Thời Quang tốn không ít công phu mới có thể an ủi được Chử Doanh đang ở bên gào khóc.
Sau đó phát hiển Bạch Xuyên lão sư hướng Chử Doanh kết bạn. Liền không do dự nhanh chóng đồng ý. Kết quả ban nãy vừa tránh thoát được Bạch Xuyên lão sư giáo dục, hắn không thể cùng cậu nói chuyện về vấn đề kỳ phong liền muốn cùng Chử Doanh, bắt đầu dò hỏi cách nhìn của Chử Doanh.
“Chử Doanh anh nhìn xem Bạch Xuyên lão sư đã bắt đầu quan tâm đến kỳ phong của em rồi, anh tốt xấu gì cũng là lão sư em thừa nhận, kết quả anh chỉ biết khóc.”
Thời Quang có ý đồ xấu nổ lực trêu chọc Chử Doanh.
[Anh đã sớm nói với em rồi, em còn không nghe, dù sao anh cũng chỉ là một du hồn đến quân cờ cũng không..]
Kết quả Chử Doanh cũng không thèm để ý lại bắt đầu giả vờ khóc lóc.
“Được được được ~” Thời Quang bắt đầu đau đầu.
“Em sai rồi, em không nên nói như vậy, anh lại khóc em liền hồi âm với Bạch Xuyên lão sư, để mọi người biết Chử Doanh là một tiểu mít ướt.”
[A?] Chử Doanh bị nói đến sửng sốt.
[Vậy em dự định làm sao?]
“Cái này hả, em có chủ ý này, còn có thể thuận tiện giải quyết một vấn đề khác. Thời Quang chuyển động con ngươi nảy ra ý hay:
“Anh cảm thấy ‘vì dẫn dắt ái đồ đi theo đúng quỹ đạo, kỳ thần sư phụ không tiếc điên cuồng đánh cờ’, nội dung vở kịch này thế nào?”
[Tiểu Quang em nói gì vậy đừng có lấy tài khoản của anh đi làm những chuyện kỳ quái a!]
Chử Doanh nghe thấy có chút là lạ.
“Quyết định rồi~ đây là một kế hoạch tốt, đợi đến khi phân hạng xong đến Dịch Giang Hồ liền không có cách nào mỗi ngày nằm nhoài trên internet mãi được, vừa vặn tìm được một lí do giảm thiểu online, miễn cho bị tìm ra khe hỡ.”
Thời Quang tràn đầy tự tin, cảm thấy mình cực kì lợi hại
“He he tại sao em lại có thiên phú như vậy chứ đánh cờ cái gì đáng lẽ ra em nên tiến vào giới diễn viên, biên kịch hay diễn viên chỉ cần một người đảm nhiêm!!”
[Thật sự không có vấn đề gì sao? Tiểu Quang Em không thể bại hoại thanh danh tài khoản của anh..]
Chử Doanh càng xem càng lo lắng ủy ủy khuất khuất ở một bên nhắc nhở.
“Khẳng định không đâu, em làm sao bại hoại thanh danh anh được, ai, không đúng, em đau bụng quá, anh đợi em đi vệ sinh chút~”
Thời Quang đột nhiên nhớ ra cái gì đó nắm lấy điện thoại hướng WC chạy, trong phòng chỉ còn lại Chử Doanh ngơ ngác ko hiểu gì.
Cùng lúc đó trong phòng họp, Phương Tự trong đầu đều là kế hoạch thương mại đã không nghe lọt tai được cái kỳ phổ nào, nhìn trái nhìn phải, đi đến gần Bạch Xuyên đang mở ra máy tính trước mắt nhìn chằm chằm.
“Sư huynh huynh liên lạc với Chử Doanh sao? hắn nói như thế nào?”
“Liên hệ thì đúng là liên hệ được rồi nhưng mà cậu xem một chút”.
Bạch Xuyên cau mày đưa màn ảnh đối thoại cho Phương Tự.
“Hắn nói là tài khoản trên Vi Đạt của mình là do Thời Quang đăng kí giúp, sau đó đánh nhiều ván như vậy để thị phạm càng nhiều kỳ pháp tốt hơn cho Thời Quang, tốn nhiêu công phu như vậy, nhưng đáng tiếc đứa nhỏ này hoàn toàn không nghe lọt, hắn đã không còn cách nào khác.”
“Này, dù sao em ấy cũng chỉ là một đứa trẻ thôi, sư huynh đừng quá lo lắng quá, thời gian học cờ của Thời Quang cũng không lâu, kỳ phong khó lường cũng không nói được, đợi nó lên kỳ thủ chuyên nghiệp rồi ăn một chút thiệt thòi liền rõ ràng..”
Phương Tự không cảm thấy đây là vấn đề lớn gì, chỉ là đi qua xem một chút náo nhiệt thôi, lại nghe điện thoại di động vang lên một tiếng, thuận lợi từ trên bàn cầm điện thoại lên. Vừa nhìn liền vui vẻ
“Đôi thầy trò này còn thật là thú vị a~ Chử Doanh nói kỳ là vì Thời Quang hạ, còn Thời Quang hắn thế nhưng cũng bận tâm đến tâm tình của sư phụ hắn nha, đúng là thầy trò tình thâm mà!”
“Sao vậy?”
Bạch Xuyên ngẩng đầu hỏi một câu.
“Thời Quang phát hiện ở trên mạng có một vị mạng hữu bởi vì Chử Doanh không ra mặt, tỷ lệ thắng lại quá cao, hoài nghi Chử Doanh chính là một phần mềm hack, muốn nhờ em hỗ trợ khống chế dư luận, sợ lão sư hắn nhìn thấy sẽ thương tâm.”
Phương Tự một bên xem tin tức một bên hướng Bạch Xuyên nhắc đến.
“Trình độ này của Chử Doanh vốn không thể nào là phần mềm hack được, giúp được liền giúp, còn nữa ‘như có thần trợ’ của Thời Quang tên tuổi cũng không tốt lắm tiện thể giải quyết luôn đi”
Bạch Xuyên vẫn là theo thói quen vì Thời Quang mà bận tâm.
“Em cũng hỏi qua Thời Quang rồi cậu ta nói hạ làm sao là chuyện của chính mình, mạng hữu nói như thế nào cũng không cần thiết quản bọn họ.thế nhưng Chử Doanh thì không được, phải xử lí ổn thõa dẹp đi tiếng xấu cho Chử Doanh. Trước kia không nhìn ra nha tình cảm thầy trò bọn họ thật sự là cảm động thiên địa, trước kiaêm cũng..”
Phương Tự có chút đắc ý vênh váo, ngẩng đầu liền nhìn thấy Du Lượng đang nhìn chằm chằm mình, rõ ràng là nghe thấy đoạn đối thoai của mình liền nói thêm :
“Đương nhiên của em cùng lão sư cảm tình càng thêm thâm hậu Không phải sao?”
“Vậy cậu đến cùng là giúp hay là không giúp?” Bạch Xuyên nhìn máy tính của chính mình, không để tâm Phương Tự giấu đầu hở đuôi chỉ theo đề tài cũ hỏi một câu.
“Giúp, khẳng định là giúp! Thời Quang giúp em đưa ra chủ ý tốt như vậy, vấn đề nhỏ này mặc dù như thế nào đều sẽ giúp em ấy hoàn thành, chút nữa mở cuộc họp kĩ thuật liền nói vấn đề này”
Phương Tự đọc xong tin nhắn xong cũng để di động lại, quay đầu hỏi Du Lượng:
‘Tiểu Lượng, em xem kỳ phổ đến đâu rồi?”
"‘như có thần trợ’ quả thật có chút tương đồng với Thời Quang, nhưng trong thực tế cậu ấy sẽ không... Điên như vậy?”
Du Lượng cẩn thận tìm từ ngữ để hình dung:
“Có lẽ vì trên internet không để ý thắng bại nên hạ càng thêm cấp tiến”
“Đây không phải vấn đề? Chử Doanh đã tìm được, Thời Quang cũng hiểu rõ tình trạng của chính mình, hai người còn cau mày cái gì đây??”
Phương Tự có thể nói là tâm trang đang vô cùng vui vẻ, kết quả nhìn thấy thấy sư huynh cùng sư đệ nhà mình một người lại một người vì tên tiểu tử Thời Quang mà bận tâm, trong lòng có chút khó chịu.
“Em cảm thấy có chỗ nào đó không đúng anh để em suy ngẫm lại một chút”
Du Lượng vẫn còn đang suy tư, kì thực hôm nay đã mở ra rất nhiều nghi vấn liên quan đến Thời Quang, nửa năm trước lần đầu cùng Thời Quang đấu cờ cùng cậu nói qua những việc kia liền có thể giải thích được, đương nhiên cậu rất vui vẻ, cậu có thể xác định được Thời Quang chính là nghiêm túc xem cậu như đối thủ của mình. Thời Quang đáp lại sự truy đuổi của cậu, kiên trì cùng mình nghiêm túc nghiêm cẩn thái độ hoàn thành mỗi một trận đấu, đáng lẽ ra đối thủ như vậy không có chút nào có thể bắt bẻ. Nhưng nội tâm của cậu vẫn không ngừng gào thét không thõa mãn, bởi cậu biết rõ Thời Quang hoàn toàn không có nói ra sự thực.
Thời Quang thực sự giống như một tầng lại một tầng bí mật, mỗi lần mở khóa ra một tầng lại phát hiện mặt sau càng ẩn chứa bí mật lớn hơn. Làm cho Du Lượng không có cách nào không quan tâm nhưng lại một chốc lát không biết đang quan tâm cái gì. Nhưng càng hiểu biết nhiều lại càng phát hiện ra Thời Quang nhìn như thiên y vô phùng thế nhưng sao lưng cậu lại tồn tại một lỗ hỏng rất lớn. Tỷ như 6 nắm trước hạ ván cờ kia thật là Thời Quang sao? Chử Doanh nhìn qua chính là một kỳ sĩ nghiêm cẩn cổ điển, thế nhưng dạy dỗ, sủng ái đồ đệ còn không có dạy cho qua hắn lễ nghi kỳ thủ? Hơn nữa hai người bọn họ còn thận thiết đến độ mỗi ngày đều gọi Thời Quang rời giường? Du Lượng cũng ý thứ được suy nghĩ của mình có chút lệch, chỉ là nghĩ nếu sự tình bên ngoài đơn giản như vậy, thì tại sao mấy ngày trước khi nghe đến cái tên Chử Doanh liền sợ hãi chạy mất như vậy.
Tiếp đó click vào trang web muốn tìm thêm nhiều thông tin hơn nữa. Đột nhiên Du Lượng nhìn thấy một dòng chữ bên trong thông tin cá nhân tài khoản của Thời Quang liền ấn vào ‘đây là một đoạn thời gian Thời Quang có thần trợ’ xem ra Thời Quang chưa từng có ý định che giấu thân phận của mình. Nhìn lại dòng chữ ‘như có thần trợ’, thần này là ai? Là Chử Doanh sao? Du Lượng mở tiếp thông tin cá nhân của Chử Doanh ra liền thấy ‘anh chính là mắt của em’ có chút sửng sờ.
Thân là người chơi cờ không ai không biết mắt là cái gì? Vừa nãy bạch Xuyên lão sư có nói qua tài khoản của Chử Doanh là do Thời Quang đăng kí?! Du Lượng nhìn chằm chằm màn hình siết chặt nắm tay, tựa lưng lên ghế nhắm mắt lại trầm mặt hồi lâu, mới mở mắt ra ngồi thẳng lưng nói với Phương Tự đang vội họp:
“Sư huynh, lát nữa họp xong huynh giúp em một chút chuyện..”