Hệ thống: “Đừng vội đừng vội, để tôi kiểm tra một chút…”
Nhanh lên nhanh lên, nhìn hắn như sắp hẹo rồi ấy.”
Hệ thống "A..."
"???"
Hệ thống: “Vừa… vừa rồi cô làm gì hắn thế?”
Quý Tịch: “Sao vậy? Có vấn đề gì à? Vừa rồi tôi dùng tay với miệng làm cho hắn.
Hệ thống: “Tôi thấy giá trị hợp hoan của Tạ Dung Sở đang là -15%.”
“???”
Quý Tịch không thể tin nổi: “Cậu trêu tôi à? Tôi không tin.”
Hệ thống: “Tình huống này thường là do kɧoáı ©ảʍ của nam chính quá thấp, không được tính là giá trị hợp hoan. Có phải vừa rồi cô ép buộc người ta không?”
Quý Tịch: "Tình huống khẩn cấp mà..."
Hệ thống: “Bởi vậy nên không được, lỡ như giá trị hợp hoan của nam chính thấp quá thì rất có thể sẽ nảy sinh tâm lý kháng cự với chuyện giao hợp. Có lẽ lần này sẽ để lại tâm lý oán hận không hề nhỏ cho Tạ Dung Sở, vậy nên giá trị hợp hoan mới bị trừ 15%.”
Quý Tịch: “Vậy phải xử lý thế nào đâyyyyy. Làm thì tôi cũng đã làm rồi, bây giờ việc cấp bách là cứu người, tôi còn làm gì được nữa?”
Hệ thống: “Được rồi được rồi, nể tình đây là lần đầu tiên cô làm nhiệm vụ, cũng tại tôi không giải thích rõ với cô trước nên trước tiên cứ ứng tiền thưởng của cô ra trừ đã. Phí ứng là trong vòng một tuần, cô phải bổ sung đủ 15% tiền lời nhé?”
Bây giờ Quý Tịch cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
“15% đó thì tôi phải làm với hắn mấy lần?”
Hệ thống: “Một lần được khoảng 5% cũng là không tồi rồi, xin ký chủ cố gắng lên.”
Quý Tịch: “???”
Quý Tịch: “Đợi đã!”
Một tuần ba lần, tình tiết tinh tẫn nhân vong gì thế này!
***
Sau khi dùng thuốc giải, Tạ Dung Sở sẽ hồi phục rất nhanh. Quý Tịch bèn mặc kệ, vung tay để Linh Việt ở lại chăm nom.
Một buổi sáng, tỳ nữ gõ cửa nói là Linh Việt điện hạ đến bái phỏng, đang chờ nàng ở trước cửa.
Hình như là đến cảm hơn.
Hôm qua Quý Tịch làm cốc thủ da^ʍ cho Tạ Dung Sở, hai tay tê rần đến tận trưa, phải gọi nam sủng đến bóp tay, kết quả lại bóp đến trên giường.
Thể lực của nam sủng kia rất tốt, làm tận ba bốn lần rồi mới ngủ. Lúc này Quý Tịch đang nằm trong lòng nam sủng đó, buồn ngủ bịt tai lại.
“Không gặp, bổn cung còn cần nghỉ ngơi, bảo con bé hai canh giờ nữa hẵng tới.”
Vừa nói xong, Quý Tịch lại nhớ hôm qua nàng phục vụ tên nhóc Tạ Dung Sở lâu như vậy mà chàng lại chẳng đến cảm ơn, đúng là chẳng đáng yêu chút nào.
Nàng vội gọi tỳ nữ lại: “Đợi đã, gọi Tạ Dung Sở đến cho bổn cung.”
Tỳ nữ đáp vâng rồi mau chóng rời đi.
Chẳng mấy chốc, Tạ Dung Sở đã bị gọi tới. Theo ý chỉ của Quý Tịch, tỳ nữ bịt mắt dẫn người đi vào điện.