Đại Tiểu Thư Tư Mẫn

Chương 17:

Không ngoài dự đoán của mọi người, Tư Mẫn đang quỳ dưới đất cảm giác được một ánh mắt lạnh lùng sắc bén lướt tới bên hông, sợi xích vàng trên cổ tay bị kéo căng, nàng không dám ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Lăng Uyên, thân thể mềm mại càng run lẩy bẩy.

“Theo ta thấy nô ɭệ này không hẳn là không muốn, chỉ là không biết nên cởi cái nào trước, hay là để ta tới giúp nàng.” Một người thím từng thân thiết với Tư Mẫn không đành lòng, bà ta cúi người kề sát vào bên tai nô ɭệ đang run rẩy kia, khuyên nhủ, “Ngươi nghe lời đi, thím biết là ngươi bị oan uổng, lòng không cam nhưng chuyện đã tới nước này, ngoài chấp nhận số phận thì ngươi còn làm gì được nữa? sao phải khiến bản thân thêm đau khổ chứ?”

Tư Mẫn im lặng một lát, cuối cùng nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lăn xuống, nàng hất tay bà thím kia ra, cảm kích nói, “Cảm ơn thím đã khuyên, hãy để ta tự làm đi thôi.”

Bà thím thở dài, đứng dậy. Cuối cùng nô ɭệ quỳ dưới đất cũng giơ tay lên chầm chậm cởi dây thừng đỏ trên cổ, khiến tấm vải đỏ mỏng manh gắng gượng che khuất thân thể trượt xuống khỏi đầu vai.

Gương mặt của Lăng Uyên đầy lạnh lùng, hắn cầm sợi dây kéo Tư Mẫn đi đứng, vì Tư Mẫn phải chủ động cho mọi người thấy rõ những dấu vết trên người và những dụng cụ được đeo nên nàng được cho phép đứng thẳng.

Mọi người có thể thấy rõ những dấu vết trên thân thể trắng nõn cùng với đống đồ vật treo trên cơ thể trắng nõn của nàng.

Tư Mẫn bị Lăng Uyên túm lấy, nàng ngoan ngoãn đi theo sát sau lưng hắn, mỗi lần đi bảy bước sẽ tạm dừng lại, nàng xấu hổ phơi bày thân thể, bị ép phải tự giới thiệu những món bị đeo lên người.

“…Châm niệu đạo và đại trinh tiết là do phu chủ tự đeo cho tiện nô, vì tiện nô dâʍ đãиɠ không thể kiểm soát được huyệt da^ʍ và lỗ niệu đạo nên phải bị bịt kín, chịu sự quản lý nghiêm ngặt để tránh làm sai, ảnh hưởng tới thể diện của phu chủ…”

“…Đây là khuyên vυ' và châm lỗ sữa do phu chủ cắm vào… thân là tiện nô, bầu vυ' là thứ sẽ khiến phu chủ vui vẻ, là thứ nuôi con, nhưng vυ' của tiện nô quá nhỏ, núʍ ѵú chưa đủ nhạy cảm không làm cho phu chủ hài lòng, nên phải chịu trừng phạt, bị kim châm từng ngày…”

“…Đây là dấu ấn nô ɭệ do phu chủ khắc lên, khắc vào cái gáy do phu chủ cạo sạch, để nhắc nhở tiện nô ghi nhớ thân phận của mình mọi lúc mọi nơi, tránh nảy sinh ý xoay người thay đổi số phận, mưu đồ muốn thoát khỏi sự quản giáo để chạy trốn. Vết đánh này là hình phạt làm phiền phu chủ, để phạt sự kiêu căng ngạo mạn của tiện nô cùng với những lỗi sai không đếm xuể…”