“Cứu mạng...”
Từ Yên phát ra tiếng kêu cứu, nhưng đáp lại cô chỉ có tiếng nước cực kỳ bé nhỏ ở bể bơi. Nơi này không có ai khác ngoại trừ hai người bọn họ.
Lục Ứng Hoài cười cô không biết trời cao đất rộng, ôm eo cô, hung hăng kéo vào l*иg ngực mình. Hai cơ thể có cấu trúc khác nhau chạm vào nhau, tạo ra hormone phổ biến nhất cho cả nam và nữ ở tuổi dậy thì.
Từ Yên biết lúc này mình đang gặp nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng còn có tâm tư xấu hổ và khó xử của nữ sinh.
Một tay cô đặt ngang trước ngực, một tay che chắn thân dưới. Mặc dù ở trong nước nhưng cơ thể trần trụi của cô đã hoàn toàn hiện ra trước mắt Lục Ứng Hoài, trốn cũng không thể trốn.
Nam sinh rất là hài lòng, trong mắt tràn đầy sắc xuân. Anh giơ tay kéo hai tay đang ngượng ngùng che giấu của Từ Yên, tách hai chân cô ra, ôm cô lên.
“A... anh đừng...”
Cơ thể đột nhiên mất trọng lượng, Từ Yên bị dọa nhảy dựng, hét ra tiếng. Sợ đầu ngã xuống nước, cô chỉ có thể kẹp chặt hai chân, ôm lấy cái cổ gầy gò của Lục Ứng Hoài.
Không thể tránh khỏi, cô khỏa thân trước mặt anh, lấy tư thế ôm gấu ôm lấy anh.
Da thịt dán vào nhau, dù nói thế nào thì Lục Ứng Hoài cũng là người chưa trải, đàn ông trẻ tuổi tràn đầy tinh lực, chưa được trầm ổn. Một giây sau, anh đặt Từ Yên ở mép hồ, nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người.
Rất nhanh, anh và Từ Yên đã trần trụi đối mặt.
Chưa từng nhìn thấy thân thể nam sinh nên Từ Yên liền đưa tay che mắt, bên tai đỏ như muốn chảy máu.
“Chúng ta còn đang đi học, hiện tại làm loại chuyện này quá sớm, anh thả tôi đi, tôi chắc chắn sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sẽ không gây phiền toái cho anh...”
Cánh tay Từ Yên che trước mặt, vẫn còn cầu xin, muốn thoát khỏi nơi này.
Lục Ứng Hoài không trả lời, anh kéo cánh tay cô xuống, nắm cằm của cô, ép cô đối diện với anh.
“Vốn là muốn giả vờ.” Anh nở nụ cười lạnh nhạt, khóe môi cong lên, “Nhưng bây giờ tôi đổi ý rồi.”
Từ Yên muốn trốn cũng không thoát, hai tay cô ấn mép hồ, cơ thể câu nệ đến cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng loạn.
Cô hừ nhẹ một tiếng, bàn tay Lục Ứng Hoài mạnh mẽ vỗ vào cái mông tròn xoe của nữ sinh, bọt nước bắn lên, phát ra âm thanh vang dội.
“Ah...”
Tiếng hét của Từ Yên vừa xấu hổ vừa khuất nhục, thậm chí dưới thân còn có loại cảm giác kỳ quái, giống như có thứ gì đó đang chảy ra.
Thấy cô không ngoan, cố kháng cự, Lục Ứng Hoài coi như cô muốn từ chối mà còn nghênh đón. Anh bóp eo cô, để lưng cô quay vào mặt anh, vểnh mông nằm úp sấp bên cạnh bể bơi.