Em Là Ánh Sao Trời

Chương 6: Ký Ức Vĩnh Hằng (6)

Tô Nam sau khi tắt điện thoại liền mặc quần áo cầm chìa khóa xe đi vào bệnh viện, ở bệnh viện khung cảnh vô cùng náo loạn, thẳng đến sáng sớm, mới có thời gian ngơi tay.

Căng thẳng phẫu thuật suốt mấy giờ liền, Tô Nam không trở về nhà, trực tiếp đi đến phòng nghỉ, dựa lưng xuống giường ngủ thẳng.

Hình Tín Hàm ngủ đến sáu giờ sáng, liền đi rửa mặt thay quần áo, ở trong nhà hoạt động một lát, tự làm điểm tâm sáng cho chính mình, sau đó mới cầm lấy điện thoại.

Kết quả vừa mở ra WeChat, liền thấy có tin nhắn từ Tô Nam gửi đến cho mình.

——【 Hàm Hàm 】

Mặt Hình Tín Hàm liền hơi nóng lên, cô nhìn chằm chằm màn hình với hai chữ vô cùng quen thuộc kia, tim đập thình thịch.

Rất nhiều fans đều gọi cô như vậy, nam nữ đều có, nhưng cô chưa từng sinh ra loại cảm giác kỳ lạ này bao giờ.

Hình Tín Hàm thậm chí chính mình vô thức mà liên tưởng đến hắn kêu cô “Hàm Hàm” chắc chắn ngữ khí, hẳn là…… Sẽ giống với lần trong bệnh viện khi đó, hắn nhìn cô nói “Sẽ không có việc gì, đừng sợ” ngữ khí chắc chắn sẽ giống nhau.

Ôn nhu thanh nhuận, tinh tế giống như một cơn gió nhẹ thổi qua lòng cô.

Cô âm thầm cắn cắn môi, nhìn di động sững sờ, bên cạnh Cây Đậu lại vào lúc này đột nhiên há mồm kêu: “Ăn cơm! Ăn cơm!”

Hình Tín Hàm phục hồi tinh thần, cô quay đầu nhìn về phía con vẹt, sau đó đứng dậy đi qua, cười dùng ngón tay điểm điểm đầu nó, nói: “Cây Đậu, ta lại dạy ngươi một từ nữa.”

“Hàm Hàm.” Hình Tín Hàm chậm rãi nói từng tiếng.

Làm cô ngoài ý muốn chính là, Cây Đậu giây tiếp theo lại đột nhiên nói một câu: “Muốn Hàm Hàm vui vẻ!”

Hình Tín Hàm kinh ngạc, hoàn toàn chết trân tại chỗ.

Qua một lát, Hình Tín Hàm mới lấy lại được trạng thái, cô lại nói một lần: “Hàm Hàm.”

Cây Đậu đặc biệt hưng phấn: “Muốn Hàm Hàm! Muốn Hàm Hàm vui vẻ!”

Hình Tín Hàm đột nhiên cười ra tiếng, cô vuốt nhẹ đầu con vẹt, “Hắn dạy cho ngươi chính là nói câu này sao?”

Thời điểm cô đang còn mải mê hướng Cây Đậu cười cười, chuông ngoài cửa liền vang lên, Hình Tín Hàm đi ra mở cửa, Kỳ Kỳ đang đứng bên ngoài trong tay còn xách rất nhiều đồ.

Hình Tín Hàm đưa cô vào nhà, Kỳ Kỳ đem đồ đặt bên bàn xong liền phóng đến bên cạnh Hình Tín Hàm, hỏi cô: “Chị Hàm Hàm, tối qua chị đã thấy hot search chưa?”

Hoàn toàn không hiểu rõ, Hình Tín Hàm ngẩn người: “Hot search gì?”

Kỳ Kỳ móc di động ra, đem sự việc đêm qua cho cô xem, Hình Tín Hàm và Diệp Trường xuyên sau khi tham gia tiệc tạm biệt liền leo lên hot search ngồi, truyền thông cũng thật biết cách thổi phồng tin tức.

“May mắn là hot search đã bị gỡ mất rồi.” Kỳ Kỳ nhìn Hình Tín Hàm nói, “Hẳn là công ty xã giao tốt lắm, chị không cần phải lo lắng vì chuyện này đâu.”

Hình Tín Hàm gật gật đầu, đem điện thoại đưa lại cho Kỳ Kỳ, bình tĩnh nói: “Chị chưa bao giờ để tâm đến chuyện này”

Kỳ Kỳ không nhịn được hiếu kỳ mà hỏi Hình Tín Hàm: “Chị Hàm Hàm, chị cùng Xuyên ca thật sự……”

Hình Tín Hàm trừng mắt nhìn cô, Kỳ Kỳ vội vàng che miệng lại, ồm ồm mà nói: “Em không hỏi, không hỏi.”

“Em đi giúp chị đem những đồ mới mua bỏ vào tủ lạnh!” Kỳ Kỳ làm bộ dường như không có việc gì mà ra vẻ nhẹ nhàng vui vẻ nói.

Hình Tín Hàm thở dài, lắc đầu, đứng lên đi vào phòng ngủ, ở trong túi lấy ra một chiếc hộp, xong trở ra ngoài, chọc trán Kỳ Kỳ nói: “Em nói xem, mỗi ngày đi theo chị, chị còn có chuyện gì có thể giấu nổi em sao? Còn ngốc nghếch hỏi chị câu đó.”

“Nè, anh ta cho em.”

Kỳ Kỳ sửng sốt, trừng lớn đôi mắt hỏi Hình Tín Hàm: “Ai…… Ai cho em?”

“Còn có thể là ai? Vì chuyển quà cho em, kết cục là chị cùng người ta bị đem treo lên hot search đó.” Hình Tín Hàm đem đồ vật đưa cho Kỳ Kỳ, “Anh ta nói tặng quà sinh nhật cho em, tuy rằng sinh nhật đã qua, nhưng hy vọng em không để ý.”

Kỳ Kỳ vội vàng nhận lấy, vui mừng phát khóc, “Không ngại không ngại, Xuyên ca có thể tặng quà sinh nhật cho em là em đã vui mừng đến điên rồi!”

“Cảm giác cuộc đời này chết cũng không tiếc!”

Hình Tín Hàm nhìn Kỳ Kỳ ngây ngốc ôm lễ vật xoay vòng vòng, đặc biệt không nói nên lời.

Cô gái nhỏ này sao lại ngốc như vậy?

Vừa ngốc vừa chậm tiêu.

Chờ Kỳ Kỳ ra về, Hình Tín Hàm mới cầm lấy điện thoại, cô tự hỏi không biết nên trả lời hắn như nào mới khéo léo, nghĩ tới nghĩ lui Hình Tín Hàm cuối cùng vẫn là lựa chọn không trả lời lại tin nhắn đó của hắn.

Bởi vì cô không biết phải nói gì với những lời này.

Tô Nam tỉnh dậy thời điểm hắn chuẩn bị có ca trực tiếp theo, hắn mặc áo blouse trắng, rời khỏi phòng nghỉ đi về phía trước đồng thời nhìn nhìn di động, kết quả đập vào mắt hắn, dọa hắn nhảy dựng.

Hắn hơn nửa đêm lại nhắn cho cô cái gì vậy?!

Hắn không phải đã đem hai chữ kia xóa sạch rồi sao? Như thế nào lại thành gửi đi rồi?

Tô Nam thấp thỏm bất an ở trong phòng nghỉ đi đi lại lại, suy nghĩ vô số loại lý do giải thích cho cô hiểu, nhưng lại sợ càng giải thích càng loạn, bên ngoài đã có hộ kêu hắn, Tô Nam suy nghĩ hay cứ đơn giản giả vờ chính mình cũng không biết, đem điện thoại cất đi xong liền đi ra ngoài làm việc.

Từ lúc đó trở đi, Hình Tín Hàm cùng Tô Nam đều không nhắn Wechat cho nhau nữa, tin nhắn cuối cùng dừng ở hai chữ “Hàm Hàm” của hắn.

Thẳng đến đầu tháng sáu, Hình Tín Hàm đã có thể đến phòng tập rèn luyện thân thể, kết quả vô cùng trùng hợp, cũng vừa hay Tô Nam không có việc trực liền đến phòng tập chơi thể thao.

Hình Tín Hàm phía trên mặc một chiếc áo ngắn chưa đến eo, phía dưới thì bận chiếc quần ôm dành cho việc tập luyện, sau nửa giờ chạy bộ trên mấy tập liền cầm khăn lông tiến vào phòng nghỉ.

Sau đó bất ngờ đυ.ng trúng Tô Nam cũng đang đi tới.

Hình Tín Hàm nhìn thấy Tô Nam một khắc liền sửng sốt, Tô Nam cũng bất ngờ, hắn liền có điểm mất tự nhiên mà cười cùng cô chào hỏi: “Chào!”

Hình Tín Hàm cười cười, “Bác sĩ Tô cũng tới tập thể hình?”

Tô Nam nhún vai, cười nói: “Cùng bạn đánh bida.”

Hai người vừa đi vừa tiếp chuyện, cuối cùng lựa một chỗ ngồi xuống, Tô Nam cảm thấy bầu không khí có chút xấu hổ, làm bộ thuận miệng hỏi: “Cây Đậu vẫn tốt chứ?”

Hình Tín Hàm nghe hắn nhắc tới Cây Đậu liền cười rộ lên, gật đầu, “Tốt.”

Sau đó lại nói: “Tôi đã biết anh dạy nó câu gì rồi.”

Tô Nam kinh ngạc: “Nó nói?”

Hình Tín Hàm trên mặt cười tươi hơn nữa chút, “Nói.”

“Có phải hay không ‘ muốn Hàm Hàm vui vẻ ’?”

“Đúng vậy!” Tô Nam kích động trả lời như muốn hét lớn sau liền hạ giọng nhỏ xuống, giải thích chuyện cũ: “Cái kia… Đêm đó tin nhắn tôi gửi cho cô…”

Hắn trấn định nói: “Tôi là xem qua hot search phía dưới rất nhiều fans đều như vậy kêu cô, vốn dĩ muốn hỏi cô rằng tôi có thể giống bọn họ gọi như vậy không, nhưng lúc ấy có cuộc điện thoại, vội vội vàng vàng chạy đến bệnh viện cứu người, liền quên mất vụ đó.”

Hình Tín Hàm an tĩnh nghe Tô Nam giải thích xong, sau đó nhợt nhạt mà cười một cái, ngửa đầu uống chút nước, thần thái tự nhiên mà bình tĩnh nói: “Không sao. Đúng là có rất nhiều fans gọi tôi như vậy, nếu anh cũng muốn kêu vậy, thì tùy anh thôi” cô nhìn hắn cười cười, mi mắt cong cong, “Tôi không ngại.”

Tô Nam không nghĩ tới cô như vậy tự nhiên hào phóng mà đáp ứng rồi, trong lúc nhất thời có điểm kích động, hắn âm thầm chà xát hai lòng bàn tay, trên môi nụ cười cũng tươi tắn hơn ban nãy.

“À đúng rồi,” Hình Tín Hàm nhấp nhấp chút nước còn dính trên môi, hướng Tô Nam nói: “Lần đó hot search chỉ là truyền thông thổi phồng, không phải sự thật.”

Tô Nam một lát sau mới kịp phản ứng, bất tri bất giác nghĩ rằng có lẽ nào cô sợ hắn hiểu lầm mới đem chuyện này ra giải thích?

Hình Tín Hàm nói xong liền nhìn điện thoại, cô đứng lên, hướng Tô Nam nói: “Tôi còn có việc bận, xin phép đi trước.”

Tô Nam cũng đứng dậy, gật đầu đồng ý, “Được.”

Cô nhìn hắn phất phất tay, “Bác sĩ Tô hẹn gặp lại.”

“Còn có chuyện,” Hình Tín Hàm đột nhiên xoay người lại, hướng Tô Nam giơ lên một nụ cười, “Bác sĩ Tô nếu nhớ Cây Đậu, chúng ta có thể tìm thời gian rảnh, tôi đem nó ra cho anh gặp.”