Tôi Đưa Bạn Trai Lên Bàn Giải Phẫu

Chương 9

Bên kia, Hoắc Tranh cau mày đi cùng cha mẹ Diệp ra ngoài phòng phẫu thuật, trong lòng đột nhiên cảm thấy hồi hộp, bất giác nhíu mày. Anh ta giơ tay lên nhìn đồng hồ, đã quá thời gian đã thỏa thuận ban đầu, anh ta hy vọng Trần Diệp sẽ không hối hận. Nhưng cho dù có hối hận thì cũng đã muộn, anh ta đã ra chỉ thị, bất kể ai ngăn cản, đến giờ Diệp Uẩn Ninh sẽ bị đưa lên bàn mổ.

Anh ta chỉ muốn cứu vợ sắp cưới của mình còn sự sống chết của người khác anh ta mặc kệ!

Cuối cùng, đèn đỏ bên ngoài phòng mổ bật sáng, báo hiệu mọi việc vẫn ổn và ca phẫu thuật bắt đầu.

Hoắc Tranh không khỏi mỉm cười.

Trong phòng phẫu thuật, Trần Diệp điên cuồng nhìn người khác như người mù, chuẩn bị tỉ mỉ cho ca phẫu thuật.

Con dao mổ sáng loáng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo được bác sĩ cầm trong tay, đôi mắt trên mặt khẩu trang như đang nhìn một người đã chết, cúi xuống rạch một đường trên ngực anh ta.

Điều đáng sợ hơn nữa là anh ta hoàn toàn không được gây mê và hoàn toàn tỉnh táo, có ai có thể trơ mắt nhìn l*иg ngực của mình bị mổ và trái tim đẫm máu bị lấy ra? Sau đó, một trái tim khác không thuộc về anh ta được thay thế, l*иg ngực được khâu lại, để lại những vết hằn xấu xí.

Trần Diệp đau đến mức muốn chết, giường bệnh ướt đẫm mồ hôi nhưng không ai nhận ra có điều gì không ổn.

Cho đến giờ phút này, Trần Diệp cuối cùng cũng thừa nhận mình ích kỷ: anh ta không muốn đổi trái tim của mình cho Diệp Uẩn Thanh, cũng không muốn trái tim khỏe mạnh của mình trở nên tàn tạ.

Trần Diệp sửng sốt, đây là quả báo dành cho anh ta sao?

Anh ta tự ý quyết định trái tim của Diệp Uẩn Ninh ở lại hay ra đi bất chấp ý muốn của cô nên giờ anh ta bị động nằm trên giường bệnh, mặc cho người xâu xé?

Uẩn Ninh, Uẩn Ninh, tha thứ cho anh, cứu anh với, trả lại trái tim cho anh!

Xe cảnh sát gầm rú lao tới bệnh viện Hoắc thị

Trong phòng mổ, ánh đèn mổ phía trên đầu khiến khung cảnh xung quanh trở nên nhợt nhạt, ngón tay được khử trùng của Trần Diệp dưới tấm vải moi ra hai vết máu dày đặc trên giường mổ, toàn bộ môi anh ta bị chính anh cắn nát bét, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng lên trên.

Bác sĩ phụ trách đã hoàn thành bước khâu cuối cùng, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ hài lòng, ca phẫu thuật khá thành công, mọi chuyện đã kết thúc.

“Xong rồi” Anh ta đặt dụng cụ xuống, ra hiệu cho người khác tiếp quản.