Quy Tắc Tòa Nhà Tử Thần

Chương 1

Tôi là một cảnh sát theo chủ nghĩa vô thần, để điều tra một trường hợp mất tích.

Tôi đã đến tòa nhà tử thần.

Tại sao lại gọi là tòa nhà tử thần.

Vì không có người sống trong tòa nhà này, người ta nói trong đó chỉ có linh hồn ma quỷ.

Sau khi thầy tôi vào đây, ông ấy không bao giờ trở ra nữa.

Tin nhắn cuối cùng ông ấy để lại cho tôi là:

"Tuân theo quy tắc của ngôi nhà tử thần!"

Tôi không hiểu điều này có nghĩa gì.

Cho nên tôi quyết định vào tòa nhà để tìm hiểu nguyên nhân.

Nhưng tôi đã đến nhiều lần, lại không tìm thấy bất kỳ manh mối nào.

Tôi tức giận đá những mảnh vỡ trên mặt đất.

"Hả? Cái gì đây?"

"Lời mời đến tòa nhà tử thần?"

"Vào cửa lúc 12 giờ đêm???"

Tôi quyết định đi đến tòa nhà vào lúc nửa đêm.

Khi biết tin, đồng nghiệp của tôi là Diệu Vấn, cộng sự của thầy tôi - lão Ngô, cùng hai đồng nghiệp khác đều mong muốn được đi cùng tôi.

Vì vậy, một nhóm sáu người chúng tôi lên đường.

Trước khi đi, tôi nhìn vào một túi đồ lạ do lão Ngô chuẩn bị.

Tôi không khỏi cau mày: "Lão Ngô, sao ông lại mê tín vậy?"

"Tiểu Lâm, cô không biết đâu, tôi làm cảnh sát nhiều năm rồi, gặp rất nhiều chuyện không thể giải thích được.”

"Tòa nhà tử thần có điều gì đó rất kỳ lạ, nên phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.”

Tôi không để ý lắm đến lời của Lão Ngô nói.

Nhóm người chúng tôi đến cổng toà nhà trước nửa đêm.

Dưới ánh trăng nhàn nhạt, tòa nhà tử thần yên tĩnh lạ thường.

Mỗi cửa sổ giống như một hố đen.

Chực chờ nuốt chửng người khác bất cứ lúc nào.

Tôi sắp xếp lại suy nghĩ đang hỗn loạn trong đầu, sải bước đi về phía trước.

Kéttt, tiếng cửa cũ kỹ vang lên.

Thời tiết ban đêm thật khắc nghiệt.

"Chúng ta nên đi thang máy hay thang bộ?"

Trần Nhiễu, người vừa tốt nghiệp học viện cảnh sát được nửa năm, đang lơ ngơ đứng trước thang máy lên tiếng hỏi.

"Cậu bị mất não à? Thang máy chạy bằng niềm tin chắc?"

Cấp trên của Trần Nhiễu, Mã Đại Lưu vỗ đầu hắn.

Một giây sau, tiếng thang máy khởi động vang lên.

”Em không cố ý..." Trần Nhiễu bỏ tay ra khỏi nút thang máy.

Chúng tôi: “…”

2.

Thang máy đang đi xuống từ tầng 28.

"Không sao đâu, có thể nguồn điện chưa tắt, chúng ta sẽ kiểm tra lại sau” Diệu Vấn lên tiếng.

"Này? Đây là cái gì?" Tiểu Trần chỉ vào bảng thông báo bên cạnh.

"Cậu ngốc, là thông báo đó, chứ là cái gì nữa?

"Không, sư phụ, nhìn kỹ đi. Tại sao bảng thông báo này trông lạ quá vậy?"

"Để tôi xem?"

Mã Đại Lưu nhặt cuốn hướng dẫn sử dụng ố vàng trên bảng thông báo.

"Quy tắc của tòa nhà tử thần?" Giọng Mã Đại Lưu vang lên, "Đây có phải là quy tắc của tòa nhà tử thần mà thầy cô nói trước lúc mất tích không?" Mã Đại Lưu, cẩn thận đọc lớn.

[Hãy tuân theo 40 quy tắc của tòa nhà tử thần.]

[Quy tắc 1: Trong thang máy không nhìn lên cũng không nhìn lại phía sau.]

[Quy tắc 2: Thang máy sẽ dừng ở tầng chẵn, tầng lẻ xin mời đi thang bộ.]

[Quy tắc 3: Không được nhấn nút chuông báo thang máy, đã nhấn thì không được trả lời những gì người bên trong hỏi.]

[Quy tắc 4: Các tầng khác nhau có quy tắc khác nhau, vui lòng xem quy tắc của từng tầng trước khi vào.]

Thang máy đã xuống tầng 12, tôi nhanh chóng tiếp lời ông ấy.

[Quy tắc 5: Trên tầng 5 có một bé gái mặc váy đỏ, ai thấy thì đưa bé về nhà một mình.]

[Quy tắc 6: Vui lòng không thảo luận về ma trong thang máy, đây là hành vi bất lịch sự và sẽ bị trừ điểm.]

[ Quy tắc 7: Mỗi người có điểm ban đầu là 50 điểm, khi vi phạm quy tắc sẽ bị trừ điểm tương ứng, nếu bị trừ điểm sẽ phát sinh hậu quả khó lường.]

[Quy tắc 8: Không được gây tiếng động lớn ở cửa thang máy, sẽ khiến một số cư dân không hài lòng, có thể phát động công kích.]

[Quy tắc 9: Đừng tin những người bạn gặp, họ có thể không còn là những người bạn từng quen biết nữa.]

[Quy tắc 9: Nếu có xung đột về quy tắc, vui lòng ưu tiên lấy quy tắc của tầng trước.]

[Quy tắc 10: Trước khi ra khỏi thang máy, hãy nhấc chân phải lên trước.]

[Cảm ơn bạn đã sử dụng sách hướng dẫn và chúc bạn có một hành trình vui vẻ.]