Lâm Kính Vũ thất thanh hỏi: “Tiểu Tiết, tay ngươi bị sao thế này?”
Trong căn phòng nhỏ bừa bộn chứa đầy mảnh vỡ đều là nhờ công lao của đôi tay này. Bạch Cảnh Ly hốt hoảng che tay lại: “Không có gì hết! Không có gì hết! Ta nấu cơm không cẩn thận bị cắt trúng tay… Lâm lão sư, kỳ thực hôm nay ta mời ngài đến đây là vì…”
Y ấp a ấp úng có chút ngượng ngùng, Lâm Kính Vũ vẫn dịu dàng nói: “Tiểu Tiết, ngươi có bất cứ yêu cầu gì cứ nói, ta nhất định sẽ đồng ý.”
Ta muốn ngươi cút đi!
Bạch Cảnh Ly đè xuống phiền chán trong lòng, trái lương tâm mở miệng: “Lâm lão sư, mặt của ta ngài cũng biết đấy, ta đã không còn cách nào đóng phim tiếp. Ta chỉ là một cô nhi, cứ tiếp tục như hiện tại cũng không phải là cách, nghe nói trợ lý của ngài xin nghỉ, nếu như ngài không phiền, ta… có thể chứ?”
“Ngươi muốn làm trợ lý của ta?” Lâm Kính Vũ hiểu rõ, nhưng hắn cũng có chút chần chờ: “Có điều sẽ bận rộn rất nhiều việc, ngươi chịu không nổi đâu. Nếu như thiếu tiền, ta có thể cho ngươi.”
“Không! Lâm lão sư, tuy rằng ta thiếu tiền nhưng ta muốn từ thành quả lao động của mình mà nhận được thù lao xứng đáng, như này sẽ giúp ta nghĩ rằng mình vẫn sống.” Vành mắt Bạch Cảnh Ly đỏ lên: “Lâm lão sư… có phải ngài sợ rằng nếu ngài cùng ta dính chung một chỗ sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến hình tượng của ngài? Ta sẽ đeo khẩu trang mà! Nếu ngài vẫn không cần ta, ta không biết mình có thể làm gì, ta chắc chắn sẽ nghiêm túc với công việc này!”
Lâm Kính Vũ đối với Tiết Mộc trước mắt có chút hảo cảm.
Giới showbiz rất lớn, Lâm Kính Vũ trước đó căn bản chẳng để ý đến Tiết Mộc. Nhưng lần đó trên liên hoan phim có chiếu hai cảnh ngắn của Tiết Mộc, hắn vừa lúc nhìn thấy thiếu niên này diễn xuất _ Mặc dù không đến mức khiến cho người ta phải nhìn đến sáng mắt, nhưng vẫn đáng giá thưởng thức.
Thiên phú có, thái độ cũng nghiêm túc, chắc chắn không lâu sau sẽ từ từ trở thành một ngôi sao mới.
Trùng hợp chính là, khi buổi liên hoan sắp kết thúc, cậu thiếu niên này lại chủ động tới tiếp lời. Hắn thân là tiền bối, không tránh được phải cổ vũ vài câu, lại nhắm vào diễn xuất của Tiết Mộc cho thêm một ít ý kiến độc đáo. Tiết Mộc thụ sủng nhược kinh luôn miệng nói tạ ơn. Rất nhanh buổi liên hoan kết thúc, Tiết Mộc vội vã tạm biệt, bảo là nếu quá muộn sẽ không dễ đón xe. Lâm Kính Vũ ngạc nhiên, đối phương dù sao cũng là nhân vật nổi danh hơi có năng khiếu, vậy mà lại không có xe.
Hắn đối với Tiết Mộc giản dị vô cùng thưởng thức. Vì vậy mới đưa ra ý kiến lái xe chở Tiết Mộc về, ai ngờ hành động mang tính thiện ý này lại huỷ hoại cả đời Tiết Mộc.
Công ty của hắn rất mạnh tay, nhanh chóng giải quyết hết ảnh hưởng mang đến mặt trái, đồng thời cũng đem hết mọi nguyên nhân tai nạn xe cộ đẩy lên hết trên người tài xế xe tải kia. Mở cuộc họp báo giải thích một hồi, dưới sự kiểm soát các bình luận từ người hâm mộ, cuối cùng Lâm Kính Vũ không chỉ không xảy ra việc gì, trái lại còn nổi tiếng hơn vì quan tâm đến thế hệ trẻ.
Mà Tiết Mộc vốn dĩ rất vô tội lại không giải thích được vì sao huỷ dung? Cũng không hiểu sao mình lại bị fan hâm mộ Lâm Kính Vũ lăng mạ, chênh lệch đến mức quá vô lý.
Thiết lập nhân vật của Lâm Kính Vũ là lương thiện, một người khiêm tốn, một người hiền lành. Bạch Cảnh Ly lúc này đã lã chã muốn khóc cầu xin, hắn không thể không động lòng.
Quả nhiên Lâm Kính Vũ thở dài, khóe mắt cũng hơi ươn ướt: “Tiểu Tiết, ngươi đừng nói vậy, tất cả đều là lỗi của ta nên ngươi mới như này. Ta tôn trọng ý kiến của ngươi, ngươi muốn đi làm lúc nào cũng được, ta ở…”
Lâm Kính Vũ đơn giản nói rõ địa chỉ, còn có nội dung công tác, trước lúc rời đi còn dùng di động chuyển qua một số tiền lớn cho Bạch Cảnh Ly, nói là trả trước tiền lương một năm.
Bạch Cảnh Ly thiên ân vạn tạ nhận lấy, nội tâm lại không ngừng cười lạnh.
Thiết lập nhân vật của người xuyên việt ở thế giới đầu tiên và Lâm Kính Vũ đều cùng một loại, chính là thánh phụ, hắn sẽ luôn dùng ánh mắt quan tâm ấm áp nhìn y, cũng sẽ luôn hỏi han ân cần các kiểu trước khi tạm biệt. Những thứ này… cho dù là vô tình hay cố ý đều lộ ra chỗ tương đồng, vừa vặn gợi lại chán ghét tột cùng của Bạch Cảnh Ly, vừa nghĩ tới người xuyên việt khi hắn ở nơi này hết thảy đều là giả vờ, y lại hận không thể đấm đối phương một đấm.
Nhưng lại lo lắng nếu tạo hành động khác thường sẽ khiến trung tâm bảo vệ chú ý đến mình.
Màn đọ sức giữa y và người xuyên việt chỉ mới bắt đầu.
_____
Lâm Kính Vũ thổn thức rời khỏi nhà Bạch Cảnh Ly, lái xe trở về.
Trên kênh radio, nữ MC với giọng nói ngọt ngào, trẻ trung đang công bố những tin tức giải trí mới nhất: “Bộ phim sẽ được khởi quay vào ngày 19 tháng này, chuyện này đối với lượng fan hùng hậu hiện giờ mà nói chính là một tin tức siêu lớn. Lâm Kính Vũ cuối cùng cũng vượt qua bóng ma của vụ tai nạn xe, xác định sẽ trở lại phim trường. Vị ảnh đế này tuy ở trong giới showbiz nhiều năm nhưng thái độ làm người khiêm tốn, hiếm có tai tiếng. Chuyện tai nạn xe cộ lúc trước mang đến cho anh ấy ảnh hưởng mặt trái nhất định, nhưng… những bịa đặt chê trách nói tóm lại vẫn luôn là thử thách bị nhân phẩm của anh ấy đánh tan. Chúng tôi chân thành mong ước Lâm tiên sinh đây sẽ biểu hiện tốt nhất có thể.”
Đèn đỏ, xe dừng. Lâm Kính Vũ ngẩng đầu, đôi mắt hoa đào bị ánh đèn đỏ tươi chiếu thẳng vào mắt.
Hắn đánh giá gương mặt mình qua gương chiếu hậu, thở dài nói: “Biểu hiện chắc chắn sẽ tốt hơn, Lâm ảnh đế ở trong vụ tai nạn xe cộ cảm nhận được triết học nhân sinh, trút hết vào trong phim, hiệu quả tương đối ấn tượng, sau đó nhận giải thưởng trong cuộc tranh tài lớn.”
Trong xe rõ ràng không có ai khác, lại có một thanh âm quanh quẩn lỗ tai hắn: “Nhưng mà ký chủ đại nhân, ngươi để nhân vật phản diện ở bên cạnh ngươi như thế, có phải quá nguy hiểm rồi không? Người thấy đó, trong phòng của y toàn là mảnh vỡ, thật là đáng sợ.”
“Một hệ thống như ngươi thì biết cái gì.” Lâm Kính Vũ nhìn thấy đèn xanh bật lên, tiếp tục lái xe lên trước: “Dụ địch vào trong, cho y cơ hội làm chuyện ác, ta đây mới có thể tiến hành bước hành động tiếp theo. Đến thế giới này đã mấy ngày, giá trị hắc hoá của nhân vật phản diện còn rất cao, cứ chiếu theo tiết tấu này thì tới ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.”
Hệ thống lập tức nịnh nọt: “Vẫn là ký chủ đại nhân anh minh!”
Lâm Kính Vũ tiêu sái nắm lấy vô lăng xoay một phen: “Lâm Kính Vũ cứu tế y, y không cảm tạ mà còn ghi hận, còn hãm hại anh em đồng môn, nhân vật phản diện thuần khiết như này, làm nhiệm vụ rất chán…”
“Nhưng mà ký chủ Tát Mã, dù có chán cũng phải công lược nha, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới có thể đi vào thế giới tiếp theo.”
“Nghĩ lại thì cũng không tính là quá chán.” Trong mắt Lâm Kính Vũ bỗng nổi lên chút hứng thú: “Vừa nãy ánh mắt đầu tiên y nhìn ta, đôi mắt nhỏ u oán kia cũng có chút thú vị. Chậc chậc, đáng tiếc khuôn mặt y bị huỷ như phim kinh dị, nếu không sẽ rất đẹp. Haizzz… độc thân lâu quá rồi, nhìn thấy vết bỏng nặng trên khuôn mặt kia cũng cảm thấy người ta mi thanh mục tú.”
Hệ thống: “...”
Khẩu vị của ký chủ đại nhân thực sự rất lạ.
___
Mấy người giúp việc quét dọn xong, thu dọn công cụ lại đến tính tiền.
Màn hình TV lập loè, đang đưa tin tức liên quan đến phim quảng bá.
Bạch Cảnh Ly ấn chặt khẩu trang, lấy di động trả tiền. Lúc này, một nhân viên quét dọn hướng đến màn hình nhìn thoáng qua, ngạc nhiên nói: “Lâm Kính Vũ đã bắt đầu đóng phim rồi, thật tốt. Ta nói rồi, Tiết Mộc chỉ là một ngôi sao tàng hình ở tuyến mười tám, bám vào "gừng già" không thành liền muốn phá huỷ thanh danh người ta, hứ! Nào dễ như vậy?”
Cô ta là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Lâm Kính Vũ, tin tức tai nạn xe cộ vừa phát ra, cô ta lập tức tức giận bất bình lên mạng xã hội mắng chửi Tiết Mộc không thương tiếc, tranh cãi với người qua đường. Quả nhiên thần tượng không khiến mọi người thất vọng, hắn vô tội. Hiện tại gió bão đã qua, nhưng chỉ cần cô ta thấy được tin tức Tiết Mộc sẽ vẫn nhịn không được nói vài câu.
“Tiền công của cô sẽ bị trừ một nửa!”
Một câu này cắt ngang tiếng phàn nàn của cô gái lau dọn kia, cô ta trợn mắt nhìn Bạch Cảnh Ly: “Vì sao lại trừ tiền của ta?” Những người khác cũng bất ngờ, không rõ vì sao Bạch Cảnh Ly lại làm vậy.
Bạch Cảnh Ly thản nhiên cầm điều khiển tivi lên chuyển kênh: “Không sạch.”
Cô ta lập tức nhướng người hét lên: “Không thể nào? Chúng ta quét dọn lâu như vậy, cho dù không sạch cũng không thể trừ tiền mỗi mình ta.”
Trên TV lại bắt đầu phát lại cảnh Lâm ảnh đế đoạt các giải vinh dự những năm về trước, Bạch Cảnh Ly lưu loát đổi kênh: “Ta là nói, miệng của cô không sạch.”
“Ngươi!” cô gái bị y chọc giận, giơ chân nói: “Ngươi hơi quá đáng rồi đấy! Ta phải kiện ngươi tội vô cớ trừ tiền với vũ nhục người khác!”
Bạch Cảnh Ly cũng chẳng để trong lòng: “Cứ kiện đi, miễn là chút tiền ấy đáng để cô mời luật sư.”
Cô ta tức giận không nói nên lời, bỗng cô ta nhìn chằm chằm giữa chân mày Bạch Cảnh Ly, bừng tỉnh đại ngộ: “Ngươi là Tiết Mộc?” Vừa rồi chỉ lo làm việc, bây giờ mới chú ý đến nốt ruồi hiếm thấy ngay giữa trán của đối phương, vả lại người ta còn đeo khẩu trang, cô ta lập tức nhận ra.
Làm trò nói bậy trước mặt Tiết Mộc, trách không được người ta nhắm vào cô.
Cô ta đỏ mặt lên, cô ta chỉ dám ở nhà online bình luận chửi mắng chứ dũng khí để bản thân tự đối mặt là số không, chẳng thể làm gì khác ngoài phẫn nộ đến chỗ chấm công lấy tiền rồi chạy đi.
Cửa vừa đóng, Bạch Cảnh Ly hướng về gian nhà không một chút bụi thở phào một cái, giống như tụt huyết ngồi phịch lên ghế sô pha.
Dịch vụ chăm sóc khách hàng hỏi: “Thoải mái hơn chưa?”
Bạch Cảnh Ly từ từ nhắm mắt lại nói: “Ừ…tạm thời vẫn ổn.”
Trong lòng Bạch Cảnh Ly phảng phất như có ngọn lửa đốt lấy, vừa rồi ném đồ đạc khắp nơi, hơn nữa còn cố ý cắt xén tiền công của cô gái kia, hiện tại đau đớn như vậy là do giá trị hắc hóa đang quấy phá.
Ở thế giới trước, mỗi lần Bạch Cảnh Ly nảy sinh du͙© vọиɠ phạm tội, cái cảm giác đau đớn này sẽ tuỳ lúc mà đến. Chỉ cần giá trị hắc hoá còn đó, nó sẽ không ngừng thúc giục y làm chuyện xấu để duy trì thiết lập nhân vật.
Nhưng cái kiểu làm chuyện ác không đau không nhột như này chỉ có thể giảm bớt cơn đau trong thời gian ngắn, y nhất định phải ra tay hành động trong nhiệm vụ chính mới có thể làm giảm giá trị hắc hóa trên diện rộng.
Dịch vụ chăm sóc khách hàng nói, có hai phương pháp tiêu giảm giá trị hắc hoá.
Loại thứ nhất là tiêu giảm khách quan. Chính là mỗi lần người xuyên việt ngăn cản thành công nhân vật phản diện làm điều ác, đều sẽ giảm bớt giá trị hắc hoá của nhân vật phản diện. Nếu giá trị hắc hoá từ 100% trở về 0, chính là nói nhiệm vụ công lược đã hoàn thành.
Loại thứ hai chính là tiêu giảm chủ quan. Nếu nhân vật phản diện thành công làm một đống chuyện xấu cũng có thể trút ra ác niệm, dẫn đến tác dụng tiêu giảm giá trị hắc hoá.
Bạch Cảnh Ly đối với việc này dâng lên nghi vấn: Nếu vậy, người xuyên việt chỉ có thể đối xử tiêu cực, mặc kệ nhân vật phản diện làm chuyện ác, chủ quan đem giá trị hắc hoá về 0.
Dịch vụ chăm sóc khách hàng lại nói không đơn vậy đâu, nhân vật phản diện làm chuyện ác chắc chắn sẽ tạo thành thiệt hại bất đồng với thế giới này, người xuyên việt phải gánh lấy trách nhiệm đó, đồng thời còn bị hệ thống khấu trừ điểm tương ứng. Nếu bị khấu trừ hết điểm, người xuyên việt sẽ bị huỷ diệt cùng thế giới này.
Người xuyên việt cũng không dám chấp nhận rủi ro cho nên chỉ biết toàn lực ứng phó.
Bạch Cảnh Ly quay đầu nhìn lên TV. Lâm Kính Vũ đúng thật là nổi tiếng đến mức cho dù tuỳ tiện chuyển qua kênh nào cũng thấy TV chiếu bộ phim xã hội đen mà hắn đóng trước đó.
Lâm Kính Vũ mặc đồng phục cảnh sát, quang minh chính đại hướng họng súng chỉ vào tên tội phạm với khuôn mặt ngay thẳng, bộ dạng này cực kỳ giống hắn ở thế giới đầu tiên ngăn mình phạm tội.
Dịch vụ chăm sóc khách hàng không rảnh xem phim, kiên nhẫn nhắc nhở y: “Cho nên, ngươi tiếp theo chỉ có hai lựa chọn. Thứ nhất chính là như thế giới đầu tiên chấp nhận bị công lược, cho đến khi người xuyên việt hoàn thành nhiệm vụ rời đi.”
Bạch Cảnh Ly cười giễu cợt, y hiện tại đã tỉnh ngộ rồi, sao có thể ngu si giống như trước kia bị người ta mang ra đùa giỡn.
Dịch vụ chăm sóc khách hàng hiểu rõ, cho nên nói tiếp: “Được rồi, thứ hai chính là - không tiếc bất cứ giá nào hãm hại Lâm Kính Vũ.”