[Đồng Nhân Harry Potter] Em Biết Là Đủ Rồi

Chương 32: Nghỉ Hè Lần Nữa

Một lần nữa lại nghỉ hè, Hermione ra về trong trạng thái buồn bã, Ragnald ở đâu, xuyên suốt mấy ngày liền nàng rất ít khi gặp cô, họa hoằn lắm mới có thể nhìn thấy Ragnald vội vã lên phòng phó hiệu trưởng với đống thư từ giấy má, hoặc cân đo các chất dịch lỏng màu xanh tím trong phòng thí nghiệm.

Thật ra thì không phải Ragnald cố ý tránh Hermione, mà thời điểm này cô quá bận. Những lá thư yêu cầu hợp tác, những bản báo cáo tài chính, những vụ làm ăn, và dự án chiết ký ức vào tranh đã thành công! Văn phòng Lawrence và Grindelwald nay tăng gấp đôi số việc cần làm, khiến cô mấy ngày liền chưa từng ra khỏi phòng.

Ragnald lái con xe Lamborghini Diablo tới nhà Dursley, nơi mà Harry đang ở. Mọi người trên đường phố ngạc nhiên nhìn chiếc xe sang trọng phóng như bay. Cô nhận được một bức thư cầu cứu từ Harry, thôi thì lâu đài Lawrence cũng rộng lắm, đón người chung chí hướng về ở cũng không có mấy vấn đề.

Dĩ nhiên cuộc bàn cãi kết thúc khi vali tiền của Ragnald được đặt lên bàn, cô biết đây là hành động buôn bán người bất hợp pháp, nhưng dượng của Harry đâu có quan tâm, ông ta chuyển quyền giám hộ của mình cho Smith, con rối đội lốt Muggle của cô. Ragnald thành công đón được Harry về nhà, và gửi thư cho Draco để cậu ta biết việc này.

Draco nhanh chóng tới lâu đài Lawrence đón Harry đi, sử dụng quyền giám hộ của con rối Smith ký vào tờ giấy cho phép thăm làng Hogsmeade, thế là việc mà tên Mafloy kia nhờ cô cũng ổn thỏa. Cô thuê được mặt bằng ở Hẻm Xéo, bắt đầu tuyển nhân viên làm dịch vụ chiết tách ký ức với quản lý là phụ tá của cô, Relius.

"Lịch trình buổi tối?"

Ragnald bẻ ngón tay kêu răng rắc, một hồi mới thỏa mái. Những ngón tay dường như sắp đông cứng tới nơi do việc cầm bút quá lâu. Cô bắt đầu khởi động sau thời gian dài trên bàn làm việc.

Trợ lý của cô dò lại lịch trình trong sổ tay, nghiêm trang báo cáo: "Bảy giờ hai mươi lăm phút, tham gia tiệc nhà Soreng với Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Coral. Tám giờ đúng, hẹn ăn tối với Grindelwald. Từ chín giờ trở đi ngài tự do."

Pomper rối rít xin lỗi cô, anh ta đi cùng với một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp. Ragnald cười trừ, đáng lẽ cô không nên tới đây. Cô lại nhớ Hermione rồi!

Ragnald ra về sớm với lý do không khỏe lắm, cô đi tới dinh thự nhà Grindelwald, nhận được lời từ chối của kẻ gác cổng với lý do, Albus đang ở đây. Cô trở về, thoáng nhìn qua khung cửa sổ duy nhất còn sáng đèn trong biệt thự. Họ rất hạnh phúc, nhỉ?

Cô cũng không thể thua kém được!

*

Hermione an tĩnh nằm trên giường, trong đầu là một trận hỗn loạn. Nàng nghĩ tới những thứ tiêu cực nhất, cho dù Hermione đã cố gắng tự nhủ rằng không sao đâu. Thậm chí nàng còn uống rượu nữa! Dù sao năm nay cũng sẽ mười lăm tuổi, nàng sợ cái gì chứ?

"Tôi không có ở đây em liền uống rượu?"

Ragnald ném đi khóa cảng dùng một lần. Cô khịt mũi, cảm thấy mùi rượu nồng nặc trong khoang miệng của người kia. Cô bất đắc dĩ dùng pháp thuật dọn lại căn phòng, sau đó là ném cho người kia một bùa thanh tẩy.

Cô tiếp tục ếm bùa cách âm, khóa lại cửa thật chặt. Ông bà Granger sẽ không biết có một người xâm nhập gia cư bất hợp pháp đang âu yếm con gái mình trong phòng như thế này đâu. Thôi thì lỡ rồi, tới luôn đi.

Ngươi kia bất mãn chu mỏ, câu cổ cô xuống. Ragnald nhướng mày dẫn dắt nàng vào một nụ hôn sâu, Hermione hôn tệ như vậy, vẫn là để cô động thủ thôi.

Bàn tay của cô rất không thành thật, bắt đầu khám phá trên cơ thể của Hermione. Nàng mơ hồ nhận ra gì đó, khẽ gọi: "Ragnald?"

Cô ừm một tiếng, bàn tay bắt đầu len lỏi vào trong áo ngủ. Hermione kêu lên mấy tiếng phản đối, trực tiếp gạt tay của cô ra.

"Nâng đùi lên, tôi hứa sẽ không "làm đến bước cuối" cho đến khi kết hôn."