Bàn tay mềm mại ấm áp chụp vào trên vai của Cao Thư, lập tức lùi lại, cô nhìn thấy Tiết Tuyết vượt qua mình đi đến khóa cửa trước rồi khóa cả cửa ban công nhưng lại không hề có ý định ngăn cản.
Tiết Tuyết quay người, ánh mắt gặp nhau giữa không trung, rạo rực cũng tràn đầy sốt ruột. Con ngươi màu nâu tựa lưu ly hợp thành thực chất, bên trong chứa đựng hình bóng nho nhỏ của Cao Thư, cô liên tục hít sâu một hơi.
Tiết Tuyết đột ngột cười ra tiếng, gương mặt đẹp lập tức phóng đại vô hạn trước mắt Cao Thư, đến gần rồi nói: "Ướt rồi sao hả?" Cô ấy tằng hắng một tiếng, trong giọng nói vừa lười biếng vừa gợi cảm, trong chuyện làʍ t̠ìиɦ thì hiệu quả của giọng nói này càng kéo dài gấp mười lần.
Cơ thể Cao Thư rất mẫn cảm cũng gần một năm chưa làʍ t̠ìиɦ, chỉ nhớ lại một chút thôi mà dễ dàng bị quân lính tan rã.
Tiết Tuyết không hề cho cô cơ hội phản ứng, đã cúi đầu hôn lên môi của cô.
Cảm xúc ướŧ áŧ, mềm mại trên cánh môi cùng mùi hương thơm ngát thuộc riêng về người phụ nữ tràn vào xoang mũi của cô, khiến trong phút chốc, đầu óc của cô trống rỗng, suýt chút là nhịn không được mà hừ ra tiếng.
Tiết Tuyết mở mắt ra nhìn gương mặt ngày đêm nhớ thương đang gần trong gang tấc của mình, vừa động tình lại vừa ẩn nhẫn, mặt mày không nhịn được mà cong nhẹ lên.
Cô ấy ngậm môi trên của Cao Thư, duỗi đầu lưỡi liếʍ láp qua vành môi tinh xảo của cô, cảm nhận rõ hô hấp của cô gái tăng thêm vài phần, cô ấy mập mờ nỉ non một câu: "Cao Thư à, đừng chịu đựng nữa, làm một lần cũng không sao mà."
Cao Thư mím chặt răng, không chừa ra chút kẽ hở nào, cô ấy đột ngột đổi hướng, bàn tay cách lớp váy chụp lên bầu ngực cao ngất, một tay thì vòng ra phía sau kéo mở khóa kéo cúp ngực.
Chỉ một thoáng váy đã trượt xuống đến phần eo, hai bầu ngực trắng như tuyết hơi nhếch lên giữa lớp áσ ɭóŧ lỏng lẽo, rộng rãi khoác nhẹ trên vai.
Ngay lúc Cao Thư cảm nhận được một cơn mát lạnh khác thường, hoảng hốt duỗi hai cánh tay muốn đẩy người phụ nữ bên cạnh ra, nhưng dù làm sao cũng không làm được, người phụ nữ tựa như một con rắn không xương cố sức bám chặt vào.
Lúc cảm nhận được bàn tay chụp lên bầu ngực mềm mại thì hai chân Cao Thư đã nhũn ra, thỉnh thoảng những điểm mẫn cảm trên ngực còn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến, chỉ một thoáng một cảm giác tê dại tựa như dòng điện xông thẳng lên đầu, Cao Thư nhịn không được mà hừ nhẹ ra tiếng.
Tiết Tuyết thừa dịp cô nấc ra tiếng mà chui đầu lưỡi vào trong khoang miệng của cô, quấn quýt cùng lưỡi của cô, làm cho nụ hôn này càng sâu hơn.
Cô cảm thấy mình thở không được, cơ thể có một dòng điện tuôn về phía bụng dưới, phía dưới có cảm giác ngứa ngáy khó chịu, eo cũng trùng xuống, vì muốn mình không quá chật vật mà cô ôm lấy chân người phụ nữ.
Tiết Tuyết kịp thời rút lui khỏi môi của cô, nói khẽ vào tai của cô: "Muốn không?"
Lúc Cao Thư hoàn hồn lại rồi ngồi trên bàn công tác thì hai tay cô thì chống đỡ trên bàn làm việc, từng đốt ngón tay siết đến mức trắng bệch, hô hấp cũng lộn xộn.
Qυầи ɭóŧ cũng bị kéo đến tận đầu gối tự khi nào.
Tiết Tuyết nhìn chằm chằm vào phía dưới của cô đến mức không dời mắt nổi.
Bướm của cô quá đẹp, hai mép thịt hồng phấn no đủ, âm thần cũng nhẹ nhàng rung động theo từng đợt khẽ đóng khẽ mở của cửa âʍ đa͙σ, một điểm nhỏ màu hồng phấn nhô lên, mỗi lần cửa bướm phun ra một luồng dịch trắng thì sẽ phun ra viên đậu nho nhỏ này, sau đó thuận theo bắp đùi mảnh khảnh mà chảy xuống.
Cao Thư nhìn thấy cảnh tượng dâʍ đãиɠ này thì hoảng hốt dùng hai tay che chắn lại.
"Thư Bảo, cơ thể của em vẫn thành thật như thế ha?"
Cao Thư nghe thấy câu này thì mặt mày đỏ ửng lên như quả cà chua, cơ thể của cô càng lúc càng nóng, chính mình cũng có thể cảm nhận được bướm mình đang không ngừng tuôn ra dòng nước ấm.