Mộng Xuân

Chương 4

Lúc kết thúc kỳ thi, Lily nghe những người khác trong cùng buổi thi nói rằng thầy giám thị kia là giáo viên lịch sử của học viện cao cấp, tên là Kylo.

Nghe nói anh ta là một học giả rất xuất sắc, vốn nên nhậm chức ở viện nghiên cứu của đế quốc, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà anh ta phải đến học việc Thánh Chân làm một giáo viên bình thường.

“Bè phái trong giới học thuật của đế quốc rất phức tạp, chắc là bị chèn ép rồi.”

“Nghe nói là tự anh ta yêu cầu tới đó.”

“Làm sao có thể chứ!”

Lily nghe những lời tạp nham này xong, thực sự không có cách nào buông bỏ giấc mơ đó xuống được.

Cô đến lớp lịch sử của học viện cao cấp, phát hiện nơi này giống y hệt với căn phòng học trong giấc mơ nhưng cô trước đây chưa từng thấy căn phòng này bao giờ. Nơi cô ngồi trong mơ lại vừa hay là vị trí của Ophelia, trên chỗ ngồi có bảng tên của “Ophelia”.

“Đây là giấc mộng tiên tri sao…” Lily lo lắng mà suy nghĩ.

Ở thế giới này có một số ít người có năng lực đặc biệt, nói không chừng năng lực đặc biệt của cô chính là tiên tri.

Tên giáo viên cầm thú đó sẽ xâm phạm Ophelia ở đây sao?

Lily càng nghĩ lại càng không yên lòng.

Cô vừa sợ, vừa lo lắng cho Ophelia. Nghĩ tới nghĩ lui cô quyết định đêm nay đi lớp lịch sử xem đến tột cùng sẽ xảy ra cái gì.

Kết quả là nguyên đêm trôi qua cũng không có cái gì xảy ra hết.

Cô coi sách đến muốn ngủ.

“Sao giờ này còn ở trong phòng học?” Bất thình lình một giọng nam truyền tới làm cô thiếu chút bị dọa mất hồn.

Lily nhảy dựng rồi thét lên.

Bóng dáng cao to đứng ngay cửa, chiếc kính gọng vàng một tròng che đi ánh mắt lạnh lẽo tinh tường, bộ đồ tây thẳng thớm không một nếp nhăn, khí thế khắp người làm cho người ta sợ hãi.

“Thầy Kylo” Lily hoảng hốt lo sợ mà nhặt sách lên: “Em, em đang ôn tập ở đây…”

Đối phương cắt ngang cô rồi lạnh lùng nói: “Đến thư viện đi. Lớp học đêm nào cũng đều phải khóa cửa.”

Lily ảo não trốn khỏi ra.

Cả đêm, từ đầu tới cuối Ophelia đều không xuất hiện. Giấc mơ kia quả nhiên chỉ là giấc mơ thôi, không có ý nghĩa gì hết.

“Chắc là ôn tập cực khổ quá rồi.” Lily cáu kỉnh trở về ký túc xá, coi sách, tắm rửa, ngủ.

Ngày hôm sau, thành tích thi đã được công bố rồi.

Bởi vì mãi phân tâm mà cô làm bài thi chẳng ra làm sao cả, chỉ vừa đạt chuẩn. May mắn là đề thi cực kỳ khó, phần lớn thành tích của học sinh đều không tốt.

Theo bảng thứ hạng thì cô bị đưa vào lớp D.

Học viện cao cấp có sáu cấp lớp học, ABCDEF. Học sinh của học viện trung đẳng sẽ dựa theo thứ hạng thành tích kỳ thi lên lớp mà đưa vào các cấp lớp học khác nhau. Lớp F đều là những đứa chẳng ra sao cả, học sinh lớp A thì đa số thông minh vượt trội.

Đồng thời, học viện cao đẳng còn thiết lập hội học sinh.

Hội học sinh không những yêu cầu thành tích tốt mà còn phải có gia thế tốt. Vì dụ như công chúa Bắc Cảnh Ophelia là thành viên hội học sinh.

“Ophelia…” Lily thực lòng không yên tâm.

Cô cứ cảm thấy bản thân không phải là tự nhiên khi không mơ thấy thứ đó. Nếu như có thể gặp Ophelia một chút, thử tìm cách dụ cô ta nói ra thì tốt rồi.

Ôm lấy suy nghĩ này, trước khi bắt đầu học Lily đi một chuyến đến hội học sinh.

Hội học sinh là một tòa kiến trúc giống như điện thần cổ điển, do thành viên khóa trước quyên tặng mà xây nên, trông xa hoa hết sức.