Nàng chuyên tâm làm súp ở phòng ăn.
Louis lặng lẽ đứng sau lưng nàng.
“Nàng không muốn ta chết sao?”
Nàng bị âm thanh đột ngột phía sao làm cho giật bắn, chiếc thìa súp trong tay rung lên văng ngược ra sau.
Nàng chậm rãi quay đầu lại.
Louis mặt không cảm xúc đứng yên ở đấy, áo sơ mi trắng tinh của hắn dính vài vệt nước súp và thậm chí trên mái tóc xoăn còn có một cây nấm.
Nàng ngẫm nghĩ một lúc rồi ngập ngừng trả lời : “Không muốn.”
Hắn nhe hai cây răng nanh ra: “Nhưng bây giờ ta thật sự muốn nàng chết.”
Nàng đưa thìa súp đến gần miệng hắn.
Nàng cảm thấy tên ma cà rồng này sẽ không kiềm chế được trước những thức ăn ngon.
Đôi mắt hắn vẫn luôn lạnh lùng dán chặt nàng không rời.
Nàng liền nói: “Nếu ngươi không uống thì sẽ nguội mất.”
Hắn lộ vẻ mặt ghét bỏ mà nhấp một ngụm.
“Thấy thế nào?”
“Ngày mai ta gϊếŧ nàng sao.”
Hắn nói ngày mai mới gϊếŧ nàng có nghĩa là mùi vị của nồi súp này cũng không tệ.
Cung phản xạ của Louis cũng dài thiệt, sau khi hắn uống súp xong mới hỏi lại : “Tại sao không muốn ta chết?”
Nàng suy nghĩ rồi mới trả lời: “Có lẽ vì ta là thánh mẫu.”
Trước đây Thục phi từng yêu cầu nàng bôi “xạ hương” lên trên người của Lý Chiêu Nghi đang mang thai, nhưng nàng đã không nhận lệnh. Sau đó nàng bị gây khó dễ, bị giáng chức từ Thượng Thiện xuống làm Chủ sự. Lý Chiêu Nghi ra lệnh cho nàng đối phó với Thục phi, nàng cũng không làm, sau đó nàng lại bị gây khó dễ, lại từ Chủ sự biến thành Trù tử.
Cuối cùng lưu lạc đến nơi mổ xẻ cá.
Làm quan trong cung đúng thật là không dễ dàng, đến cuối cùng còn phải thay thế công chúa đi hòa thân.
May mà nàng đã bị hắn bắt tới đây.
Ở đây tự do tự tại không cần phải nhìn sắc mặt của cấp trên.
Nàng không biết Louis có hài lòng với câu trả lời này của nàng hay không?
Hắn nhàn nhạt liếc nhìn nàng rồi bước lên lầu thay quần áo.
Thỉnh thoảng nàng cũng muốn ăn một bữa sủi cảo.
Thời điểm cán bột, Louis ở bên cạnh nhìn : “Đây là cái gì?”
“Sủi cảo á.” Nàng nghiêm túc trả lời. “Có một câu tục ngữ là Giáng sinh không thể không nấu sủi cảo, nếu không Ông già noel sẽ không đánh Tuần Lộc.”
Người Trung Quốc quan niệm việc ăn sủi cảo đối với người Trung Quốc rất quan trọng, người Trung Quốc quan niệm việc ăn sủi cảo trong những ngày lễ lớn giống như là một sự may mắn, mang đến hạnh phúc cho mỗi gia đình, nếu không ăn sủi cảo sẽ không nhận được may mắn.
“.... Bây giờ còn 5 tháng nữa mới đến Giáng sinh mà.”
“Ò, là do ta muốn ăn, hôm nay ta nhất định phải ăn một bữa sủi cảo.”
Hắn lùi về sau dựa vào lưng ghế, khóe miệng mang theo nụ cười.