Chu Giảo không biết phải nói gì.
Cô vốn định làm theo kế hoạch của mình, đi vào bên trong tòa nhà công nghệ sinh học để xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng việc Giang Liên đến đã hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của cô.
Cô có linh cảm rằng sự xuất hiện của Giang Liên—hoặc, sự xuất hiện của con quái vật trong cơ thể hắn có liên quan đến tài khoản có tên "Khi nào Công nghệ sinh học phá sản?"
Nhưng nếu muốn biết chuyện gì đã xảy ra với tài khoản kia và tại sao bức ảnh cuối cùng bị chặn, cô cần phải vào tòa nhà công nghệ sinh học.
Nhưng mà, tất cả những "người" có thể đưa cô vào công ty công nghệ sinh học đều đã chết.
Khóe mắt của Chu Giảo hơi co giật.
——Không đúng, vẫn còn một "người" khác chưa chết.
Chu Giảo nhíu mi, nhìn Giang Liên.
Hắn cũng đang nhìn cô, cũng không biết nghĩ đến cái gì, hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt nghiêm nghị có chút vặn vẹo, biểu cảm lạnh lùng đáng sợ hơn bao giờ hết.
Đúng vậy, Giang Liên có thể đưa cô vào bên trong tòa nhà công nghệ sinh học.
Và không ai có thể ngăn cản được hắn.
Nghĩ đến đây, Chu Giảo mỉm cười với Giang Liên, đôi mắt cô nhướng lên, quyến rũ mà ác liệt, giống hệt như khi cô phát hiện ra Giang Liên có thể là bạn chơi của mình.
Ánh mắt Giang Liên vẫn lạnh lùng đáng sợ như cũ, nhưng lại di chuyển xuống, dừng lại trên môi cô.
Chu Giảo bị hắn nhìn đến tê cả sống lưng.
Cô chắc chắn sự tê liệt này không phải là do sợ hãi, mà chỉ vì ánh mắt của hắn.
Không biết có phải bởi vì ăn xúc tu của hắn hay không, cô có thể mơ hồ cảm nhận được một chút lai lịch của hắn.
Hắn đến từ khu vực siêu vực thẳm của biển, đây là một trong những điều kiện sống tồi tệ nhất trên trái đất, là khu vực tử thần nổi tiếng, quanh năm tối tăm, lạnh lẽo và im lặng chết chóc.
Hắn không quan tâm đến mọi thứ của con người, nhưng không phải là khinh miệt theo nghĩa hẹp, mà là một loại thờ ơ dựa trên quy luật tự nhiên, giống như con người sống trong thế giới ba chiều, yêu và hận, chiến tranh và thảm họa trong thế giới hai chiều cũng vậy, hoàn toàn hờ hững.
Con người không có niềm đam mê cuồng tín với cuộc sống hai chiều.
Bởi vì sinh vật hai chiều không thể nhìn thấy con người, không thể giao tiếp và hiểu được sự tồn tại của con người, nhưng con người có thể dễ dàng phá hủy thế giới hai chiều.
Trong hoàn cảnh như vậy, làm sao con người có thể bị mê hoặc bởi cuộc sống hai chiều?
Tuy nhiên, Giang Liên là một sinh vật cao cấp mà con người không thể hiểu được, hắn có một ham muốn bất thường đối với cô.
Giống như bây giờ, hắn rất muốn quay đi, nhưng ánh mắt hắn như keo dán vào môi cô, không tài nào dứt ra được.
Chu Giảo không khỏi bật cười. Nhìn thấy một sinh vật cấp cao không coi ai ra gì, lại bất đắc dĩ phải mê luyến cô, cô thật sự cảm thấy.... vô cùng hưng phấn.
Thậm chí còn tạm thời quên mất rằng hắn suýt nữa đã gϊếŧ cô.
Lúc này, tất cả những gì cô có thể nghĩ là làm thế nào để thu hút sự chú ý của hắn, khiến hắn say mê cô sâu sắc hơn.
Muốn hắn cao cao tại thượng, ánh mắt coi thường hết thảy phải khắc sâu hình ảnh của cô.
Chu Giảo cụp mắt xuống, thầm nghĩ: “Mình thật sự có chút điên rồi.”
Đêm qua suýt chút nữa bị Giang Liên gϊếŧ chết, nhìn thấy bộ mặt thật đáng sợ của hắn, biết hắn là một con quái vật không thể kiểm soát và bất khả chiến bại.