoài.

Sau đó, bối cảnh liền chuyển từ trong nhà Mộ Tử Quân biến thành trước cửa Mộ thị, lúc này cảnh quay cũng không còn từ camera cố định nữa mà là do thợ quay phim cầm theo máy đi sau bọn họ.

Mộ Tử Quân và Bạch Tố Linh không kiêng dè gì nắm tay nhau đi trong đại sảnh công ty, những nhân viên xung quanh dường như đã thấy cảnh này nhiều lần, đối với hình ảnh này không hề có chút ngạc nhiên nào, thậm chí còn cung kính chào hai người họ, “Chào buổi sáng Mộ tổng, Bạch tiểu thư.”

Lúc thang máy lên tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra, bên ngoài là trợ lý đã đứng đợi sẵn, “Mộ tổng, Bạch tiểu thư, chào buổi sáng.”

Mộ Tử Quân lạnh nhạt gật đầu trong khi Bạch Tố Linh lại cười nhẹ, “Chào buổi sáng Minh ca."