Nhìn người chị từng cao ngạo đang chịu nhục trước mắt mình, lòng Triệu Tiểu Lôi cực kỳ sung sướиɠ, ả đã phớt lờ tín hiệu lễ cắt đứt kết thúc , tự cầm cây gậy bản dày muốn giáo huấn nô ɭệ thấp kém trước mặt mình.
Thấy cây trượng sắc bén sắp giáng xuống, Tư Mẫn cố sức giãy giụa, chỉ là tay chân nàng bị trói chặt, hai vai bị Triệu Tiểu Hồng và em gái khác đè lại, nàng không thể tránh thoát được. Tư Mẫn không dám nhìn thẳng vào dụng cụ tra tấn trong tay Triệu Tiểu Lôi, nàng lại nhìn Triệu Tiểu Hồng nối giáo cho giặc, “Hồng Nhi, Tiểu Lôi hận ta thì thôi, đúng là ta không ưa ả, nhưng từ trước tới nay ta không hề đối xử tệ với ngươi, tại sao bây giờ ngươi lại ở cùng một giuộc với nàng, muốn hãm hại, sỉ nhục ta?”
Tiểu Hồng cười khẽ, nàng ta chẳng thèm giải thích gì đã tát Tư Mẫn một cái. Tư Mẫn không ngờ cô em gái nhìn có vẻ nhỏ nhắn đáng yêu này lại ra tay dứt khoát đến thế, nàng không đề phòng, bị tát trúng vào mặt, đầu nghiêng qua một bên.
“Chẳng phải nô súc là để hành hạ sao? Ta đánh ngươi mà còn cần lý do à?” Giọng nói của Tiểu Hồng vừa trong trẻo vừa dễ thương nhưng nàng ta hành động rất dứt khoát. Tư Mẫn thấy tay áo màu hồng nhạt giơ lên cao, đầṳ ѵú bị hành hạ đột nhiên đau đớn thấu xương. Tiểu Hồng kẹp lấy kim châm trên núʍ ѵú, từ từ kéo nó ra rồi cắm vào lỗ chảy sữa nho nhỏ, cứ thế mà đâm vào, không hề do dự gì. Như thể chưa hài lòng, nàng ta còn liên tục rút chiếc châm dài ra, tiếp tục đâm vào, cứ lặp đi lặp lại màn tra tấn tàn nhẫn đó mãi rồi mới miễn cưỡng tha cho Tư Mẫn.
“A!”
Núʍ ѵú mềm mại như bị tùng xẻo, cơn đau thấu tim khiến Tư Mẫn ngửa chiếc cổ thon dài ra sau, kêu rên thành tiếng.
Nàng cứ tưởng phu chủ ban thưởng kim châm đã là đáng sợ lắm rồi, không ngờ hôm nay bị em gái cầm kim đâm mình như thế, nàng mới biết là phu chủ ra tay cẩn thận, kìm nén tới mức nào.
Tiểu Hồng cười nhạo, nhìn đầṳ ѵú sưng đỏ đáng thương của Tư Mẫn, nịnh hót Triệu Tiểu Lôi, “Lôi Nhi tỷ tỷ, tỷ nhìn con tiện súc này kêu không khác gì gia súc, trời sinh nên làm súc sinh mới đúng.”Triệu Tiểu Lôi sung sướиɠ khen ngợi, nâng trượng lên định đánh Tư Mẫn, ai ngờ vừa giơ tay lên thì cửa hình phòng đã mở, thành chủ Lăng Uyên vừa vào cửa đã thấy được tình cảnh này. Hắn sửng sốt rồi nhanh chóng bước tới.
Triệu Tiểu Lôi còn chưa buông cây trượng xuống đã bị một chưởng đánh mạnh mẽ hất văng ra.