Cuối mùa thu, trong nghĩa trang.
Giản Ninh mặc một chiếc áo phông trắng mỏng manh rộng rãi đi kèm một chiếc quần dài yên lặng ngồi trước một bia mộ rất mới. Dường như cậu đang vô cùng mệt mỏi nên sau khi nhẹ nhàng tựa má vào bia đá đã lập tức nhắm nghiền hai mắt lại.
Mặt dây chuyền ruby trên cần cổ từ từ trượt ra, đυ.ng phải tấm ảnh trắng đen trên bia đá, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Người đàn ông trong tấm ảnh đen trắng có khuôn mặt rất đẹp trai, môi mỏng mũi cao, đôi mắt không có cảm xúc gì nhìn thẳng về phía trước, khí chất lạnh lẽo u ám thâm trầm.
Người này chính là chồng của cậu, kẻ đã chết trong tai nạn xe hơi vào một tuần trước.
“Hoắc Lẫm, anh gạt em.”
Giản Ninh nhắm mắt lẩm bẩm, trên vầng trán của cậu vẫn còn đang cuốn mấy lớp băng gạc. Trong tai nạn xe hơi một lần trước, tuy rằng cậu đã được Hoắc Lẫm ôm vào trong l*иg ngực nhưng phần đầu vẫn bị va chạm mạnh, vết thương trên trán chậm chạp chưa chịu khỏi hẳn.
Cậu nhớ lại thời điểm Hoắc Lẫm đề nghị kết hôn với mình, hứa hẹn đối xử tốt với mình...
“Giản Ninh, Đi theo anh, anh sẽ cho em một cuộc sống tốt đẹp.”
Lúc anh đưa ra lời hứa này thì mối quan hệ của anh với Giản Ninh thật ra cũng chẳng quen thuộc gì cho lắm. Giản Ninh đang làm công việc tạp vụ ở bến xe thì gặp mặt được Hoắc Lẫm. Tầm mắt bọn họ vừa vặn đối diện lẫn nhau, sau đó, Hoắc Lẫm đã âm thầm chú ý đến cậu.
Đôi mắt đen của Hoắc Lẫm thật sự rất đẹp mắt, chỉ mỗi tội khí thế của anh quá mạnh mẽ, bề ngoài cũng quá lạnh lùng, mỗi lúc nhìn chằm chằm người khác luôn khiến cho sống lưng người ta rét lạnh.
Giản Ninh cảm thấy tựa như mình đang bị một con thú dữ để mắt tới, ánh mắt con thú dữ kia nhìn cậu tựa như loài báo đang chuẩn bị săn mồi.
Cuối cùng sự thật đã chứng minh cảm giác của cậu không hề sai trái.
Một tháng sau, Hoắc Lẫm lại tới tìm cậu, hơn nữa trước khi anh tới, anh cũng đã điều tra toàn bộ tất cả thông tin chi tiết liên quan tới cậu. Giản Ninh xuất thân từ một cô nhi viện cũ kỹ sắp đóng cửa, vừa mới tốt nghiệp đại học, kinh tế hạn chế, công việc chính là thực tập sinh của một công ty nhỏ, lương tháng hai ngàn hai, làm việc bán thời gian ở tiệm xe, nhận lương làm thêm một ngàn tư một tháng. Số tiền lương mỗi tháng cậu nhận được tổng cộng là ba ngàn sáu, đã thế lại còn phải chuyển về cho cô nhi viện đến hơn hai ngàn.
Hai người họ gặp mặt nhau chưa đầy mười phút, Giản Ninh đã nhận được một tấm séc và một tờ đơn xin kết hôn.
Hoắc Lẫm nói cho cậu biết, anh sẽ bảo vệ cô nhi viện mà cậu vẫn luôn cố gắng gửi tiền về kia và cũng sẽ sắp xếp thỏa đáng cho những đứa trẻ sống trong cô nhi viện.