Bình Hoa Pháo Hôi Trọng Sinh Trở Về

Chương 16-1: "Không có tiền thì làm bộ gì chứ!"

Edit + beta: Lười mèo

Vào ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ lễ quốc khánh, Ôn Trác Ngọc đã dành thời gian đến cục thuế, để nộp thuế cho tấm chi phiếu mà cậu nhận của nhà họ Ứng, như một khoản thu nhập đột xuất. Tiếp đó Ôn Trác Ngọc mở một tài khoản tại một công ty chứng khoán gần đó. Đưa tất cả bốn trăm vạn còn lại vào tài khoản giao dịch chứng khoán mới mở của cậu.

Người phụ trách tiếp đón Ôn Trác Ngọc là một thanh niên trẻ với nước da trắng, chắc mới tốt nghiệp đại học không lâu, khi giao tiếp với khách hàng vẫn còn mang theo sự non nớt. Khi nhân viên này giới thiệu cổ phiếu cho Ôn Trác Ngọc,

mặt anh ta đỏ bừng vì phấn khích. Tuy nhiên, Ôn Trác Ngọc rõ ràng có ý tưởng riêng về đầu tư chứng khoán và không chấp nhận bất kỳ đề xuất nào của nhân viên tư vấn chứng khoán trẻ tuổi này.

Khi Ôn Trác Ngọc rời công ty chứng khoán, nhân viên tư vấn chứng khoán đó chán nản đi theo sau cậu, hiển nhiên cậu ta vẫn bực bội vì không thể chiếm được lòng tin của khách hàng.

Ôn Trác Ngọc thấy có chút buồn cười, nhưng cậu cũng không thể gửi lời an ủi nào đến anh nhân viên này. Sau khi trở lại trường học, cậu lập tức khẩn trương lao đầu vào học tập.

Ở kếp trước, sau khi bị nhà họ Ứng hãm hại thì Ôn Trác Ngọc đã không thể tiếp tục ở lại đại học A để học tập. Đây là sự hối tiếc lớn nhất của Ôn Trác Ngọc. Đương nhiên, nếu đã được sống lại thì cậu sẽ không bỏ qua cơ hội học tập tốt như này.

Ôn Trác Ngọc háo hức học tập, mặc dù theo quan điểm của cậu một số lý tuyết đã lỗi thời nhưng Ôn Trác Ngọc vẫn giống như một miếng bọt biển khô, bơi trong đại dương tri thức bằng tất cả sức lực của mình, cố gắng học tập càng nhiều kiến thức càng tốt.

Ôn Trác Ngọc kết hợp những kiến thức lý thuyết có trong sách vở, những nghiên cứu điển hình do các giáo sư giải thích trên lớp với xu hướng kinh tế đang phát triển và trí nhớ mười năm sau trong đầu để không ngừng xác nhận, so sánh, khám phá. Sau đó đem hết những hiểu biết và phân tích của bản thân ghi lại một cách hệ thống nhất.

Đồng thời, Ôn Trác Ngọc cũng không quên tận dụng lợi thế của mình, dựa vào việc biết trước thông tin và quan sát thị trường những ngày qua, cậu đã mua một số cổ phiếu có tốc độ tăng trưởng đặc biệt tốt. Theo ấn tượng của Ôn Trác Ngọc, những cổ phiếu lớn đã đạt giao dịch giới hạn hằng ngày, trong hơn ba mươi ngày nữa sẽ không tăng thêm cho đến đầu tháng sau. Cậu chỉ cần dùng khoảng thời gian này để tích lũy thêm vốn, tích lũy thêm kinh nghiệm và lấy lại kiến thức giao dịch càng sớm càng tốt___

Mười năm chênh lệch, mặc dù Ôn Trác Ngọc có hơn người khác mười năm kinh nghiệm. Nhưng trong môi trường tài chính luôn biến đổi, tâm lý thị trường, dòng vốn và phương hướng chính sách của mười năm trước hoàn toàn khác với mười năm sau.

Thị trường chứng khoán đang thay đổi nhanh chóng, nếu cậu muốn nắm bắt được những giao dịch chính xác, điều đó không có nghĩa là cứ biết trước thì nhất định sẽ dành được thắng lợi. Ôn Trác Ngọc phải lấy lại sự nhậy cảm của mình với dòng vốn, các nguyên tắc cơ bản và tâm lý thị trường. Mà không phải là dựa vào những ký ức trong tâm trí để ngủ quên trên chiến thắng.

Với số lượng lớn tài liệu cần phải so sánh, khẳng định và thu thập thêm thông tin số liệu nên Ôn Trác Ngọc mỗi ngày ngoài giờ lên lớp nghe giảng thì đều đến thư viện trường học để tra cứu thêm thông tin.

Cậu thường ở lại cho đến khi đèn trong thư viện tắt rồi mới miễn cưỡng trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Ôn Trác Ngọc cũng dựa vào ưu thế sinh viên của mình để tìm cơ hội đặt những câu hỏi về tài chính chuyên ngành cho các giáo sư đã làm việc trong lĩnh vực kinh tế và tài chính hàng chục năm.

Không còn nghi ngờ gì nữa, sự siêng năng của Ôn Trác Ngọc đã vượt xa sự tưởng tượng của mọi người. Nhiều người rất ngạc nhiên về điều này___

Bọn họ đều biết Ôn Trác Ngọc đã tham gia chương trình truyền hình và đóng phim từ đầu năm học. Họ cũng thấy cậu nhận được rất nhiều lời mời quảng cáo sau khi được tổ chương trình giới thiệu. Mọi người đều cho rằng Ôn Trác Ngọc nhất định sẽ nhanh chân tiến vào giới giải trí mà không chịu yên ổn học hành, không ngờ rằng sau khi chính thức bắt đầu nhập học sau khai giảng, Ôn Trác Ngọc so với những sinh viên khác càng khắc khổ học tập hơn.

Nhóm tổ chương trình "trò chơi phú quý" cũng thấy thật khó tin. Mặc dù Ôn Trác Ngọc đặc biệt nhấn mạnh rằng, khi cậu ký hợp đồng với chương trình "trò chơi phú quý" việc ghi hình chương trình sẽ không ảnh hưởng đến quá trình học tập của cậu. Nhưng đánh giá từ sự nhiệt tình tham gia chương trình và trả lời các câu hỏi của báo trí từ cậu thì mọi người đều cảm thấy Ôn Trác Ngọc hẳn là phải yêu thích việc kiếm tiền hơn là việc học.

Không ngờ sau khi chính thức khai giảng xong, Ôn Trác Ngọc lại không xin nghỉ phép hay đề nghị ghi hình trong giờ học___Thậm chí nhiều quảng cáo mà chương trình giới thiệu cho cậu tham gia cũng được chuyển sang quay buổi tối hoặc ngày nghỉ cuối tuần.

Cậu thậm chí còn không cho tổ chương trình vào trường đại học A trong giờ học chính thức để quay chương trình vì Ôn Trác Ngọc không muốn ảnh hưởng đến việc học và giảng dậy của thầy cô và các bạn sinh viên khác.

"Đồng ý ghi hình chương trình truyền hình chỉ là sở thích của tôi, có thể coi là công việc bán thời gian. Tôi không thể để công việc cá nhân ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của trường đại học A và cuộc sống bình thường của các bạn học sinh khác."

Lý do Ôn Trác Ngọc đưa ra vô cùng chính đáng. Tất nhiên, lý do sâu xa hơn là Ôn Trác Ngọc không muốn mọi hành động của mình đều bị lộ trước ống kính. Đặc biệt là hoạt động mua bán và tổng hợp số liệu về đầu tư và giao dịch chứng khoán của cậu. Trong số các báo cáo tài chính khổng lồ và nhiều thông tin công khai khác nhau được tiết lộ bởi nhiều công ty và bộ phận trong các ngành khác nhau mà cậu thu thập được, còn có xen kẽ với việc Ôn Trác Ngọc thu thập và sắp xếp các báo cáo kiểm toán và dữ liệu về công ty Ứng thị.