Vai Phản Diện Muốn Làm Người Tốt

Chương 4: Vai phản diện tam quan bất chính

Cảnh phim đã đến hồi kết thúc, máy quay từ từ phóng to, quay cận cảnh khuôn mặt Lâm Kính Vũ trước khi hạ màn.

Đây là bộ phim điện ảnh kinh điển nổi tiếng nhất liên hoan phim năm nay, cho dù trong sáng hay ngoài tối, Lâm Kính Vũ cho dù là tướng mạo hay biểu cảm đều có thể nói là rất tuyệt.

Hắn mang đến cho người xem hình tượng cảnh sát nhân dân không màng sống chết nhưng cũng không bao giờ bỏ cuộc.

Nếu nhân vật giống như thần thánh lại như thiên thần trong mắt mọi người một ngày nào đó giống như Tiết Mộc bị vạn người sỉ nhục, chật vật không chịu được, thậm chí là thảm hại hơn thì không biết hắn có còn cười được không?

Người xuyên việt dưới lớp da này sẽ đối phó như thế nào đây? Hay là vẫn như thế giới trước đó… dùng sắc…mê hoặc y?

Bạch Cảnh Ly hung hăng nhấn mạnh lên chiếc điều khiển TV.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng hỏi: “Thái độ này của ngươi chẳng rõ ràng, có thể nói ta nghe suy nghĩ của ngươi không?”

“Người xuyên việt có thực sự tồn tại không giới hạn, cho dù nỗ lực trả giá như nào cũng không đáng tiếc.” Bạch Cảnh Ly đứng lên, ném điều khiển TV lên ghế sô pha.

Ngày tiếp theo Bạch Cảnh Ly đeo khẩu trang đến chỗ Lâm Kính Vũ báo cáo.

Phim được quay ở An Trấn, nơi này cách xa thành phố. Bạch Cảnh Ly là trợ lý, là thời cơ ở cùng một chỗ với Lâm Kính Vũ. Để không bị người khác chú ý, y cố tình đeo thêm đôi mắt kính, nốt ruồi giữa trán và gọng mắt kính màu đen như hoà thành một thể, đứng hơi xa nhìn lại sẽ rất khó nhìn ra.

Vào tháng 7, tháng 8 thời tiết rất nóng, Bạch Cảnh Ly ăn mặt kín như thế, vừa xuống xe đã bị nóng đến đầu đầy mồ hôi.

Lâm Kính Vũ đưa cho y một ly nước đá: “Tiểu Tiết vất vả rồi.”

“Cám ơn Lâm lão sư, không vất vả chút nào.” Bạch Cảnh Ly nhận lấy nhưng không uống mà lại nhét vào túi đeo lưng y mang theo, sau đó cùng những người khác đi xuống khuân đồ. Hành lý của Lâm Kính Vũ cũng không tính là nhiều, nhưng cũng không thể để người ngoài chạm vào, chỉ có thể để Bạch Cảnh Ly thân là trợ lý xách xuống.

Mà Tiết Mộc từ sau khi gặp chuyện không may vẫn luôn sa ngã, không chịu ăn bất cứ thứ gì, thân thể ở trong đám người lộ ra vô cùng đơn bạc. Ấy thế mà hết lần này đến lần khác thang máy khách sạn bị hư, y chỉ có thể kéo hai vali hành lý thật nặng đi lên cầu thang bộ. Mặc dù bên trong có mở điều hoà, y vẫn mồ hôi đầm đìa, leo đến nửa đường cả người đã sắp tê liệt.

Dựa theo thiết lập nhân vật thánh phụ của Lâm Kính Vũ, hắn hẳn phải rất nhiệt tình chạy đến chỗ này hỗ trợ mới đúng, nhưng từ lúc hắn đưa nước về sau liền lên lầu trước một bước. Lẽ nào không sợ nhân vật phản diện ghi hận hắn.

Trước mắt Bạch Cảnh Ly như mọc lên ngôi sao, nhưng chỉ mới leo lên nửa đường, y khẽ cắn môi, tiếp tục đi đến phía trước.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng lúc này nói: “Cực khổ rồi, ngươi có đoán được Lâm Kính Vũ lúc này đang làm gì không?”

Bạch Cảnh Ly đương nhiên không đoán được, y cũng không có hứng đoán. Nhưng y biết năng suất làm việc của dịch vụ chăm sóc khách hàng rất cao, sẽ không vô duyên vô cớ nói chuyện không liên quan. Vì vậy gọn gàng dứt khoát nói: “Sau này đừng nói chuyện khách khí với ta, nói thẳng trọng điểm.”

“Được! Không hổ là…” Dịch vụ chăm sóc khách hàng hắng giọng một cái. Không nhanh không chậm nói: “Lâm Kính Vũ hiện đang quan sát ngươi qua camera hành lang, đang dùng hệ thống của hắn quan sát ngươi.”

Bước chân Bạch Cảnh Ly chợt ngừng lại, y cảm thấy trên đỉnh đầu mình như có một cái camera.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng nhanh nói: “Đừng nhìn xung quanh, mọi hành động của ngươi lúc này đều bị hắn quan sát.”

Thú vị, người không xuất hiện, lại ở trong tối quan sát hết tất cả.

Bạch Cảnh Ly tạm thời không rõ mưu tính của Lâm Kính Vũ, chỉ có thể tiếp tục bất khuất mang hành lý lên lầu. Mắt thấy chỉ còn lại một nửa tầng lầu cuối cùng, y dựa lên tường thở dốc. Sau nửa phút nghỉ ngơi, lau lau mồ hôi, đang muốn lấy lại tinh thần đi hết thì cửa hành lang mở ra.

Lâm Kính Vũ chậm rãi chạy xuống, vẻ mặt áy máy cầm lấy hành lý: “Thật xin lỗi Tiểu Tiết, ta vừa xuống xe liền vội vã tìm toilet, đang chuẩn bị xuống lầu giúp ngươi lại phải tiếp nhận hai cuộc gọi điện… không nghĩ tới ngươi lên nhanh như vậy, chắc mệt muốn chết đi.”

Cánh tay hắn kéo thực có lực, khi nói chuyện đã mang theo hành lý vững chắc lên nửa lầu còn lại.

Bạch Cảnh Ly nhìn người trước mắt bóng dáng cường tráng so với mình cao hơn nửa đầu, một lúc sau mới thấp giọng nói: “Không, đây là chuyện ta phải làm.”

Thế giới trước, từ lúc cùng người xuyên việt ở chung với nhau về sau, hắn luôn đem y phủng trong lòng bàn tay yêu thương che chở. Có đôi khi hai người tâm huyết dâng trào nấu cơm tại nhà, y muốn tự tay rửa bát thì đối phương vẫn luôn chạy chậm tới ngăn cản, một bên đoạt lấy thứ gì đó trong tay y, một bên dịu dàng khuyên y lên bàn cơm ngồi chờ.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng hỏi: “Cảm động chứ?”

Bạch Cảnh Ly nhấp miệng không nói gì.

Dịch vụ chăm sóc khách hàng nói: “Giá trị hắc hoá của ngươi giảm 1%.”

Ánh mắt Bạch Cảnh Ly bỗng trở nên lạnh lẽo.

Y dường như hiểu ra âm mưu của người xuyên việt.

Dựa theo thiết lập nhân vật tam quan bất chính của Tiết Mộc, nếu hôm nay lúc Lâm Kính Vũ ở dưới lâu liền giúp y dọn hành lý, y chỉ cảm thấy đây là đương nhiên. Nhưng nếu để Tiết Mộc ăn chút trái đắng, mệt đến tuyệt vọng, hắn lại lần nữa tới giúp đỡ, đây chính là đưa than ấm trong ngày tuyết rơi.

Một khi đối với người xuyên việt sinh ra cảm động, tâm tư làm chuyện ác sẽ bị áp chế, dẫn đến giá trị hắc hoá suy giảm.

Tựa như y ở thế giới trước bị người xuyên việt hoa ngôn xảo ngữ lừa, trong lúc vô tình mất hết tất cả ác niệm, cuối cùng giá trị hắc hoá về không.

Bạch Cảnh Ly sờ sờ giữa trán, mím chặt môi đi vào phòng.

Đoàn làm phim cố ý đặt riêng phòng kép, căn phòng nhỏ hơn một chút kia là phòng ngủ của Bạch Cảnh Ly, như vậy cũng tiện cho y chăm sóc Lâm Kính Vũ. Bạch Cảnh Ly đang muốn đi tắm, Lâm Kính Vũ từ trong hành lý lấy ra hai bộ quần áo ném cho y.

“Lâm lão sư, đây là…” nhìn qua chỉ hai bộ trang phục hè khiêm tốn, nhưng thật ra lại là bộ đồ hiệu quốc tế theo mùa, giá trị xa xỉ, đồng thời còn là phiên bản số lượng có hạn.

Bạch Cảnh Ly nhớ rất kỹ đây là bộ quần áo trước kia Tiết Mộc yêu thích, cũng nhờ người hỏi qua, lúc đó cũng không có mối quan hệ, về sau cũng không có tiền.

Người xuyên việt này thật đúng là gãi trúng chỗ ngứa.

Lâm Kính Vũ ấm áp nói: “Một người bạn cho, nhưng rõ ràng không phải kích cỡ của ta, ngươi mặc cũng vừa người, cầm lấy đi.”

“Lâm lão sư không cần lừa ta.” Bạch Cảnh Ly cẩn thận nâng bộ quần áo lên, nhìn hắn nói: “Bạn của ngươi sao có thể không biết được kích cỡ của ngươi? Tốn nhiều tâm tư như vậy, quần áo tặng cho ngươi sao lại có kích cỡ vừa với ta?”

Lâm Kính Vũ im lặng không nói gì.

Bạch Cảnh Ly có chút nghẹn ngào: “Cám ơn Lâm lão sư, ngài quả thực không cần đối tốt với ta như thế.”

Thanh âm Lâm Kính Vũ hạ thấp xuống: “Tiểu Tiết, ta chỉ muốn chuộc tội.”

Viền mắt Bạch Cảnh Ly nóng lên, không chịu nhận, Lâm Kính Vũ lại khăng khăng muốn trả, hai người cứ thế ngươi đến ta đi nhún nhường nhau đủ kiểu thật lâu, Bạch Cảnh Ly lúc này mới chịu nhận, mang ơn đội nghĩa đi vào toilet.

Lâm Kính Vũ cũng cảm thán vào trong phòng, khoá cửa lại, sau đó ở một bên xoa xoa khoé mắt, một bên nói với hệ thống: “Ai da, giá trị hắc hoá cuối cùng cũng giảm.”

Hệ thống: “Đúng vậy ký chủ đại nhân! Nhưng chỉ giảm có 1%, còn là nhờ ngươi giúp Tiết Mộc mang hành lý lên mới giảm.”

Lâm Kính Vũ thất kinh: “Sao có thể? Mới vừa rồi cảm động đến rơi nước mắt, giá trị hắc hoá lại chẳng giảm chút nào? Có phải ngươi bị hỏng rồi đúng không?”

Hệ thống uỷ khuất vô cùng: “Không có mà ký chủ đại nhân! Ta vừa mới đưa vào sử dụng mà.”

“Nếu ngươi không hỏng, vậy thì chỉ có nhân vật phản diện bị hỏng, nếu vậy màn cảm động kia đều là làm bộ làm tịch.” Lâm Kính Vũ nhấp chút nước, nghiêm nghị nói: “Ta giúp y xách hành lý lên y liền cảm động từ tận đáy lòng, bộ quần áo dùng nhiều tiền mua, y lại không cảm động, chà… xem ra cảnh giới của nhân vật phản diện rất cao, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, về sau sợ là phải điều chỉnh phương án công lược.”

Hệ thống vừa muốn phụ hoạ, Lâm Kính Vũ nói: “Ta chính là người đầu tiên tiến vào thế giới này, vì là người đầu tiên cho nên ngươi phải chịu trách nhiệm với ta, biết chưa? Giúp ta giám sát chằm chằm nhân vật phản diện nha bảo bối hệ thống, tiếp theo đây ta phải phóng một đại chiêu.”

Hệ thống: “...”

Nó cũng là lần đầu tiên mà, hu hu hu.

Bạch Cảnh Ly tắm rửa xong, thay Lâm Kính Vũ điều chỉnh nhiệt độ cố định. Đứng đối diện gương, trong gương là thanh niên khí chất lạnh lùng, vóc người thon dài, nếu là trước kia, không cần hoá trang gì nhiều là có thể ra ngoài.

Nhưng bây giờ, gương mặt này phải che lại kín mít.

Ra sức cho Lâm Kính Vũ như vậy, kết quả chính là phối hợp biểu diễn với hắn, giá trị hắc hoá không hề biến hoá. Chẳng biết Lâm Kính Vũ sẽ có cảm tưởng thế nào, tiếp theo nên tiến hành công lược như thế nào?

Mà Bạch Cảnh Ly cũng bắt đầu tính toán hắn.

Nhiệm vụ chính đời này của Tiết Mộc chính là phải khiến Lâm Kính Vũ thân bại danh liệt, nhưng hậu trường phía sau Lâm Kính Vũ rất cứng, xử lý nguy cơ từ lần tai nạn xe cộ lúc trước đã có thể thấy được một chút. Nhưng nếu như Lâm Kính Vũ mất đi hậu trường này thì sao?

Kế hoạch trong đầu Bạch Cảnh Ly vừa mới hình thành, Lâm Kính Vũ đã tiến hành động tác tiếp theo.

Ngày hôm sau đến phim trường, Bạch Cảnh Ly chạy trước chạy sau không chút nhàn rỗi. Trong đoàn phim nhiều người, trừ lúc quay phim an tĩnh một chút, phần lớn thời gian còn lại đều la hét ầm ĩ. Thời tiết vẫn nóng như cũ, Bạch Cảnh Ly gỡ mắt kính xuống lau mồ hôi, ngay lập tức có một ánh mắt dừng trên người y.

Bạch Cảnh Ly bình tĩnh đeo mắt kính lên, nhìn như không thấy.

Vừa ngừng quay phim, đoàn phim liền bổ dưa hấu giải nhiệt, Bạch Cảnh Ly cầm lấy hai miếng chuẩn bị đưa đến Lâm Kính Vũ, lại có người một tay túm y đến một góc, trầm giọng hỏi: “Sao ngươi lại ở đây?”

Bạch Cảnh Ly nhếch khóe miệng, nhìn người kia nói: “Trần đạo diễn, đã lâu không gặp.”

Người kia một tay cầm điếu thuốc, một tay vén mái tóc ngắn ra sau, rõ ràng rất khẩn trương, nhưng nhiều hơn là sự bình tĩnh. “Tiết Mộc, ta phải cho ngươi bao nhiêu tiền để ngươi không ở chỗ của ta gây chuyện?”

Trần Tố, số ít nữ đạo diễn trong giới, kiêm luôn hạng nhất về nghệ thuật cùng năng lực thương nghiệp, các tác phẩm ở ngoài quốc tế cũng rất được khen ngợi.

Năm trước vừa lên kế hoạch quay phim mới, đến trường Tiết Mộc chọn người, lúc ấy Tiết Mộc cùng một vị thiên kim nhà sản xuất đang du lịch bên ngoài, chờ y đến rồi thì buổi thử sức đã kết thúc, người Trần Tố chọn chính là bạn cùng phòng với y.

Tuy nhân vật diễn tổng cộng chưa đến mười phút nhưng lại có thể gặp được các vị tiền bối thần cấp đáp diễn, lại có thể đơn độc tạo ấn tượng của chính mình. Chỉ cần tướng mạo được công nhận một chút, đến ngày chiếu phim, chí ít còn có thể làm quen với ai đó.

Sự thật chứng minh Tiết Mộc phán đoán rất chính xác, y đã được đề cử diễn viên mới xuất sắc cho bộ phim năm ngoái, mặc dù cuối cùng không đoạt giải, nhưng danh tiếng vẫn tăng trưởng bay lên, từ đó về sau liên tục nhận được nhiều bộ phim cùng với lời mời đóng quảng cáo.

Mà Tiết Mộc thành công lấy được vai diễn của bạn cùng phòng, để đoạt lấy nhân vật này tất nhiên phải dùng chút thủ đoạn ____ y thông đồng với Trần Tố, cùng cô ta nhanh chóng phát triển tình yêu.

Có tầng quan hệ này, Trần Tố chắc chắn sẽ giúp y thổi phồng danh tiếng hơn. Như bộ này, vốn dĩ cũng muốn cho Tiết Mộc tham gia, chỉ tiếc là gặp phải tai nạn bất ngờ.

Trần Tố sau đó nhanh chóng đoạn tuyệt quan hệ với y, thậm chí còn chẳng đến bệnh viện liếc y một cái, khá là tuyệt tình. Lúc này, một kẻ đáng thương bị bỏ rơi lại xuất hiện trong đoàn phim, Trần Tố tất nhiên sẽ cảm thấy y sẽ có động cơ không tốt.

Trên thực tế, Bạch Cảnh Ly xác thực tới nơi này với động cơ không tốt.

Y đối với Trần Tố ngập ngừng nói: “Trần đạo diễn, ta bây giờ là trợ lý của Lâm lão sư.”

“Cái gì? Ngươi là trợ lý Lâm Kính Vũ?” Trần Tố mở to hai mắt nhìn.

“Cho nên Trần đạo diễn cứ tin tưởng ta, ta sẽ không gây chuyện.” Bạch Cảnh Ly nhẹ nhàng gật đầu, thoáng nhìn qua thân ảnh Lâm Kính Vũ đang vội vàng tới đây, đáy mắt lại hiện lên một tầng phức tạp.

Ừ, sẽ không gây chuyện.

Y tới làm lớn chuyện ___ cái cô Trần Tố này, hiện tại đang cùng Lâm Kính Vũ ở bên nhau.