Tôi có nghe tiếng ai đó nói nhỏ "size cơ thể chênh nhau quá". Tôi so với Lâm quá bé nhỏ, nhưng tôi thích như vậy, có thể dễ dàng chui vào lòng anh ấy. Dù vậy cũng có những hạn chế, ví dụ như bây giờ, ví dụ như khi anh ấy say thì tôi không kéo anh ấy được nếu chỉ có một mình.
Tôi và Bảo Bảo đỡ Lâm ra cửa, có mấy người đi theo nhưng Lâm nói không cần, cứ tiếp tục quay đi đừng mất thời gian. Lâm đứng dựa lưng vào tường còn tôi đứng trước anh ấy, không thể thả lỏng cơ mặt vì lo lắng. Bảo Bảo chạy vào phòng chờ lấy đồ của Lâm và của tôi, sau đó lại chạy ra bãi để đánh xe tới.
Hai tay tôi áp lên má Lâm, ngước nhìn anh ấy.
"Em đưa chú đi viện kiểm tra nhé?"
Lâm nắm tay tôi.
"Không cần, không sao đâu. Cỡ này dán cao một hai ngày là hết."
"Nhưng mà em lo lắm, với lại chú cũng có còn trẻ trung gì đâu!"
Lâm nhìn tôi, vẫn có thể cười cười.
"Tôi đóng cảnh hành động bao nhiêu năm nay, tôi biết. Em đừng lo lắng quá. Ngã thế này chỉ là chuyện nhỏ thôi."
"Nhưng với em không phải chuyện nhỏ!"
Tôi hơi to tiếng nên vội mím môi lại, chúng tôi vẫn chưa ra khỏi cửa. Tôi cau mày.
"Chú đừng chủ quan!"
"Tôi không chủ quan, tôi biết tự lượng sức."
Tôi há mồm ra chưa kịp nói gì đã bị anh ấy khoác vai, chặn họng.
"Xe đến rồi, đi thôi."
Sức nặng cơ thể Lâm bất ngờ đè lên vai tôi khiến tôi hự một tiếng, không nói được gì nữa, đành ngoan ngoãn gồng lên đỡ anh ấy lên xe.
Tôi và Bảo Bảo dìu Lâm lên nhà. Sau khi anh ấy đã nằm ngay ngắn trên giường thì chân mày mới giãn ra một chút, anh ấy thở dài một hơi. Bảo Bảo nói với tôi.
"Tôi ở lại, nhỡ anh ấy cần đi viện thì một mình em không lo nổi đâu."
Tôi yên tâm gật đầu nhưng Lâm lại lạnh lùng nói.
"Không cần, về đi."
Bảo trố mắt nhìn Lâm. Tôi ngồi xuống mép giường, đặt tay lên cánh tay Lâm.
"Bảo Bảo ở lại yên tâm hơn mà, em không vác nổi chú đâu."
"Không cần."
Lâm nói rồi liếc một cái, Bảo liền nhanh nhẹn gật đầu.
"Vậy em về đây. Có gì thì bé An gọi tôi ngay nhé!"
Tôi gật gật đầu, cuối cùng thì Bảo đành về thật. Tôi cau có nhìn Lâm.
"Chú cứng đầu thật đấy! Chú có biết em lo đến sôi cả bụng không!"
Lâm thì bình thản nhìn tôi, bàn tay vỗ nhẹ xuống giường.
"Nằm với tôi một lát đi."
Tôi nhìn Lâm, tròng lòng đột nhiên mềm nhũn. Tôi liền chậm chạp nằm xuống, Lâm liền dang tay ra để tôi gối lên bả vai. Tôi gối lên anh ấy, đặt tay lên ngực.
"Nằm như này chú có thoải mái không?"
"Có."
Lâm trả lời rồi gập tay lại, đặt lên đầu tôi vuốt nhẹ. Anh ấy không nói gì, tôi cũng chỉ nằm im như vậy. Một lúc lâu sau tôi mới hỏi nhỏ.
"Chú ngủ rồi à?"
Lầm nghiêng đầu hôn lên tóc tôi.
"Không."
"Chú đang nghĩ gì vậy, lưng chú đau lắm à?"
Lâm khẽ lắc đầu.
"Tôi có một vấn đề khác."
Tôi ngước lên nhìn Lâm, bàn tay áp lên má Lâm vuốt ve. Lâm nâng cằm tôi lên, cúi xuống hôn. Tôi hôn xong thì đẩy nhẹ ngực anh ấy một cái, cau mày, giờ đâu phải lúc hôn nhau! Thế nhưng Lâm không muốn dừng lại, kéo tôi lại hôn. Anh ấy không xoay người được, chỉ có thể kéo tôi dịch lên để hôn. Tôi chống tay lên ngực Lâm, rời môi đi kéo theo sợi chỉ mỏng từ môi Lâm.
"Chú… tự nhiên…"
"Giờ tôi muốn em có được không?"
Lâm trầm giọng nói. Tôi nheo mắt nhìn anh ấy, nghi hoặc hỏi.
"Lúc ngã chú có bị đập đầu xuống không vậy?"
Lâm lắc đầu.
"Đây đâu phải lúc để đùa, em nói chú hay, em đang rất là lo lắng!"
Lâm trượt tay xuống eo tôi bóp một cái.
"Vậy thì đừng lo nữa, mai là hết đau thôi."
Tôi vẫn cau có nhìn Lâm, anh ấy nói tiếp.
"Lâu rồi không gặp em, phía dưới của tôi hơi khó chịu."
"Đây không phải lúc, chú đang bị thương đấy, cái lưng…"
Lâm vẫn thản nhiên nhìn tôi, không hề dao động.
"Em ngồi lên người tôi là được."
"..."
Tôi chỉ có thể trừng mắt nhìn Lâm. Anh ấy cũng không nói nhiều nữa, cầm tay tôi đặt lên đũng quần.
"Chú vẫn bình thường mà?"
"Nhưng nó khó chịu, em sờ một lát là nó sẽ lên ngay."
Tôi nheo nheo mắt nhìn Lâm. Tôi nhổm người dậy hôn anh ấy, chỉ hôn vụn vặt vài cái chứ không hôn sâu. Sau đó tôi lại nằm xuống, áp mặt vào ngực Lâm, vừa hôn vừa liếʍ rồi cắn nhẹ khuôn ngực nở nang, một tay thì xoa bóp ngực bên kia. Ngón tay tôi miết hạt đậu nhỏ xuống rồi lại gẩy gẩy ngón cái, rồi lại xoa bóp ngắt nhéo. Bên này hết đá lưỡi lại liếʍ mυ'ŧ đến phát ra âm thanh nho nhỏ da^ʍ mĩ.
Lâm hừ nhẹ.
"Em chơi ngực tôi còn nhiều hơn tôi chạm vào em."
Tôi cười cười.
"Em thích lắm ạ!"
Lâm cầm tay tôi đang xoa bóp ngực mình đặt xuống đũng quần, ấn tay tôi xuống rồi cầm tay tôi xoa xoa. Đến khi tôi chủ động nắn bóp thì anh ấy mới bỏ tay ra.
Đến khi đũng quần Lâm căng phồng lên, tôi lại trượt tay lên ngực sờ mó, luồn tay xuống bụng cào cào cơ bụng từng múi, rồi cào nhẹ bụng dưới, cào xuống đũng quần âu. Ngón tay tôi gẩy gẩy phần nhô lên khiến Lâm hơi khó chịu hừ mũi.