Trong biệt thự lớn ở tùy thân không gian, ti vi được đặt ở phòng khách đang chiếu một bộ phim điện ảnh kinh điển về tình yêu.
Lúc nãy Thường Trạch đi theo Trình Mộ đến kho chứa đĩa phim điện ảnh và truyền hình, hàng nghìn đĩa phim chất đống thành một núi nhỏ, chiếm đầy cả kho hàng, đoán chừng xem mười năm cũng không hết được.
Thế giới này mặc dù là bắt nguồn từ tiểu thuyết, nhưng rất nhiều chi tiết đều được tự hoàn thiện và cũng rất phát triển, tỷ như nền công nghiệp văn hóa, trong tiểu thuyết gốc không miêu tả nhiều về những điều này, nhưng thật ra vẫn tồn tại.
Cho dù nói cho người sống thế giới này rằng thế giới mà bọn họ đang sống là một quyển tiểu thuyết thì bọn họ cũng sẽ không tin được.
Có rất nhiều đĩa phim điện ảnh và truyền hình không có trong thế giới nguyên bản của Thường Trạch, giống như bộ phim điện ảnh tình yêu kinh điển này.
Cậu không quá hứng thú với phim điện ảnh về chủ đề tình yêu nhưng lại rất tò mò với dòng phim kinh điển, muốn xem một bộ phim có thể ví như "Titanic" của thế giới này là bộ phim như thế nào.
Còn về chuyện vì sao Trình Mộ lại chọn phim điện ảnh để chiếu thì cậu không có nghĩ nhiều, dù sao thì lúc đó cậu cũng thấy là Trình Mộ cũng chỉ tùy tiện chọn mà thôi.
Nhưng mà giờ phút này chỉ có ba phần sự chú ý của cậu tập trung ở trên ti vi, bảy phần còn lại cậu tập trung vào phòng bếp ở bên cạnh, ánh mắt thường xuyên ngóng trông vào trong phòng bếp.
Lúc nãy sau khi Trình Mộ chiếu bộ phim điện ảnh xong thì nói một câu: "Em cứ xem phim điện ảnh trước đi, anh đi nấu cơm." Sau đó thì đi đến phòng bếp nấu ăn.
Đúng vậy, nam chính của 《Vương giả thời mạt thế》, đại lão năm hệ dị năng, sở hữu tùy thân không gian rộng lớn, vậy mà lại nấu cơm cho cậu ăn!
Hơn nữa Trình Mộ sống lại, nói không chừng sau khi sống lại, anh lại có đam mê nấu nướng đấy.
Nhưng mà dù nói thế nào đi chăng nữa thì chỉ cần nghĩ đến việc cậu có thể ăn được những món ăn do Trình Mộ đích thân nấu thì cũng khiến cậu cảm thấy thụ sủng nhược kinh*.
*Thụ sủng nhược kinh: được yêu thương mà vừa mừng vừa lo.
Sau khi nhớ lại những chuyện vừa rồi và chuyện Trình Mộ để cậu gặm cánh tay của anh nữa, cậu vừa sợ hãi vừa cảm động, cũng không dám tin.
Vì sao Trình Mộ lại đối xử tốt với cậu như thế?
Trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí, trên người của cậu có cái gì đáng giá để Trình Mộ phải mưu toan chiếm lấy sao?
Muốn tiền thì cậu không có tiền, muốn vật tư thì cậu cũng chẳng có vật tư, cậu chỉ là một con tang thi nhỏ xấu xí mà thôi.
Nếu nói ra thì thân phận "tang thi biến dị có thể ngụy trang" này cũng ổn đấy nhưng mà Trình Mộ đã sống lại rồi, từ tin tức mà cậu đã thu thập được từ kiếp trước thì anh cũng có thể trực tiếp bắt được tang thi biến hình hoặc một con tang thi đã có thể giả làm người một cách hoàn chỉnh rồi rồi, chẳng có lý do nào mà lại bắt một con tang thi chỉ biết ngụy trang thành con người thông qua ảo ảnh của quang học như cậu cả.
Thật sự không nghĩ ra...
Đúng rồi, khi tắm Trình Mộ dường như đã khen vẻ bề ngoài của cậu xinh đẹp, chẳng lẽ là bởi vì khuôn mặt này của cậu sao?
Thường Trạch nghĩ đến chuyện đó thì không hiểu sao mặt lại đỏ bừng, ngay lập tức lắc đầu.
Dáng vẻ của Trình Mộ cũng rất tuấn tú, trong tiểu thuyết nguyên bản cũng chẳng nhắc đến việc anh là nhan khống*, hơn nữa cho dù anh trở thành một người nhan khống sau khi sống lại thì cũng nên mê gái đẹp chứ, dù sao thì người ta vốn dĩ cũng đã tạo dựng hậu cung trong tiểu thuyết gốc.
*Nhan khống: mê sắc đẹp, mê những người có ngoại hình đẹp.
Quả nhiên suy đoán "Trình Mộ âm mưu chiếm đoạt lấy đồ vật gì đó trên người của cậu" vẫn đáng tin cậy hơn.
Nếu ngoài thân phận tang thi biến hình có thể ngụy trang thành người này của cậu thì trên người của cậu còn có cái gì đáng giá cho Trình Mộ chiếm đoạt đây nhỉ?
...Hệ thống chăng?
Chẳng lẽ Trình Mộ đã nhận ra sự tồn tại của hệ thống cho nên mới cố ý tiếp cận cậu sao?
Thường Trạch cảm thấy được rằng bản thân đã tìm được đáp án rồi.
Tất cả những chuyện này đều do hệ thống gây ra, nó nắm giữ tất cả chuyện kỳ bí này, bắt buộc cậu phải xuyên qua các thế giới, ép buộc cậu phải phá hủy hậu cung của Trình Mộ.
Trên thực tế, những nam chính trong các thế giới tiểu thuyết nam tần mà cậu xuyên đến cũng có những điểm tương tự, đều tên là Trình Mộ.
Cậu vẫn hoài nghi rằng những người tên "Trình Mộ" này có những mối liên hệ với nhau, nói không chừng là cùng một người!
Mà các nhiệm vụ này dường như có điểm gì đó ăn khớp với nhau, dường như vẫn còn che dấu một mục đích khác.
Đương nhiên, cậu bị bắt phải trở thành một nhân vật nhỏ để thực hiện nhiệm vụ cho nên cũng không thể biết được chân tướng ở trong đó.
Nhưng mà có thể tưởng tượng ra được hệ thống lấy danh nghĩa là làm nhiệm vụ để đến các thế giới cướp đoạt một thứ quan trọng của Trình Mộ, lại bị Trình Mộ phát giác ra, cho nên Trình Mộ mới tìm đến những mối liên hệ với hệ thống để tìm cách đối phó với hệ thống.
Nghĩ đến đây Thường Trạch lại bắt đầu cảm thấy khó khăn.
Sau khi hệ thống "tự bạo", cậu không còn cảm thấy được sự tồn tại của hệ thống nữa, sao lại thế nhỉ?