Mộng Xuân

Chương 3

Khi cô cầm chiếc túi xách bước vào điểm thi thì tưởng chừng như bị sét đánh.

Vị giáo viên gác thi đang đứng trên bục giảng, chính là kẻ đã cưỡиɠ ɧϊếp cô trong giấc mơ.

Anh ta mặc một bộ đồ tây thẳng thớm, đeo chiếc kính gọng vàng một tròng. Dáng vẻ cao gầy lại khôi ngô, thần thái có cảm giác văn nhã mà lạnh nhạt, cử chỉ vô cùng xa cách.

“Để đồ đạc ở nơi quy định, kỳ thi sắp bắt đầu rồi.” Giáo viên liếc cô một cái, có vẻ không hề có ấn tượng gì về cô.

Lúc Lily đặt túi xuống tay cũng đang run rẩy, còn không cẩn thận mà đánh rơi bút. Hành động này làm, cho giám thị rất nghi ngờ, anh ta nói: “Trong túi của em có cái gì?”

“Giấy, giấy vệ… Sinh.” Sắc mặt Lily trắng bệch.

Trông cô đáng ngờ quá rồi.

Giáo viên lại nói: “Lấy ra.”

Lily chỉ đành lôi đồ trong túi ra, là một miếng băng vệ sinh. Bạn học bên dưới đều cười ha ha, giáo viên gác thi hắng giọng một cái, rồi lẳng lặng đặt vật cá nhân này vào lại trong túi của cô.

“Yên lặng, chuẩn bị thi.” Anh ta nghiêm khắc liếc nhìn một vòng, học sinh bên dưới đều yên lặng.

Suốt cả buổi thi, Lily hoàn toàn không có cách nào tập trung sự chú ý nổi. Cô cứ nhịn không được mà nhìn lén giám thị.

Trước đây cô chưa từng gặp bao giờ, hẳn là giáo viên bên học viện cao cấp. Dáng vẻ trẻ trung hơn những giáo viên có thâm niên khác, có lẽ là khoảng ba mươi tuổi, ngoài huy chương nhà giáo ra thì trên người không hề có gia huy nào khác, có thể là dân thường?

Anh ta gác thi khá là dễ dãi, không mấy quan tâm tình hình làm bài thi của học sinh ra sao, cứ mãi vùi đầu trong cuốn tạp chí.

Đúng là một người thiếu trách nhiệm, nhưng chỉ nhìn vẻ ngoài thì hoàn toàn không thể tưởng tượng được anh ta là loại người sẽ ra tay với học sinh.

Trong phòng thi cũng có mấy thiếu nữ quý tộc có vẻ ngoài vô cùng xuất chúng nhưng anh ta thậm chí không thèm nhìn thẳng.

Cho nên mới nói, giấc mơ kia thật là kỳ lạ.

Cô rốt cuộc tại sao lại mơ thấy cái thứ kia… Thật sự là do ôn tập quá mệt nên suy nghĩ rối loạn sao?

“Em có chuyện gì sao?” Ngón tay của giám thị gõ nhẹ lên bàn cô:”Cứ nhìn qua bên này.”

Bên cạnh truyền đến tiếng cười thầm.

“Yên lặng.” Giám thị nghiêm túc nói. Giọng anh ta rất trầm, không kiên nhẫn, có hơi kỳ lạ, cảm giác vừa xa cách lại vượt trội. Giống như người đang đứng bên ngoài đĩa petri quan sát chuột bạch.

Lily vội vã cúi đầu, dứt bỏ suy nghĩ lộn xộn tiếp tục làm bài.

Cô bất giác chủ động khép chặt chân lại, cảnh tượng bị cưỡиɠ ɧϊếp trong giấc mơ vẫn còn rõ rành rành ngay trước mắt, làm cho cửa huyệt của cô ân ẩn đau, không dám nhìn thẳng vào người đàn ông này.

Kỳ thi này cô thể hiện không được tốt, chảy mồ hôi mãi, nhịp tim nhanh hơn, đầu óc loạn cào cào đều bởi vì giấc mơ đêm qua.