Nhận thức của Lục Trạch Húc đã được Tang Dĩ An thay đổi, quan điểm của Tang Dĩ An đã mở ra cánh cửa đến một thế giới mới cho hắn.
Hắn ta không muốn dậy sớm hơn gà, đi ngủ muộn hơn chó, mỗi ngày làm việc chăm chỉ như một con bò già, ra sức làm việc còn phải làm vừa lòng người khác!
Tuy nhiên hắn cũng không muốn chết.
Trong hang động vẫn đang cất giấu mấy bảo bối của hắn đấy!
Sau khi mọi người rời đi, hắn nuốt hai viên thuốc chống viêm và một viên thuốc hạ sốt trong lúc thái y không để ý.
Lúc này hắn càng biết ơn Tang Dĩ An hơn, nếu không phải cô gói ghém một ba lô đồ đạc cho hắn thì hắn nhất định đã chết rồi!
Lục Trạch Húc uể oải đã bắt đầu suy nghĩ sau khi bình phục sẽ hưởng thụ cuộc sống như thế nào!
Đầu tiên, phải đi tìm lại chỗ xuất hiện cánh cửa đến siêu thị ở bên ngoài cung điện!
Đúng, chính là nó.
Thích khách bị bắt, Thái Tử bị thương nặng, mọi người đều nhìn chằm chằm vào cung điện của Thái Tử.
Một số hoàng tử đã thảo luận vấn đề này với thuộc hạ của họ suốt đêm, nếu Thái Tử có chuyện gì xảy ra, cơ hội của họ sẽ đến.
Mọi người đều chuẩn bị tinh thần háo hức muốn thử, bàn bạc nhiều mưu kế, chờ đợi Thái Tử thăng thiên.
Mọi người đều chú ý tới động tĩnh của bên phía Thái Tử.
Ngày đầu tiên, Thái Tử sốt dai dẳng, bất tỉnh, nói năng vô nghĩa, trông như có thể chết bất cứ lúc nào.
Ngày hôm sau, Thái Tử đã hết sốt nhưng vẫn hôn mê, không ăn uống được, cảm thấy cái chết cách không xa.
Đến ngày thứ ba, Thái Tử tỉnh dậy, có thể ăn uống một ít.
Mọi người đều thắc mắc: Tiến triển như thế này có gì đó sai sai?
Đến ngày thứ năm, Thái Tử hoàn toàn tỉnh táo, ăn nhiều hơn, thậm chí còn rời khỏi giường đi dạo trong sân.
Quý phi đang nóng lòng chờ đợi: "..."
Các hoàng tử nóng lòng muốn thử: "..."
Mọi người đều chờ đợi và chờ đợi, chờ được tin khởi hành về Kinh Thành.
Được rồi, những chiến lược trước đó đã thảo luận coi như ngâm nước vô ích.
Trong lúc Thái Tử đang hồi phục vết thương, tướng quân Thẩm Hồng gần như đã điều tra xong vụ ám sát, chỉ có thể nói rằng hắn đã gặp phải tình thế tiến thoái lưỡng nan lớn nhất 20 năm trong cuộc tòng quân của mình.
Lúc đó chỉ có hai người bị bắt sống, những người còn lại hoặc bị gϊếŧ hoặc tự sát ngay khi bị bắt.
Tưởng có thể moi được thông tin hữu ích nào đó từ hai người này, nhưng không, hai người này một người nói có ma quỷ đến báo thù, người kia nói có thiên binh thiên tướng từ trên trời giáng xuống để cứu Thái Tử.
Hơn nữa, hai người đều nói chuyện với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, miêu tả hiện trường rất chi tiết, rõ ràng là đang thuật lại sự thật, nhìn cũng không có vẻ gì là đang nói dối.
Thẩm Hồng nhìn những lời thú tội này cũng không dám bẩm báo lên cho Hoàng Thượng.
Hắn lo lắng nếu báo cáo lên như vậy thì chức tướng quân của hắn khó mà giữ được.
Không chỉ có hắn, không có vị Hoàng Thượng nào lại để một kẻ ngốc dẫn đầu một đại quân.
Hắn còn chưa kịp nghĩ ra cách bẩm báo uyển chuyển hơn thì Hoàng Đế đã chủ động hỏi.
Được rồi, không nghĩ về vấn đề này nữa, phải nói sự thật thôi.
Để tránh Hoàng Đế nghi ngờ mình ngẫu nhiên bịa ra những chuyện này, Thẩm Hồng còn mang theo hai tên thích khách tới để Hoàng Đế đích thân thẩm vấn bọn họ.
Sau đó, mọi người được nghe một phiên bản thực tế phóng đại hơn.
Gì mà trong đêm tối, một luồng ánh sáng thần thánh chói lóa đột nhiên xuất hiện bảo vệ Thái Tử, làm bọn họ không thể ra tay.
Hoàng Đế cười lạnh: "Hai ngươi cho rằng trẫm rất dễ lừa phải không? Vậy mà lại bịa ra chuyện vớ vẩn như vậy để lừa trẫm?"
Nhiệt độ không khí trong đại đường đột nhiên giảm xuống thấp hơn nữa, tất cả các cung nhân có mặt đều im lặng cúi đầu, ngay cả thở cũng không dám.
Hai thích khách quỳ gối càng sợ hãi hơn, nhanh chóng quỳ lạy giải thích: "Những lời nói đó đều là sự thật, chúng tôi đều đã tận mắt nhìn thấy."
"Đúng đúng, bệ hạ, nếu không tin có thể hỏi Thái Tử điện hạ! Thái Tử điện hạ thật đúng là được tiên nhân phù hộ!"
Trong lòng mọi người thấp thỏm, từng người một ước gì có thể bịt tai lại, đây là những gì bọn họ có thể nghe được à?
Hoàng Thượng đang ở độ tuổi tráng niên, là thời kỳ hưng thịnh của cuộc đời, giờ lại nghe nói Thái Tử được tiên nhân bảo vệ, vậy Thái Tử được tiên nhân chọn có thể thay thế Hoàng Thượng bất cứ lúc nào?