Ngu Hoan làm cho mình một bát yến mạch sữa tươi, thêm một nắm lý chua đen và hạt vừng trắng, ngồi trước bàn ăn múc từng thìa từng thìa ăn, ngừng nghỉ trong giây lát trả lời:
“Đó là Doãn Thừa Yến.”
Hà Hựu Hân:
“...”
Ngu Hoan không cảm xúc:
“Chị không có khả năng với anh ấy.”
Hà Hựu Hân ngây ngốc há hốc mồm, đè nén suy nghĩ thật của mình, lý trí nói:
“Anh ấy không giống trong tưởng tượng của em...”
Cũng khác với hình ảnh bức bình phong nhìn thấy ở cửa hàng sườn xám mấy hôm trước!
Lúc đó khí chất bí ẩn, trong vô hình còn tồn lại một loại áp chế.
Dáng vẻ hôm nay đạp xe ở ngoài cửa, chính là ánh mặt trời, ấm áp, hài hước lại có giáo dục, giống như du học sinh trở về, lúc bình thường chìm đắm trong nghiên cứu học thuật.
Kết quả thế mà lại là vị thần “Nam Thành không thể nói”?!
“A, vỡ mộng...”
Hân Hân ngửa mặt lên thở dài.
Ngu Hoan chỉ mỉm cười, không nói gì.
Cô rất hiểu cảm giác trực quan của Hà Hựu Hân đối với Doãn Thừa Yến.
Chẳng phải lúc đầu cô cũng như vậy sao, từng bước từng bước bị điểm sáng trên người của anh thu hút, từng chút từng chút say đắm ỷ lại sùng bái anh.
Nhưng anh sinh ra trong gia đình quyền thế bậc nhất như thế, nếu không phải công chúa cực kỳ giàu có môn đăng hộ đối thì cũng đừng mơ mộng viển vông.
Ở trong thế giới của anh, có rất nhiều chuyện ngay cả bản thân anh cũng không thể kiểm soát được.
“Chị Hoan, bọn chị thực sự không có khả năng sao?”
Hà Hựu Hân không bỏ cuộc dò hỏi, tự mình nói:
“Sau khi bị Nam Thành không thể nói tấn công chính diện, em đã thay đổi cách nhìn về anh ấy rồi, còn có người nổi tiếng trên mạng kia, trực giác nói cho em biết Doãn Thừa Yến cố ý thuê người chọc tức chị, chậc, mánh khóe nhỏ... Nhưng nghĩ lại cũng có chút đáng yêu.”
Ba năm...
Gần như từ đồng phục học sinh đến váy cưới, cho dù giữa chừng xảy ra chuyện gì, chỉ cần cố gắng nỗ lực, sẽ luôn có cách tháo gỡ khúc mắc mà phải không?
“Đáng yêu ở đâu?”
Ngu Hoan trừng mắt nhìn cô ấy, ánh mắt cúi xuống nhìn túi rác còn nguyên trong tay cô ấy:
“Em ở đây ăn sáng, em cầm túi rác là có ý gì? Muốn thêm thức ăn cho chị sao?”
Hân Hân hoàn hồn, đánh trống lảng a a ô ô, đi ra ngoài ném rác QWQ.
*
Những điều vô nghĩa của Hà Hựu Hân mang đến cho Ngu Hoan một số cảm hứng.
Giữa cô và Doãn Thừa Yến cho dù là bắt đầu hay kết thúc, vẫn luôn là cô nắm quyền chủ đạo.
Không lý do gì tuổi già mà lại lùi bước, bị anh dắt mũi.
Ăn sáng xong, Ngu Hoan trở về phòng lấy điện thoại, đăng nhập vào Weibo, vào siêu thoại* của mình, kéo xuống dưới, không lâu sau, quả nhiên nhìn thấy một fan hâm mộ tên là “Mật Hạnh Nhi” đang ra sức tuyên truyền bộ phim mới sắp quay của cô.
(Siêu thoại hay Super Topic: gần tương tự như một group trên Facebook. Mỗi người nổi tiếng hay nhân vật đều sẽ có 1 siêu thoại chính thức. Bất kỳ tin tức gì liên quan tới người nổi tiếng, nhân vật đều sẽ được đính kèm siêu thoại để giúp gia tăng độ nhận diện, mức độ thảo luận.)
Có 16 cấp siêu thoại, nhưng chỉ cần nhìn vào người này, độ trung thành thực sự rất cao...
Hân Hân cũng chỉ mới cấp 17, chẳng trách có ấn tượng sâu sắc đối với cô.
Ấn vào trang chủ của “Mật Hạnh Nhi”, 23.000 người theo dõi, thông tin xác thực là: Beauty blogger.
Nội dung Weibo không khác gì những người nổi tiếng khác, thường giới thiệu các loại sản phẩm làm đẹp dùng thử của các thương hiệu lớn tự chụp, thỉnh thoảng đăng một số bài về quần áo túi xách phụ kiện, phối hợp với chụp ảnh đường phố.
Du lịch cũng ở trong nước, bình thường nghiêm túc đi học, nhìn bối cảnh trường học có lẻ là trường Đại học Giao Thông ở thành phố này, thứ bảy hàng tuần sẽ cố định đến phòng tập yoga có tên “Tố Mĩ”, dù là mưa hay nắng.
Ngoài điều này, sở thích lớn nhất là theo đuổi thần tượng.
Ngu Hoan là thần tượng duy nhất.
Chia sẻ bảng xếp hạng thổi rắm cầu vồng* chưa bao giờ giảm, đăng đều đặn mỗi ngày, cùng với một số hoạt động tâm lý mà người khác không thể hiểu được.