Nói rồi tôi đi sang ngồi bên cạnh Lâm, còn cẩn thận chuyển cả hai món đồ ngọt của mình sang bên đó.
"Bánh này đẹp nhỉ."
Lâm đưa chai rượu cho tôi. Tôi vui vẻ nói.
"Vâng ạ, vị thì không quá đặc sắc nhưng tạo hình thì rất đẹp, có nhiều mẫu xinh lắm ạ."
Tôi rót cho Lâm một chén, anh ấy cầm chén rượu lên, trước khi uống còn nhàn nhạt nói.
"Tay hết run rồi nhỉ."
Tôi xấu hổ mím môi, xoa xoa má nóng bừng. Tôi chụp ảnh lại chiếc wagashi hình con thỏ có bông anh đào xinh xắn, lén lút thu cả cánh tay Lâm trên bàn vào khung hình. Cẳng tay nam tính với áo sơ mi trắng xắn lên, nổi gân đầy mạnh mẽ. Tôi lén lút mỉm cười mãn nguyện.
"Cái này là đá bào à?"
Lâm hỏi khi thấy tôi đưa một thìa kakigori mát lạnh vào miệng.
"Vâng ạ, đá bào với sữa và matcha đó ạ."
Tôi cũng không nghĩ nhiều, vô tư hỏi.
"Chú có muốn thử một chút không ạ?"
Nói rồi tôi lại ngượng ngùng, luống cuống. Lâm "có" một tiếng rồi cúi xuống ăn thìa đá bào trên tay tôi. Đầu anh ấy sát rạt khiến tim tôi suýt nhảy ra ngoài. Anh ấy ăn đá bào trên tay tôi, lại còn là cái thìa tôi đã dùng qua! Tôi suýt ngất xỉu, cố gắng lắm mới trụ lại được.
"Ngọt quá."
Lâm cau mày, ngón tay cái quét qua khóe miệng. Tôi vẫn còn chưa hết rung động, đứng hình nhìn cái thìa trống trên tay.
"À, xin lỗi. Để tôi lấy cho em cái thìa khác."
"Không cần đâu ạ!"
Tôi nhanh miệng nói. Xin hãy để em được ăn chiếc thìa vàng bạc này!
Lâm cũng không nói thêm, uống nốt chén rượu. Vì tôi rót xong thì để chai bên phía tôi, nên anh ấy đưa bàn tay về phía tôi, tôi nhìn rõ được bàn tay to lớn, ngón tay thô dài và lòng bàn tay có rất nhiều vết chai.
"Để em rót cho chú."
Tôi nói rồi rót rượu cho anh ấy.
Tuy tiếc cái bánh đẹp nhưng vẫn phải ăn thôi, tôi xắn một miếng bánh rồi mạnh dạn đưa về phía Lâm.
"Chú có muốn thử một miếng không? Bánh này không ngọt lắm đâu ạ, vỏ ngoài mềm dẻo, nhân bên trong là đậu xanh ạ."
Anh ấy cầm chén rượu lên rồi uống, cau mày vì men rượu rồi thở dài một hơi. Tôi liếc nhìn Lâm rồi căng thẳng ăn bánh, ăn đá bào.
Ăn hết nửa bát đá bào tôi mới dám quay sang nhìn Lâm một cái, ai ngờ anh ấy đang chống bàn nhìn tôi chăm chú. Tôi một lần nữa suýt xỉu ngang. Thấy ánh mắt trợn tròn của tôi, Lâm mỉm cười, đẩy chén về phía tôi.
"Tôi đợi em rót cho."
Tôi nuốt khan, vội vàng rót cho anh ấy. Nhìn vẻ mặt của anh ấy ngấm men rượu, ánh mắt cũng trở nên mông lung hơn khiến tim tôi đập loạn.
"Chú có vẻ… có vẻ đã say rồi đó."
Anh ấy uống nửa chén, nói.
"Cũng say, nhưng chưa đến mức gục. Thêm vài chén nữa tôi vẫn có thể tự về nhà."
Tôi nghiêng đầu hỏi lại.
"Thật ạ? Em thấy chú…"
Khá say rồi ấy, nhưng mà tôi không nói ra.
Càng đến gần người đàn ông này, tôi càng bị thu hút, càng trở nên tham lam hơn, bao nhiêu cũng không đủ. Người như tôi phải lấy cái gì ra mới có thể thu hút được Lâm? Anh ấy ở cao và xa quá, tôi chỉ có thể khát khao trong vô vọng thôi à?
Tôi nhìn Lâm chăm chú, anh ấy ngửa cổ uống cạn chén rượu, yết hầu nổi to và quyến rũ lên xuống cũng khiến tôi nuốt khan theo. Lâm bắt gặp ánh mắt tôi đang nhìn mình, tôi cũng không kịp tránh đi, ngẩn ra nhìn lại.
"Em vẫn thích tôi chứ?"
Tôi gật đầu nhưng vẫn không rời mắt khỏi Lâm.
"Em vẫn thích chú… ngưỡng mộ chú hơn chục năm nay, từ lần đầu xem phim chú đóng. Còn có… các tạp chí có chú em đều mua, các show chú tham gia em cũng xem không sót cái nào."
"Vậy sao mấy lần gặp em đều không bắt chuyện với tôi?"
"Em… em xấu hổ. Em ngại, em sợ chú thấy phiền, em sợ chú ghét em ạ."
Lâm đột nhiên tiến sát đến tôi, chống tay xuống đất. Tôi hơi lùi người lại, ép người vào lưng ghế bệt, tròn mắt nhìn Lâm.
"Nếu tôi nói, tôi có hứng thú với em thì em có thấy ghê tởm không? Một ông chú gần năm mươi tuổi…"
Tôi lắc đầu nguầy nguậy, vì hồi hộp nên không thể nói được gì. Lâm có hứng thú với tôi á, vì sự xuất hiện một cách kỳ quặc của tôi ở các buổi gặp làm ăn của các ông chú khiến anh ấy tò mò à?
Lâm áp sát tôi, khuôn mặt góc cạnh đẹp trai ở rất gần khiến cả người tôi đông cứng, sống mũi cao thẳng tắp như đâm thẳng vào tim tôi.
Lâm bất ngờ hôn tôi, môi anh ấy đặt nhẹ lên môi tôi, hơi rượu nồng phả ra cũng khiến tôi muốn chao đảo, trong đầu như có tiếng nổ lớn khiến tôi choáng váng.
Môi anh ấy ép vào môi tôi một chút rồi rời đi. Anh ấy ngồi lại ghế của mình, quay mặt đi, tai cũng đỏ rực.