Lỡ Chúng Ta FA Cả Đời Thì Sao

Chương 32: Tôi rất thích như những thứ hư vô như ước mơ và tình yêu

Khi năm 2015 còn chưa tới, năm 2014 chuẩn bị kết thúc, tôi đã ước cho mình 10 điều, 10 điều ước vô cùng nhỏ nhoi. Tôi muốn làm được 10 món ăn trong sách dạy nấu ăn, với thi được chứng chỉ tiếng Nhật, muốn có một anh bạn trai, muốn mua những cái gì cái gì đó, muốn đọc được bao nhiêu cuốn sách, muốn viết được bao nhiêu chữ... Ngày tháng lặng lẽ trôi qua, tôi thử đếm xem mình đã thực hiện được bao nhiêu mục tiêu trong danh mục ấy, nói thật lòng là chẳng được bao nhiêu. Tính đến thời điểm hiện tại tôi chỉ học được có 2 món ăn, trong đó có 1 món bị người ta nhận xét là không có mùi vị gì, tiếng Nhật của tôi càng ngày càng bị thui chột, mục tiêu mua sắm thì đã thực hiện được, số sách đọc đã vượt chỉ tiêu, công việc viết lách cũng nhiều hơn dự kiến. Có thể thấy những mục tiêu khiến cho bản thân tôi trở nên hoàn thiện và tốt đẹp hơn đều chưa thực hiện được. Thực ra những điều này vốn không được coi là mơ ước, cái gọi là mơ ước, tôi nghĩ đó đều là những điều mà tôi không dám nói ra, sợ làm mất giá trị của nó, sợ khi không thực hiện được nó sẽ lại tự trách chính mình, vì thế tôi muốn âm thầm thực hiện hơn. Ước mơ là những điều mà rất nhiều khi nghĩ về nó ta sẽ thấy đau lòng, mỗi khi đêm về, nghĩ đến việc nó thật khó để thực hiện, là chỉ biết vỗ ngực tự trách, là rất nhiều lần chỉ biết than chau mày. Muốn trở thành một người hoàn mỹ hơn có lẽ cũng chính là một ước mơ. Bạn muốn gầy đi vài cân, đó cũng chính là một hành trình không dài không ngắn.

Tuy nhiên bạn biết rõ để có thể gầy đi được vài cân, bạn sẽ phải chạy một quãng đường rất dài, phải đổ nhiều mồ hôi, phải sửa được thói quen trì trệ trong tính cách, mùa đông tuyệt đối không được ngủ nướng. Có lẽ đến cuối cùng bạn vẫn chẳng gầy đi được cân nào, nhưng bạn vẫn sẽ trở nên tốt đẹp hơn và ít nhất là bạn sẽ không còn trì trệ ì ạch nữa, bạn trở thành một người có tính cách kiên nghị, sáng sớm mùa đông nhiệt độ chỉ có âm mấy độ, nhưng bạn vẫn rời khỏi chiếc giường ấm áp, lao ra ngoài kia chạy vài vòng. Bạn giống như một người sưu tầm tem, đánh dấu rất nhiều địa điểm trên bản đồ. Bạn nói rằng ước mơ của bạn chính là có thể dán kín tất cả những địa danh ấy. Bạn yên tâm, bạn sẽ không bao giờ có thể dán kím được, nhưng bạn có thể sống trong nó. Bạn sống theo sở thích của mình, đi tới những nơi mà mình luôn muốn đến, thật vui vẻ biết bao. Trước đây tôi đã từng viết một bài văn có tên " Năm 20 tuổi tôi từng tưởng tượng ra cái chết ", câu nói cuối cùng tôi đã viết như sau: " Đời này chẳng dám mong cầu gì ngoài tình yêu và tự do ". Chữ " yêu ", nếu lưu chữ " yêu " trong điện thoại vậy nó sẽ luôn đứng đầu trong danh bạ.

Tôi sống ở đời chưa thể tính là lâu, so với vũ trụ và trăng sao, tôi chỉ là một hạt nhân nhỏ bé. Trong hơn 20 năm vẻn vẹn sống trong thế giới này, tôi chưa được chứng kiến quá nhiều tình yêu, trên đường tình chỉ là một tay mơ, đẳng cấp không đáng được nhắc tới. Rốt cuộc thế nào là yêu, hay thu hẹp phạm vi lại một chút, thì thế nào là tình yêu, tôi vốn chẳng hiểu được. Cứ suy nghĩ đơn giản một chút là được, trong phạm vi mà tôi có thể lý giải thì tất cả những sự vật sự việc có liên quan tới người mình yêu đều là tình yêu. Có thể đó chỉ là một chiếc vỏ chai rỗng nhưng trên đó còn lưu lại dấu môi của người mình yêu; có thể đó chỉ là một cuốn sách có tên người ấy, tới khi người ấy tự tay mở trang sách đó ra khỏi hẳn là sẽ vui vẻ lắm; cũng có thể đó là mùi vị riêng biệt của người đó, là nụ cười của người ta được khắc sâu trong tâm trí. Tất cả đều là tình yêu.

Trong chương trình The Voice of China, Uông Phong rất thích hỏi câu " ước mơ của bạn là gì? ", cộng đồng mạng không ngừng chế nhạo anh ấy tại sao trong một chương trình mang tính giải trí như vậy cứ phải đề cập tới ước mơ. Tôi không có ác ý gì với Uông Phong cả, nhưng tôi thường hay nghĩ con người ta đã bao lâu rồi chưa nhắn tới hai từ " ước mơ ", từ khi nào mà hai từ " ước mơ " này trở thành chủ đề để người ta cười nhạo, bông đùa? Trong cuộc sống, tôi cũng chẳng bao giờ nhắc tới ước mơ, nhưng tôi vẫn đang âm thầm sống cho ước mơ của chính mình. Tuy có đôi khi phải tạm thời rời xa nó, nhưng đa phần thời gian tôi sẽ dùng để tiến về phía nó. Khi viết Khách tới Hà Lan, Bắc Đảo nói rằng, " Khi đó chúng ta có một giấc mơ về văn học, về ước mơ, về tình yêu, về những chuyến du lịch vòng quanh thế giới. Hôm nay chúng ta cùng nâng chén rượu, khi tiếng chạm cốc vang lên, ta biết rằng đó chính là âm thanh của những giấc mơ tan vỡ."

Rất nhiều người khi đọc những dòng này sẽ cảm thấy nhói trong tim, chúng ta đều là những người từng yêu, từng ước mơ, vậy sao hôm nay lại phải lang thang tới quán cóc ngồi nhâm nhi ly rượu đã quá tam tuần? Sau này, chúng ta đều cho rằng những từ ngữ như tình yêu, ước mơ đều chỉ là hư vô, bởi vì rất nhiều người chỉ nghe nhắc tới vẫn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, càng đừng nói tới việc thực hiện, để rồi bắt đầu hoài nghi nó có thực sự tồn tại hay không. Đương nhiên là nó tồn tại rồi, nếu không thì làm sao lại có nhiều người hi sinh trên con đường theo đuổi tình yêu và ước mơ như vậy chứ? Chính vì họ đều tin rằng nó tồn tại và đang nỗ lực để thực hiện nó.

Còn việc có thành công hay không, những người đã dũng cảm theo đuổi tình yêu ước mơ được xứng đáng được giơ ngón cái tán dương. Cho dù kết quả ta không đạt được giải nhất, nhưng chí ít ta có giải tham gia, còn có thể vỗ ngực mà nói rằng: Con đường đó ông đã từng đi qua rồi. Tôi thực sự rất thích những từ ngữ hư vô như tình yêu ước mơ, chúng khiến tôi cảm thấy tôi không hổ thẹn với đời, còn có lý do để sống." Khi bạn yêu một người, bạn sẽ luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp, bạch mã, tường vy, tình yêu và nước mắt, trong tâm trí của bạn chỉ toàn là những thứ này, muốn viết nên một câu chuyện có nhân có quả, muốn thấu hiểu mọi hỉ nộ ái ố.

Bạn nói với chính mình rằng, đúng rồi, chính là người đó. Nhưng có một điều đáng tiếc là mọi chuyện chẳng bao giờ diễn ra theo như những gì bạn tưởng tượng. Tình yêu giống như một chú ngựa đen bất kham, một khi đã cưỡi lên thì nó sẽ đi đến bất cứ nơi đâu, bạn có muốn ghìm cũng không ghìm được nó". Tôi nhìn thấy bình luận này tin diễn đàn âm nhạc của mạng 163.com, bạn ấy viết hay quá. Tôi cũng muốn được như chú ngựa bất kham ấy theo đuổi tình yêu, theo đuổi ước mơ. Tôi sẵn sàng dâng hiến tất cả những điều tốt đẹp mà mình đã trải qua cho tình yêu ước mơ, dù như thế nào cũng cảm thấy mình thật sự rất yêu thích chúng.