Đại Tiểu Thư Tư Mẫn

Chương 13:

Lúc này, Triệu Tư Mẫn nằm dưới đất, đầu tróc, trên da đầu sau gáy là tên của phu chủ, trên núʍ ѵú đáng thương trên ngực bị đánh sưng đỏ, dựng thẳng lên, sau đó bị ép đeo khuyên vυ'. Trên đầṳ ѵú là hai chiếc khuyên màu vàng có chuông, lỗ chảy sữa chưa từng bị chạm vào, lúc này lại bị ngân châm dài nhỏ cắm vào thật sâu, run rẩy tội nghiệp, nhìn qua cực kỳ đáng thương, khiến người ta không nhịn được muốn chà đạp. Mà huyệt thịt ở nửa người dưới trơn bóng không có lông thì bị những lớp kim loại khóa chặt, không thể nhìn thấy chút cảnh xuân nào.

Dáng vẻ của nô thê khi bị đeo những thứ này lên lại ngoan ngoãn nghe lời, Lăng Uyên rất hài lòng, nhưng hắn vẫn thốt ra những lời lạnh lùng nghiêm khắc:

“Nàng tự tới góc tường uống hết hai bình nước kia đi, chúng ta tới nhà họ Triệu để làm lễ cắt đứt.”

“Hai bình?” Thân thể trần trụi của Tư Mẫn run rẩy mà không kiểm soát được, khiến hai khuyên vυ' trước ngực kêu vang leng keng, nàng không nhịn được cầu xin tha, “Phu chủ, hôm nay nô gia tới đây mà chưa kịp bài tiết, bây giờ bụng đã căng đầy, xin phu chủ thương tiếc…”

“Ba bình!”

Tư Mẫn khóc lóc giàn giụa nhưng vẫn run rẩy đi uống nước, sau khi nàng uống nước xong, chiếc bụng vốn bằng phẳng lại phình to như có thai ba tháng.

Tư Mẫn đáng thương cứ tưởng nàng nhịn được là xong, ai ngờ đó chỉ mới là bắt đầu. Sau này bụng của nàng không chỉ phình to như thế mà lúc nào cũng chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nướ© ŧıểυ của phu chủ.

Sau đó là lễ cắt đứt. Lễ cắt đứt, vừa nghe tên cũng có thể biết, đó là về nhà mẹ đẻ, xóa hộ tịch, từ nay về sau Tư Mẫn sẽ nhập hộ tịch của nhà phu chủ, tất cả tự do và danh dự đều bị tước đoạt, không được đối xử như một con người.

Nhưng đó không phải lý do Tư Mẫn sợ lễ cắt đứt. Lễ cắt đứt ở Nam Thành yêu cầu tất cả mọi người ở nhà mẹ đẻ đều tới, tân nương bị ép phải cho mọi người xem hình phạt và những thứ bị treo trên người do phu chủ ban thưởng, thể hiện mức độ được nhà chồng coi trọng.

Nói cách khác, khi làm lễ cắt đứt này, cái đầu trọc, núʍ ѵú và nửa người dưới bị trừng phạt nghiêm khắc sẽ bị cho người nhà xem hết.

Đó là hình phạt đau đớn nhất với Tư Mẫn, cũng là nỗi sỉ nhục lớn nhất. Nếu là người khác thì còn thôi, điều khiến nàng không thể chấp nhận nhất là mình phải thể hiện hình ảnh thấp kém, đê tiện, thê thảm của mình trước những người nàng từng khinh thường nhất như đám người Lôi Nhi…

Nhưng gia pháp nghiêm khắc của nhà họ Lăng không cho Tư Mẫn quyền chống lại. Chẳng bao lâu, nàng đã bị cô cô quản giáo dẫn vào, quấn trong một chiếc áo choàng màu đỏ, đẩy ra khỏi phòng tra tấn, bị phu chủ Lăng Uyên dẫn ra cổng nhà họ Lăng.

Trong thủ tục kết hôn của Nam Thành cũng có mục tân lang tân nương đi dạo phố. Sau khi những người phụ nữ kết hôn xong sẽ được chồng nắm tay dẫn đi dạo phố, nhưng nữ nô ɭệ chịu lễ nô ɭệ phải đi như thế nào thì phải xem sở thích của phu chủ. Có rất nhiều phu chủ đeo xích trên người nô ɭệ mới, kéo xiềng xích bắt nô ɭệ bò sát dưới chân chủ nhân.Trước ngực Tư Mẫn là hai núʍ ѵú vừa bị đánh xong, sưng đỏ đáng thương, bây giờ lại bị móc hai chiếc khuyên vàng to lớn, Lăng Uyên nắm lấy một đầu của sợi xích, kéo Tư Mẫn cúi đầu đi dạo phố sát sau lưng hắn.

So với những nô ɭệ khác, đây đã là cách đối xử giữ thể diện cho nàng rồi, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất chật vật. Nàng gắng gượng xốc tinh thần lên, cảm ơn Lăng Uyên rồi cúi đầu đi theo sau lưng hắn.

Nhà họ Lăng là gia tộc đứng đầu Nam Thành, nhà họ Triệu thì là danh gia vọng tộc, hai nhà làm thông gia với nhau, là hai thế lực mạnh cùng hợp tác, nhưng nghe nói con thứ Triệu Tư Mẫn của nhà họ Triệu vốn có thân phận cao quý, nhưng vì phạm lỗi nên bị phạt, đánh mất thân phận và địa vị, bị biếm làm hạ nữ, bị Triệu thị đưa cho người nhà họ Lăng để làm nô thê. Trong nhà họ Lăng có rất nhiều quy tắc, dân chúng đều muốn xem đứa con thứ từng là cành vàng lá ngọc của Triệu thị đã bị dạy dỗ trông như thế nào, nên bọn họ đều ra phố xem lễ.

Cánh cửa nặng nề của nhà họ Lăng mở ra, gia Lăng thị tuấn tú mặc áo đỏ bước ra, sau lưng hắn là một nữ nô ɭệ đầu tróc, mặc áo đỏ cúi đầu bước theo.

“Đây là con thứ của Triệu thị đó sao? Cúi đầu thấp quá không thấy rõ mặt mũi gì cả…”

“Nô thê nhà họ Lăng mà ngươi cũng muốn xem à? Ngươi muốn chết chứ gì? Nhưng cạo đầu trọc xinh đẹp quá, sau này chúng ta cũng sửa quy tắc, cạo tóc cho đám nô ɭệ thấp kém kia đi.”

“…”

Trong tiếng bàn tán xôn xao của dân chúng trong thành, cuối cùng đoàn người cũng di tới cổng Triệu phủ.