Cô gái nhỏ không ngừng phát ra những tiếng gào thét thê lương, nhưng kẽ bên cạnh không một ai dám đứng ra mà chỉ biết co rút thân hình lại né tránh sự thật tàn khốc.
“Ah!” một tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy Phạm Long một ngụm thật to cắn thật mạnh lên tay một tên tùy tùng, máu tươi từ bên trong khóe miệng hắn chảy ra.
“Khốn kiếp! Con chó súc sinh này!” nên kia giận dữ, ngay lập tức một cước đá lên mặt Phạm Long, tên còn lại cũng hung dữ thả tay cô gái ta hung hăng xông đến quyền đấm cước đá lên người Phạm Long.
“Má nó! Dám cắn lão tử!” tên kia gầm lên, bên hông hắn đã rút thanh đao sáng loáng muốn một đao chém chết con chó điên đang cắn hắn không nhã.
Đao đồng vung lên, thanh quan lấp léo trong dưới ánh sáng mập mờ, không khí vô cùng nghẹt thở.
Lúc này Phạm Long tưởng mạng mình xong rồi, thì bên ngoài truyền lên tiếng hô đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, tiếng reo hò khắp nơi kéo đến.
“Tam gia! Không xong bên ngoài có người đánh tới!” một tên cởi trần chạy xồng xộc vào quỳ xuống trước mặt Tam gia báo cáo.
“Tam Kê, Cẩu Hùng! Mau ra ngoài!” Tam gia sắc mặt lúc này cũng không tốt cho lắm. Với địa vị của hắn cũng biết đám người đánh lên sơn trại bọn họ là người nào, nên sắc mặt khá là âm trầm, cái bản mặt gian thương ti tiện cũng trở nên đáng ghét thêm mấy phần.
Tam Kê là tên bị Phạm Long cắn, hắn một cuốc đá lên đầu phạm long, mà Phạm Long cũng không có dại mà tiếp tục hóa chó cắn người, lợi dụng cú đạp lấy thế nhả tay hắn ra lui về phía sau.
“Tiểu tử! Tam gia tạm thời tha cho cái mạng chó của ngươi!” nói xong hắn có chút ấm ức rời đi.
“Này này này! Ngươi có bị sao không ?” cô gái thấy mấy tên kia rời đi, ngay lập tức bò đến Phạm Long hỏi thăm.
Phạm Long ngước mặt lên nhe răng ra cười để lộ hàm răng đã thấm đẩm máu tươi, nhưng ánh mắt của hắn lúc này cực kỳ sáng hoắc nhìn đăm đăm vào một chỗ trên người cô gái.
Bên ngoài tiếng đánh gϊếŧ ngày càng lớn, dường như đám người kia đã xông vào trước trại đám sơn tặc này rồi.
“Nhanh! Nhanh! Cởi trói, đây là cơ hội của chúng ta!” Phạm Long lúc này cũng không còn tâm trạng ngắm nhìn cảnh đẹp nữa mà có chút gấp rút lên tiếng.
Hắn xoay người đưa lưng về cô gái “Dùng miệng mà cắn, chúng ta phải thoát khỏi nơi này!”
Cô gái liền hiểu ý dụng răng mở dây trói cho Phạm Long, chừng 2 phút sau dây trói thắt chặt đã được buôn lỏng, Phạm Long nhanh chóng cởi dây trói tay cho cô gái rồi sau đó mới mở dây trói chân cho bản thân. Rất nhanh cái l*иg đã đước tháo bung ra, mọi người chia nhau ra cởi trói cho tất cả tù binh còn lại.
Mà bên ngoài tiếng đánh nhau càng dữ dội, Phạm Long ngay lập tức lôi ra một cây côn gỗ thứ kia dùng đế tra tấn tù binh của bọn sơn tặc. Hắn xông ra với khí thế vô cùng hung hăng không chút nào lo sợ. Dù sao trong thời gian học đại học hắn cũng từng tham gia câu lạc bộ võ thuật cổ truyền tức là võ Tây Sơn bình định lên đến cấp bậc bạch đai.
Lên cấp bậc bạch đai, tuy không có thể nào tinh thông 18 loại binh khí như võ sư cấp bậc bạch đai viền hồng, nhưng hắn cũng thông thạo 9 trong số 18 loại binh khí. Đao, côn,song quyền, bán thiên kích, độc long thương, chấn thiên cung, lôi long đao cùng lăn khiên. Tuy không đến độ đăng phong tạo cực nhưng đem vào chiến đấu cũng không đến nổi lóng ngóng tay chân.
Có côn trong tay Phạm Long thành thục hai thế võ côn trong thập bát binh khí tây sơn bình định là Thái Sơn côn cùng Tề Mi Côn cũng là một lợi thế cho hắn.
Lúc này bên ngoài đã trở thành một bầy hổn loạn, hai quân sơn tặc cùng một nhóm quân nào đó không biết tên. Chỉ thấy một tên xông thẳng vào tuyến đầu thu hút rất nhiều sơn tặc nơi đó, kẽ kia thân cao gần 2 mét trán cao mũi thẳng mày rậm cằm tròn diện mạo khôi ngô trên tay là một thanh thương kích không ngừng đâm, chọt đập bất kỳ tên sơn tặc nào trước mặt hắn, khí thế cực kỳ hùng hổ.
Có tên kia làm tiên phong đám người phía sau xông lên như vũ bão gương giáo vung lên tha hồ chém gϊếŧ.
Đang nhìn phía bên kia thì bên này Phạm Long cũng đã hăng máu lên, hắn luyện tập võ thuật bao nhiêu năm nay, bây giờ mới có cơ hội đánh một trận cho thỏa thích.
Trường côn trong tay chuyền từ thế thủ sang thế cường công thái sơn thích thủy địa liên xà. Thân hình hắn vọt lên cao một côn không hề thương tiếc nện một phát ngay gáy một tên sơn tặc gần đó.
Thế côn uy mạnh đập ngay điểm yếu trên cổ, đốt sống cổ gảy lìa cái đầu gục xuống chết không thể chết thêm lần nào.
Năm tên sơn tặc xung quang cũng quay đầu lại cực kỳ tức giận vung đao chém loạn về phía Phạm Long.
Phạm Long cũng không hề lui là tiến tới thêm một bước bày ra thế hồi đầu trực chỉ tam thiên kích cùng tẩu thố tồn sơn hoành phá kiếm. Côn múa như phong hai chiêu này không những cản đi thế công của địch nhân mà còn lấy uy thế nện cho hai tên bị lui lại một tên trúng đòn ngay thiên linh cái hộc máu mà chết.
Hai tên sơn tặc còn lại có chút sững sờ khí thế lúc nãy đã không còn, thay vào đó là một chút sợ hãi.
“Con bà nó! Nó chỉ có một mình! Huynh đệ xông lên! Bốn đánh một không chột cũng què! Lão tử không tin là không thịt được thằng này.” một tên bị trúng đòn văng ra hùng hổ nói, bộ dáng xem ra tên này là tên cầm đầu nhóm sơn tặc này.
Bắt giặc thì phải bắt vua đánh rắn thì phải đánh dập đầu, biết được tên kia là tên cầm đầu nhóm sơn tặc nhỏ lẻ này Phạm Long vung côn lao đến tên kia trước nhất hành thân tái thiên, hoành đảo long xà hai thế công cực kỳ uy mãnh trong bộ côn pháp Tề Mi Côn.
Tên cầm đầu kia vừa mới chập choạng đứng dậy đã bị Phạm Long xấn tới trước mặt bị ngay chiêu hành thân tái thiên như thái sơn áp đỉnh khó mà trốn thoát, hắn ta chỉ kịp vung đao chắn ngang ngực để phòng vệ.
“Oong!” thanh âm chói tai vang lên tên cầm đầu trúng đòn tuy đao đã chặn trước ngực, nhưng phản chấn không hề nhỏ, hắn lui tiên tiếp về sau mấy bước bị mất thăng bằng. Hắn chưa kịp định thần lại bị một côn đánh ngay sường phải, đau không chịu nổi hắn hét thảm lên một tiếng.
Vậy mà thế côn vẩn chưa hết, đầu côn vừa đập lên bẹ sườn nó đã nhanh như chớp đập đùi phải rồi qua đùi trái,rồi lại vọt lên đập ngay hạ bộ, tên kia chỉ rú lên vài tiếng bể trứng mà chết.
Nói thì lâu như thế nhưng rất cả chỉ diển ra chưa đến 5 giây! Phạm Long lại gϊếŧ thêm một tên sơn tặc. Ba tên còn lại nét mặt như gặp đại họa, ngay lập tức quay đầu bỏ chạy đi tứ tung.
Phạm Long nào muốn tha cho tên nào, hắn nhắm đến một tên ngay gần đó đuổi theo côn vung lên xông vào chém gϊếŧ, thế côn cực kỳ uy mãnh côn đi đến đâu là có tiếng xương vỡ vụn tiếng hét thảm vang lên đến đó.
Dần dần khu vực xung quanh Phạm Long hình hành một đội ngũ thật đông sơn tặc không khác gì cái tên to con khôi ngô kia một người một thương hoành tảo chiến trường.
Quy mô sơn trại này khoảng 300 người chia ra làm ba trại hai nhỏ một lớn do ba vị trại chủ dẫn đầu, lần này trại chủ bị đánh, hai trại khác cũng kéo người tới trợ chiến, thế nhưng chiến đoàn lúc này đã bị loạn thành một bầy không phân biệt phe địch phe ta, chỉ có tiếng chém gϊếŧ là vang vọng trong đêm tối.
Mà dẫn đầu đám người đang công vào kia chính là nghĩa quân Như Nguyệt Giang đóng quân tại khu rừng núi thượng nguồn sông Như Nguyệt, quân số lên 600 huynh đệ một lòng muốn trừ gian diệt ác đánh đuổi đô hộ. Mà đứng đầu là Kim Thiếc một trong những tàn dư còn lại của khởi nghĩa Lương Long năm 178.
Kim Thiếc sau khi nghe được tin Hắc Hùng sơn trại trong một đêm đã cướp gϊếŧ liên tiếp hai thôn khiến cho hắn cực kỳ căm phẫn, vốn đã giơ cao ngọn cờ chính nghĩa trừ gian diệt ác, Kim Thiếc đã thống lĩnh toàn bộ số quân trong tay quyết sống mái với sơn tặc một trận để lấy danh tiếng thuận lợi cho việc tụ họp nhân sĩ người tài.
Ấy vậy mà trong lần tấn công này quân lính của hắn tỏ ra vô cùng yếu ớt, sức chiến đầu rất rồi dường như 600 người không đấu lại 300 tên sơn tặc. Hắn tưởng chừng phải rút lui để bảo toàn lực lượng, thì bất ngờ xông vào trong doanh trại địch là một chàng thanh niên cao lớn khí chất hơn người võ nghệ siêu quần, hẳn là về sau chính là một viên mãnh tướng cực kỳ hung hãn.
Mắt hắn nhìn cao, chú trọng người tài, nên ngay lập tức ra lệnh cho nghĩa quân theo sau chàng thanh niên kia một lần nữa công vào trong sơn trại, chiến đấu cực kỳ hăng máu.
Vậy mà bên trong sơn trại lại chạy ra một tên cũng có thực lực không kém gì tên thanh niên kia, chỉ có một thanh côn gỗ trên tay vậy mà đã thu hút rất nhiều sơn tặc đến đó.
Kim Thiếc cực kỳ mừng rỡ đây là cơ hội quật khởi của hắn, chỉ cần có hai vì này trong tay hắn sẽ đánh ra được một cơ đồ. Vì thế hắn càng đánh càng hăng máu…