Lễ cắt đứt là về nhà mẹ đẻ lấy sổ gia phả của gia đình ra, lấy bút son gạch bỏ tên của nô thê đo, sau đó ném hộ tịch đại diện cho thân phận dân thường của cô gái này ném vào lửa, thiêu đốt. Từ đó về sau thân phận của nàng sẽ hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn không còn liên quan gì tới nhà mẹ đẻ, bị cướp đoạt quyền tự do, thân phận và danh dự, làm nô thê của phu chủ, không còn khả năng cứu vãn nào nữa.
Trước cửa Triệu phủ, nhóm nữ quyến trong nhà đã chờ từ trước, người đi đầu là một cô gái có gò má ngọt ngào như tuyết, tóc như mây, đeo châu báu khắp người, là Triệu Tiểu Lôi - cô em gái thứ của Tư Mẫn. Nhưng bây giờ thân phận của bọn họ đã trái ngược nhau. Cô con gái Tư Mẫn từng được cưng chiều hết mực, cao quý bất phàm của Triệu thị giờ đã biến thành nô ɭệ, còn em gái Tiểu Lôi thấp kém như cát bụi so với nàng thì lại biến thành tiểu thư cành vàng lá ngọc, nhận được ánh mắt hâm mộ của mọi người thay nàng.
Triệu Tư Mẫn chỉ đi vài tiếng ngắn ngủi mà đã bị cởϊ áσ, cạo đầu, trên người đầy dấu vết bị đánh, đeo rất nhiều thứ, đâu còn phong thái con thứ Triệu thị ngày xưa nữa?
Lòng Tư Mẫn vừa đau đớn vừa nhục nhã, không còn mặt mũi nào gặp bất kỳ ai trong nhà với thân phận này nữa. Thấy Triệu phủ từng cho nàng vinh quang vô hạn càng ngày càng gần, mỗi bước đi của nàng lại nặng nề thêm một chút. Vốn là nàng cúi đầu thấp xuống, bây giờ lại càng cúi thấp hơn, giấu đi nước mắt phẫn nộ không cam lòng dưới hàng mi dài.
Giờ phút này, Triệu Tiểu Lôi đã chờ lâu rồi, người chị Triệu Tư Mẫn từng ở trên cao, làm mưa làm gió trên đầu ả đã biến thành nô thê của Lăng thành chủ. Sau này Tư Mẫn không còn là thiên kim đại tiểu thư phong hoa tuyệt đại gì nữa, ngay cả tỳ nữ có thân phận thấp kém nhất trong nhà còn cao quý hơn nàng nhiều, nàng không còn tư cách gì tranh giành với ả nữa.
Lòng Tiểu Lôi cực kỳ vui sướиɠ, ả nhìn lướt qua thân người Lăng Uyên cao lớn tuấn tú, nhìn thẳng về phía người xinh đẹp đi sau lưng hắn kia.
Triệu Tư Mẫn cực kỳ khép nép, đi chân trần, hai bàn tay mảnh khảnh chắp lại trước người, hai cổ tay của nàng bị trói bằng một sợi xích vàng, Lăng thành chủ là người cầm đầu dây còn lại, nàng đang đi từng bước về phía Triệu phủ. Chỉ có một tấm vải đỏ mỏng manh phủ lên người nàng, hai núʍ ѵú nhô lên khỏi tấm vải, qua mảnh vải xuyên thấu có thể thấy được hai chiếc khuyên vàng nho nhỏ rũ xuống trên núʍ ѵú đỏ sẫm. Mái tóc đen được chăm sóc xuống mười tám năm đã bị cạo sạch, cái đầu trống trơn cúi thấp. Mặc dù không thể thấy rõ vẻ mặt của nàng nhưng Tiểu Lôi có thể thấy được dấu ấn nô ɭệ đỏ tươi và đỉnh đầu, cùng với những vết đỏ loang lổ trên mặt nàng.